Chuyển Luân Vương nhận lấy bảo vật Lục Khiêm hiến, thừa dịp tâm tình không tệ giải thích một chút. Nói ra Lục Khiêm cũng rất thức thời, khá cung kính với hắn, Chuyển Luân Vương cảm thấy có thể bồi dưỡng một phen. "Đại nhân đã hiểu lầm, ta cũng không có ý nghĩ này." Lục Khiêm cười nói, dáng vẻ không thèm để ý chút nào, nhưng trong lòng đã sớm muốn đánh người này ra thành từng khối. Con vịt tới tay lạ bay, không đạt được thứ gì, uổng phí một phen sức lực. Chấp niệm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.