Nhìn đến vẻ mặt im lặng của Khúc Tố Lê, Lục Khiêm đã biết được đáp án rồi. Hắn thật sự không hiểu nổi mạch não của mấy người của Ti Thiên đài này thế nào nữa. Lúc trước ở trong Thủy nhãn, tốt xấu gì hắn cũng đã cứu Khúc Tố Lê, kết quả ngược lại là lấy oán trả ơn thế này đây. “Muốn giết muốn chém, tùy ngươi, muốn làm gì cũng được.” Đôi mắt xinh đẹp của Khúc Tố Lê nhìn về phía Lục Khiêm, trong mắt mang theo thù hận. Người này quá khứ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.