Hai mắt Phục Ba đỏ rực, chìm trong ảo tưởng nên nhất thời quên dò hỏi về Lục Khiêm. “Lớn mật, cẩu tặc ngươi đã đắc tội gì với đại nhân.” Mã tướng quân trở về quát mắng Lục Khiêm. Một tiếng quát tháo đã cắt đứt suy nghĩ của Phục Ba. Ông ta căm hận trừng mắt với Mã tướng quân, dọa ông ta sợ mồ hôi chảy đầy đầu, trong lòng nơm nớp không yên. “Nói mau.” Phục Ba lạnh lùng ra lệnh. “Tại hạ trao đổi với một tên đạo nhân ở gần Âm Sơn giản, nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.