“Nhị ca, lão tử không nuốt được cục tức này, cùng lắm thì cùng chết, mụ nội nó.” Bạch Tượng không nhịn được xông lên, bóng mờ bao trùm xuống, Tượng Thần Chi Quyền đánh về phía đầu Lục Khiêm. “Khoan đã!” Kim Bằng ra tay ngăn lại, cuối cùng vẫn xuống nước, nhưng nói gì thì Kim Bằng cũng không thể để Lục Khiêm cưỡi trên lưng được. Về sau gã để Kim Bằng thiếu chủ chở Lục Khiêm đi. “Đi đâu?” “Trảm Kiếp Bảo Uyển.” Lục Khiêm nhẹ nhàng vứt xuống một câu. Bây giờ Nam Linh địa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.