“Người bên trong không có làm khó ngươi chứ?”
Phương Tố đưa cho một túi vải bố màu xám, đây là túi bố Hồ Thiên của Lục Khiêm, khi bị đưa đi thì bị thu mất.
“Không có, đa tạ chấp sự quan tâm.”
Phương Tố khựng lại, sau đó nói: “Đi theo ta đi.”
Nói xong, dứt khoát xoay người đi ra khỏi đại điện.
Rời khỏi đại điện u ám tối tăm, ánh sáng đã sáng hơn rất nhiều.
Thông U quan quanh năm u ám, sương khí cuồn cuộn.
Chỉ có giữa cây cổ thụ cao chót vọt thấp thoáng lộ ra một chút ánh sáng.
Cho dù như vậy, cũng sáng hơn trong Hình Phạt điện rất nhiều.
Nơi đó thật sự là địa ngục nhân gian.
Tới giờ nghĩ tới Dạ Xoa Quỷ Vương u ám khủng bố đó, trong lòng đều có loại cảm giác chèn ép.
“Cường giả Đạo Cơ Cảnh, cảm giác chèn ép vậy mà mạnh đến thế.” Lục Khiêm thầm nói trong lòng.
Trong Đạo Cơ Cảnh có một chữ “Cơ” vậy nên liền cho rằng cảnh giới này rất yếu.
Đạo Cơ là căn cơ chú đạo.
Dưỡng Thần Ngưng Sát Luyện Cương, sau khi Cương Sát hợp nhất hình thành Đạo Cơ Pháp Thể, tuổi thọ có thể đạt tới năm trăm tuổi.
Đạo Cơ Pháp Thể có thần thông riêng, ví dụ như đường chủ Phương Tố - Hoàng Tuyền Dạ Xoa Quỷ Vương, một mực tu luyện Hoàng Tuyền Cương Sát Uế Thần quang.
Chỉ cần há miệng phun ra một cái, bao trùm phạm vi hơn mười dặm làm ô uế vạn vật.
Tới đâu cũng là Hoàng Tuyền Quỷ vực, tiêu diệt mười mấy vạn người của một tòa thành cũng không thành vấn đề.
Rất nhanh, hai người một trước một sau, xuyên qua rừng rậm, tới ngọn núi nơi Hình Pháp đường tọa lạc.
Bóng người bỗng nhiên nhiều hơn.
Đạo sĩ xua quỷ âm vụ nặng nề, còn có đồng nam đồng nữ thấp bé thao túng cương thi cản thi.
Phần lớn số người vẫn là đạo đồng tạp dịch.
Năm nay lại nhiều thêm một số gương mặt xa lạ.
Lục Khiêm đi theo đằng sau Phương Tố, đám người lần lượt nhường đường.
Trước đó nguyên nhân là do Phương Tố, sau đó lại phát hiện không đúng lắm.
Ánh mắt của những người này đều đang nhìn hắn, chụm đầu ghé tai, xì xào bàn tán.
Lục Khiêm ngưng thần yên lặng lắng nghe, phát hiện những người này quả thực là đang bàn luận về hắn.
“Người này nhìn thì thấy không giống người âm tàn bất thường lắm. Chắc là nhận lầm rồi đấy.”
“Chắc chắn rồi, trước khi hắn bị đưa vào, ta còn từng thấy một lần.”
“Bản lĩnh rất giỏi, Luyện Khí giết Dưỡng Thần, cũng xem như là hiếm gặp rồi.”
“Hung nhân, sau này tránh xa một chút.”
Các đạo sĩ thì thầm nói chuyện riêng.
Mặc dù mỗi người bọn họ bình thường đều là đạo sĩ vô cùng lạnh lùng, trên tay hoặc nhiều cũng ít cũng dính ít máu.
Có điều, về cơ bản người bọn họ bắt nạt đều là người bình thường hoặc đạo đồng.
Đâu giống Lục Khiêm, trực tiếp giết chấp sự Dưỡng Thần kỳ.
Hơn nữa còn bình an vô sự từ trong tay đám người của Chấp Pháp đường đó bình yên vô sự đi ra được.
Thực lực và bối cảnh rõ ràng đều rất cứng, loại người này vẫn là nên bớt trêu chọc.
Lục Khiêm nghe thì trong lòng rất là bất đắc dĩ.
Như thế này có tính là tiếng xấu vang xa hay không?
Thời gian mới có mấy ngày, đạo sĩ đạo đồng đều đã biết rồi.
“Đúng rồi, Phương chấp sự, đa tạ ngài ra tay tương cứu.” Lục Khiêm dò hỏi.
“Đừng cảm ơn ta, là điện chủ cầu xin giúp, ngươi mới thoát được cảnh thăng thiên, ta không giúp được gì cả.” Sắc mặt của Phương Tố có hơi mất hứng.
“Điện chủ sao?”
Lục Khiêm lập tức phản ứng lại, đây không phải là Liễu Như Ý hay sao.
Liễu Như Ý sao lại cầu xin cho mình, sợ rằng là Lý Độ và nàng đã thỏa thuận giao dịch gì đó.
Nghĩ tới đây, bỗng trong lòng Lục Khiêm có cảm giác khó chịu.
Một nam nhân vậy mà đi cầu xin nữ nhân từng phản bội mình giúp đỡ.
Loại cảm giác này chắc chắn không dễ chịu, nói là vô cùng nhục nhã cũng không quá.
Lục Khiêm từ khi bước chân vào thế giới tu hành này. Gặp ai cũng là người âm hiểm giảo hoạt, chỉ nghĩ cho mình.
Ví dụ như Mạc Lương, Lý Minh U, Mã Hằng v.v…
Một khi dính tới lợi ích, lập tức phơi bày chân tướng.
Lý Độ lúc đầu thu nhận hắn làm đồ đệ, cũng là có dụng ý khác, chưa chắc không phải lấy hắn làm bia đỡ đạn, thu hút sự chú ý của người khác.
Nhưng hôm nay, quả thật đã giúp hắn một việc lớn, tránh việc hồn phi phách tán, nếu không chỉ có thể nhập vào người giấy phụ thân, một lần nữa tu hành.
Chỉ là không biết phải trả loại đại giới nào.
Dường như biết nghi vấn trong lòng Lục Khiêm, Phương Tố chầm chậm nói:
“Ngươi có biết Tâm Chủng Ma chi pháp không?”
Nhìn thấy Lục Khiêm có chút nghi hoặc, Phương Tố bổ sung: “Chính là hình vẽ ở cổ khi ngươi bị đưa vào điện ấy.”
“Người sử dụng Đạo Tâm Chủng Ma Liên thuật, sẽ trồng xuống Ma chủng ở trên người mục tiêu “đỉnh lô”, đợi tới thời cơ nhất định, Ma chủng nở hoa; công lực của người sử dụng sẽ tăng mạnh, đỉnh lô là chất dinh dưỡng của Ma liên, tinh huyết khô cạn mà chết.”
Điều kiện để hoa sen nở hoa chính là Đạo Tâm có điểm hở, hoặc dày vò, hoặc đối phương tự nguyện.
Thỏa mãn điều kiện mới có thể nở hoa.