Mục lục
Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa canh giờ sau.

Yêu Nguyệt nằm trên đất, làn da trắng trẻo ướt đẫm mồ hôi, sau bắp vai là một đôi cánh lông vũ đen.

Một bóng đen chùm lên cơ thể, Yêu Nguyệt mở mắt ra, bóng đen hóa thành một bóng người.

“Cảm giác như thế nào?” Ánh mắt của đạo sĩ mặc hắc bào sáng lên.

“Lão gia, nô tỳ biết sai rồi.” Yêu Nguyệt kinh hãi quỳ lạy.

“Không cần, vốn chính là chuẩn bị cho ngươi.” Lục Khiêm khẽ mỉm cười một tiếng: “Sau này không phải là đồ cho ngươi, tốt nhất đừng động tâm tư, hiểu chưa?”

Giọng nói giống như ma âm nói vào tai Yêu Nguyệt, khiến nàng toát mồ hôi lạnh, sự khôn vặt của nàng ta trong khoảng thời gian này, rất có thể đều đã bị Lục Khiêm thấy hết.

“Ta hiểu rồi, lão gia... đây là cái gì?” Yêu Nguyệt ngoảnh đầu nhìn đôi cánh sau lưng, trong lòng vừa tò mò vừa sợ hãi.

“Có thể bay không? Thử xem.”

Đây là huyết mạch của Yêu Ưng đầu người.

Yêu Nguyệt thử một lúc, loại cảm giác này giống như có thêm một đôi tay chân.

Xoạt!

Đôi cánh lông vũ đen vẫy vẫy, gió lốc nổi lên, cả người bay lên không trung.

Cùng lúc này, mắt của nàng biến thành đồng tử dọc, hai tay mọc ra móng vuốt màu đen.

“Ta đoán không sai, thí nghiệm thất bại không phải do vấn đề của đan dược, mà do con người. Người bắt tới phần lớn đều nhất quyết kháng cự, cho nên không thể thành công.” Lục Khiêm nói ra suy nghĩ ở trong lòng: “Nếu nội tâm rất chủ động khát vọng, tỷ lệ thành công sẽ tăng lên rất nhiều.”

Sau khi luyện chế thành công, Lưu Khiêm đối với lý luận về huyết mạch dung hợp xem như là chân chính thành hình, bây giờ Luyện Thể có tám mươi phần trăm nắm chắc rồi.

Dung hợp huyết mạch Yêu Ưng sẽ có được kỹ năng bay, mắt ưng, vuốt ưng...

Không biết sau khi luyện hóa Ngư Long, hình thành huyết chủng, hắn sẽ có được năng lực gì?

Trong tĩnh thất.

Hiện tại đang nhốt mấy chục tù nhân quần áo rách rưới.

Trên bệ đá, hai hán tử vạm vỡ làn da nhão nhoét, tóc hoa râm đang nằm đó.

Long Cơ giáp và Hóa Huyết Ma đao đang không ngừng hút máu.

“Tha mạng!”

“Thần tiên tha mạng, ta không dám nữa.”

Tù nhân khóc lóc cầu xin, có người còn bị dọa tè cả ra quần.

Lân phiến của Long Cơ giáp khôi phục hơn nửa, vết nứt trên Hóa Huyết Ma đao biến mất không ít.

Thời gian nửa năm mới khôi phục được như này.

Lục Khiêm bây giờ thật sự có thể coi là giết người như ngóe rồi.

Cho dù như vậy, trong lòng hắn cũng không có gánh nặng quá lớn gì cả.

Những người này đa phần là bọn cướp, hoặc là phạm nhân tử hình đã phạm trọng tội.

Bọn họ giết người, người cũng giết bọn họ. Đây cũng coi là vòng báo ứng.

Trở lại phòng luyện đan.

Ba người giấy đã tinh luyện xong Hoàng Đan Hồ Hồng Phấn.

Tiếp theo chính là thành đan.

Đan lô được hỏa diễm thiêu đốt, chiếu sáng cả căn phòng.

Đan đỉnh phóng thích độ nóng kinh người, nóng tới mức khiến người ta tắm trong mồ hôi.

Nếu không phải sau khi người giấy đại thành, đối với thủy hỏa có lực phòng ngự nhất định thì nhất định đã bị thiêu cháy không biết bao nhiêu lần rồi.

Lục Khiêm lấy ra một chiếc bình bạch ngọc.

Chiếc bình hơi mờ, bên trong là huyết dịch đỏ tươi đang lưu chuyển.

Mở nắp bình ra, đổ huyết dịch vào trong đan đỉnh.

Một trận sương máu bốc ra, thấp thoáng đúc thành Hắc Giáp Cự Mãng.

Cự Mãng gầm rú.

Không lâu sau thì dần dần bị luyện hóa, lửa tắt, một làn khói màu lục vờn quanh, tỏa hương khắp căn phòng.

Đan lô để lại Kim đan đỏ sẫm.

Đây chính là Kim đan Hắc Giáp Thủy Mãng Đạo binh.

Kim đan luyện thành, Lục Khiêm lẩm bẩm trong miệng:

“Hỡi Đạo binh nghe lệnh, hãy đến đàn đình của ta; người thuận ta sẽ được bình an, người chống lại ta sẽ gặp nguy; phò tá Đạo, giúp ta thành Chân tiên, nhận được bùa, lập tức tới ngay!”

Hư không ngưng tụ Xích Hồng Uyển Diên phù lục, đánh vào trong Kim đan.

Đây là thủ đoạn khống chế Đạo binh.

Lục Khiêm khẽ lắc chuông.

Một nữ tử xuất hiện ở cửa tầng hầm.

Sau lưng nàng là một đôi cánh lông vũ màu đen cực lớn, hai bên thái dương còn mọc vài sợi lông vũ màu đen, ánh mắt sắc bén phát sáng, có loại vẻ đẹp yêu dị.

“Gọi đám người Hắc Ưng tới đây.”

Lãnh Huyết Thập Tam Ưng đi vào.

Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy loại cảnh tượng này, cũng dọa không nói lên lời.

Trước đó nghe nói là một chuyện, nhưng tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác.

Lục Khiêm đưa một viên Kim đan cho Hắc Ưng.

“Đây là Kim đan, uống vào có thể có được sức mạnh thần kỳ, nhưng ý chí không đủ kiên định có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng, ngươi tự mình quyết định.”

Hắc Ưng nhận lấy Kim đan, trong lòng dấy lên khát vọng mãnh liệt.

Sức mạnh của thần tiên, không phải là thứ hắn ta mong cầu hay sao?

So với sức mạnh mê hoặc lòng người như này, có chút nguy hiểm tới tính mạng thì tính là cái gì chứ?

Từ khi Lãnh Huyết Thập Tam Ưng thành lập tới nay, nguy hiểm gặp phải đã có rất nhiều rồi.

“Tiểu nhân bằng lòng.”

Hắc Ưng cắn chặt răng, nuốt Kim đan xuống.

Trong tiếng kêu thảm thiết, trên người Hắc Ưng bốc ra từng trận sương máu.

Bóng tối của tầng hầm nuốt chửng mọi người, cảnh tượng vô cùng yên tĩnh, chỉ có âm thanh nuốt nước bọt của mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK