Khuẩn Nhân bên trong nhảy dựng lên, thân cao chưa đến eo của Lục Khiêm nhưng lại trông rất khí thế. “Nói hươu nói vượn, cái này là đồ tốt đây, ít hơn tám ngàn thì không bán.” Khuẩn Nhân con mắt căng tròn trợn trừng, trên cây nấm tròn chẳng biết mọc ra hai cánh tay nhỏ từ lúc nào. “Đồ tốt? Vậy ngươi nói xem đây là cái gì?” Lục Khiêm hỏi ngược lại. Cái đồ chơi nhỏ này nhìn vẫn rất là đáng yêu, đáng tiếc lại là giọng nói của nam tử, nếu đổi lại là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.