Bọn hắn đã cướp được Hoàng Tuyền Âm triện đồng nghĩa với việc Lục Khiêm không còn giá trị lợi dụng thì hắn cũng sẽ an toàn thôi.
Lục Khiêm trầm mặc không nói, hắn nhìn thật lâu vào Hoàng Tuyền Âm triện.
Âm triện lơ lửng trên không và tản mát ra ánh sáng màu xanh nhạt, phù triện uốn lượn quanh co, huyền diệu phi thường.
Cuối cùng, hắn bật cười: "Đưa ta đi, nhưng chúng ta giao kèo trước, ta làm vậy chủ yếu là vì lợi ích của bản thân thôi, đến lúc đó mà có sai lầm thì đừng trách ta bán luôn ông.”
"Biết rồi, lão phu về Dược sơn chờ tin tức của ngươi.” Lý Độ vẫy tay, Hoàng Tuyền Âm triện chậm rãi bay về phía Lục Khiêm.
Trong lúc vật đó bay tới, Lục Khiêm lại cảm ứng được vô số loại hình thù kì quái, khủng bố khó tin.
Mặt xanh nanh vàng, dạ xoa ác quỷ.
"Tĩnh khí ngưng thần! Niệm khẩu quyết theo ta!” Lý Độ quát khẽ, miệng lẩm bẩm truyền thụ một tâm pháp cho Lục Khiêm.
Chú này tên là Tam Tạng Thanh Tâm chú, có tác dụng tĩnh tâm ngưng thần, tránh được ảnh hưởng của Hoàng Tuyền Âm triện.
Đồng thời có thể tránh việc bản thân bị mê hoặc và quấy nhiễu từ môi trường bên ngoài.
Một hồi lâu sau, Lục Khiêm chậm rãi mở mắt ra, thanh quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Hoàng Tuyền Âm triện đang lửng lờ trong đầu hắn, nhè nhẹ tản ra khí tức huyền diệu.
Giao Long hoan hô nhảy nhót trong thức hải, tốc độ ngưng tụ Âm Qùy Chân Thủy cũng đột nhiên tăng nhanh.
"Đây là..." Lục Khiêm kinh ngạc.
Khí tức mà Hoàng Tuyền Âm triện tản ra có vẻ là một loại Chân Thủy còn cao cấp hơn cả Âm Qùy Chân Thủy.
Có lẽ, Hoàng Tuyền Âm triện thật sự ẩn chứa thứ truyền thừa cao cấp hơn?
"Lão phu không lừa ngươi mà. Cẩn thận cảm ngộ, Âm triện có một pháp môn có thể ngưng tụ Huyền Minh Chân Thủy, chính là tầng cao hơn của Âm Qùy Chân Thủy. Ngươi có thể mượn cơ hội đến U Minh thế giới để ngưng tụ nó.”
Huyền Minh Chân Thủy bắt nguồn từ Hoàng Tuyền, được xưng là Đại Thiên thế giới không có gì không đánh, thần hồn chỉ dính một chút thứ đó thôi cũng có thể tan thành mây khói, pháp khí dính phải sẽ mất đi linh quang.
Giữa trán Lý Độ ngưng tụ ra một giọt Chân Thủy đen nhánh.
Lực lượng mà Chân Thủy ẩn chứa gấp hơn trăm lần Âm Qùy Chân Thủy.
"Được, tại hạ trở về trước.”
Thần sắc hai người khôi phục như thường, Lục Khiêm trở lại động phủ.
Hắn ngồi xếp bằng, nhắm mắt bảy phần.
Dùng một viên Thái Tuế Âm Mặc.
Vù!
Âm phong thổi từng hồi, dáng hình hắn mờ đi rồi chậm rãi biến mất, nơi hắn vừa ngồi chỉ còn lại một bóng mờ đen kịt, đến nỗi hòa chung vào đám sương đen chung quanh.
Trong cảnh giới này có minh tưởng dẫn lối, tốc độ ngưng tụ Chân Thủy tăng nhanh.
Thân thể liên tục được Chân Thủy tẩy luyện, tản mát ra ánh sáng như kim loại.
Đạo hạnh cũng đang tích góp từng chút từng chút...
Hoàng Tuyền Âm triện yên lặng lơ lửng trong thức hải, Lục Khiêm cứ mặc kệ nó ở đấy.
Hai tháng sau, rốt cục đến ngày U Minh mở ra.
Tu vi từng chút từng chút tích lũy.
Tam Tạng Thanh Tâm chú của Lý Độ lão sư cũng tiến vào cảnh giới Tiểu Thành.
Tam Tạng Thanh Tâm chú (Tiểu Thành: 2/100).
Lục Khiêm ngồi xếp bằng, biểu tình nghiêm túc. Tóc đen hắn xõa tung, con ngươi lặng yên như một giếng nước thâm u.
