Trên vòng tròn đại biểu cho Tham Lang Âm phù trong đầu có một nấc độ sáng lên.
Tham Lang Âm phù (nhập môn: 1/100)
Sau đó Lục Khiêm lại thành công liên tục năm lần, vạch độ sáng lên sáu cái.
Sau khi nắm được cách thức, Lục Khiêm tiếp tục vẽ ra một tấm phù, xuất ra chuôi kiếm gỗ do sét đánh mà thành.
Ánh sáng đỏ chợt hiện, trên chuôi kiếm gỗ xuất hiện phù văn huyền ảo đen nhánh.
Nhất Sát Âm Phù kiếm cứ như vậy luyện thành.
Lục Khiêm cầm Phù kiếm, rót chân khí vào trong đó.
Phù văn lấp lóe hồng quang: "Xẹt" tiếng động khẽ vang lên, phần trước của chuôi kiếm gỗ toát ra quang mang xanh ba thước.
Nhuệ khí sắc bén đánh thẳng đến mi tâm.
Toàn bộ thân kiếm đều được tạo thành từ ngọn lửa màu xanh. Lá rụng bay xuống, còn chưa chạm đất đã bị thân kiếm biến thành tro tàn.
Lục Khiêm xoay người bước ra khỏi phòng, đi đến trước một cái cây, khẽ quơ Âm Phù kiếm.
Xì xì xì!
Một cỗ mùi cháy truyền đến, Âm Phù kiếm nhẹ nhàng chặt đứt cái cây, mặt cắt bị cháy đen thui.
Tiếp theo hắn phóng tới một tảng đá, nhưng không bị cắt vào mà chỉ đốt ra một đạo vết tích.
"Xẹt!"
Tay Lục Khiêm kết kiếm quyết, Âm Phù kiếm như hóa thành một cọng dây xích màu xanh, vẽ ra một đường cong trên không trung.
Nó xuyên thủng qua mấy gốc cây rồi mới quay trở lại, biến thành chuôi kiếm nằm trong tay Lục Khiêm.
"Binh khí tốt." Lục Khiêm cười nói.
Mặc dù uy lực không đủ nhưng dù sao môn pháp quyết này cũng có không gian để hắn tiến bộ.
Mấy ngày sau đó, ngoài trừ đến chỗ Lý Độ học tập thì Lục Khiêm không chút nào lơi lỏng vẽ bùa, gia tăng độ thuần thục.
Đồng thời hắn còn làm hư tận mấy cái chuôi kiếm.
Cuối cùng, Tam Sát Âm Phù kiếm được hạ ba tầng cấm chế cũng được ra lò.
Rõ ràng là tính linh hoạt, lực sát thương của kiếm này được tăng cường hơn rất nhiều.
Thậm chí nó còn có thể cắt nham thạch nhẹ nhàng như cắt đậu hũ. Đương nhiên, cái giá mà Lục Khiêm phải trả là tiền tích trữ của hắn cạn sạch. Lục Khiêm đứng trước cửa sổ, nhìn chăm chú ở phương xa.
"Lâu rồi không ra ngoài, tiếp theo mình thử đi tìm mấy món đồ vật xem sao." Lục Khiêm thầm nghĩ.
Hắn muốn xuống núi.
Tính ra từ lúc sống trong đạo quan của Mạc Lương đến giờ, chắc đã bốn năm năm rồi hắn không tiếp xúc với ngoại giới.
Mặc dù trí tuệ của kiếp trước có thể giúp mình gia tăng kinh nghiệm, nhưng dẫu sao những thứ trên giấy cũng rất nông cạn.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm lấy một con hạc giấy ở trong ngăn kéo ra viết một hàng chữ.
Hồng quang chợt hiện, hạc giấy cất cánh bay đi.
Đây là hạc giấy liên lạc ngày đó Vu Từ đưa cho hắn, nói dùng cái này có thể liên hệ với hắn.
Hôm sau, ở đại sảnh Chấp Pháp điện.
Tốp năm tốp ba đạo đồng đi trên đường đều gật đầu chào hỏi một đạo sĩ như hắn.
Vu Từ cùng một nữ tử có tướng mạo bình thường sớm đã chờ lâu.
Nữ tử này Lục Khiêm cũng quen, nàng ta tên là Đường Băng, thành viên của nhóm nhỏ.
Lục Khiêm đi tới, lúc đó Vu Từ đang lau chùi một thanh trường kiếm trắng như tuyết, thấy hắn đến bèn chắp tay thăm hỏi.
Đứng bên cạnh hắn là một hán tử mặt đen đeo khảm đao màu đỏ sậm, toàn thân đầy ý giết chóc.
"Ô, đây không phải là đại sư chế dược đó sao!" Đường Băng tùy tiện chào hỏi.
"Hắn chính là Lục Khiêm, đạo sĩ mới của Dược phòng? Sao lại đến dốc sức với chúng ta được chứ?" Hán tử mặt đen nghi ngờ nói.
"Người ta là người quen cũ với chúng ta, khẳng định là sẽ tới giúp chúng ta." Vu Từ giải thích.
"Lát nữa nhất định phải giới thiệu cho ta đấy, ai lại không muốn kết giao với một vị chế dược sư ha ha." Hán tử mặt đen hào sảng cười một tiếng.
"Ta sẽ giúp ngươi giới thiệu một chút." Vu Từ khẽ cười nói.
"Vị này là đạo hữu Yến Hưng Liệt ở Hỏa Đầu phòng, vị này chắc ngươi cũng từng nghe qua, Đường Băng đạo đồng. Mặc dù Đường Băng đạo đồng chỉ là đạo đồng nhưng bản lĩnh dò tìm bí mật thì lại nhất tuyệt đấy."
"Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, tại hạ Yến Hưng Liệt, muốn mua vũ khí gì thì cứ việc tìm ta, pháp khí cũng có thể móc nối được luôn." Yến Hưng Liệt chắp tay nói.
"Hạnh ngộ, tại hạ Lục Khiêm."
Vu Từ ho khẽ, nói: "Nhiệm vụ lần này là ở Bạch Dương thành dưới chân núi, thành này có rất nhiều Quỷ Diện Hoa và Hàn Băng Tằm Ti; là nơi cung ứng quan trọng của Thông U quan."
"Mấy ngày gần đây, mấy chục thiếu nữ trong thành vô duyên vô cớ mất tích, mọi người trong thành cảm thấy bất an, trong môn tuyên bố nhiệm vụ điều tra chân tướng, nhất định phải bắt được hung phạm."
Yến Hưng Liệt nhíu mày suy tư, nói: "Nếu thành này có nhiều bảo vật cung ứng, hẳn phải có thế lực phụ thuộc đóng quân, vì sao không để bọn hắn xử lý?"
Tầm ảnh hưởng của Thông U quan phủ khắp phương viên mười vạn dặm, nhân khẩu của các thế lực trong phạm vi phải đến năm sáu ngàn vạn.