Nếu là chỉ dùng thần thức thì không thể nhìn ra được nơi này có người đang ngồi. Đây chính là tác dụng của Tam Tạng Thanh Tâm chú.
Nó không chỉ có thể chống lại sự can thiệp của thế giới bên ngoài mà còn giúp thu vén tâm thần, che giấu bản thân.
Tam Tạng Thanh Tâm chú là bí pháp độc môn của Lý Độ, trong quan cũng không ghi chép về phương pháp này.
Quanh năm tu luyện phương pháp này thì có thể tránh được ảnh hưởng của quỷ quái chốn U Minh.
Tập chú này có thể hàng phục nóng nảy, cai bát độc, đến thanh tĩnh.
Phương pháp này thành công có thể ngộ được cái gì gọi là không, năng, tịnh.
Ngày hôm đó, Lục Khiêm tỉnh lại từ trạng thái thiền định.
Sau đó, hắn lướt ra khỏi động phủ.
Vừa ra khỏi động phủ, lại bị một màn trước mắt này khiếp sợ.
Sắc trời tối tăm, mây đen dày đặc.
Trong mây đen mông lung, một con Thanh Lân cự xà như ẩn như hiện.
Con cự xà này chỉ có phần bụng rộng tám trượng, đang len lỏi bò trườn trong tầng mây.
Không thấy đầu, không thấy đuôi, chỉ dùng thân mình khuấy động thiên tượng.
Bầu không khí nặng nề như đặc sệt lại.
Vô số đạo đồng đạo sĩ trẻ chỉ biết sững người mà nhìn lên con cự xà khổng lồ nằm trên bầu trời.
So với những con cự xà khổng lồ kia thì bọn hắn chỉ nhỏ bé như con kiến.
Phừng!
Một đám mây lửa màu xanh biếc nổi lên trên bầu trời.
Một con Hàn Nha* khổng lồ vỗ cánh bay đi.
*Nha: quạ
Trên mặt đất, từng đóa hoa sen màu đen phải lớn bằng cả căn phòng nở tung, giữa đài sen có một nữ tử xinh đẹp ngồi đó.
Âm phong dìu dịu, một bộ xương trắng khổng lồ ngồi giữa đống xương người.
Một con quỷ dạ xoa mặt xanh nanh vàng với ngọn lửa xanh trên đỉnh đầu như ẩn như hiện.
Vô số thứ ma quỷ với hình thù quái dị xuất hiện trên bầu trời.
Những cái bóng này tựa như thật, có cái là hóa thân của các cao thủ, có cái là thứ xuất hiện bên ngoài minh tưởng, ví dụ như đóa sen màu đen, như mây lửa...
"Chư vị đệ tử nghe lệnh! Tất cả đứng yên tại chỗ, không được ồn ào!”
Một giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp đất trời.
Lúc này, bãi đất trống trong đạo quan đã chất đầy người.
Đông đảo cao thủ hiện ra Âm Thần làm cho kẻ có tu vi thấp kém thở không nổi.
Bởi vì Lục Khiêm tu luyện Tam Tạng Thanh Tâm chú nên những uy áp này không ảnh hưởng quá nhiều đến hắn.
Lý Độ đứng lẫn trong đám người, nhìn thấy ánh mắt Lục Khiêm cũng đang nhìn hắn thì liền cười đáp lại, sau đó lập tức xoay người trở về.
Hắn nhìn lên đóa hoa sen đen kịt trên bầu trời.
Truyền thuyết kể rằng đây là công pháp tu hành của điện chủ của Linh Bảo điện, kẻ ngồi giữa hoa sen cũng chính là chủ nhân của Linh Bảo điện - Liễu Như Ý.
Ầm ầm!
Bầu trời rung chuyển.
Con Thanh Lân cự xà kia bỗng quẫy mình hung hăng đập mạnh vào thương khung.
Âm Qùy Chân Thủy đen kịt không ngừng cọ rửa, phảng phất như muốn xé toạc cả không gian.
Con rắn này chính là Quy Thủy Thiên Xà của Thông U đạo nhân.
Con rắn khổng lồ lập tức va chạm, bầu trời bắt đầu xuất hiện một vết nứt.
Thế giới trong khe nứt tối đen, mơ hồ có thể thấy được vô số cảnh tượng quỳ quái, lẫn lộn.
Vút!
Mọi người chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt tối sầm. Lúc phục hồi tinh thần thì phát hiện mình đang ở bên trong một cung điện.
Đại điện cổ xưa phủ đầy bụi bặm, trên ghế chủ vị ngay chính giữa là một nữ tử áo đen.
Nữ tử mặc đạo bào màu đen, dáng người yểu điệu, không biết bao nhiêu tuổi, nhưng mỗi cử động của nàng đều có thể mê hoặc lòng người.
Đặc biệt là đôi mắt đen nhánh như bảo thạch như thể nhìn thấu lòng người kia.
Bên cạnh nữ tử là mấy vị đại chấp sự.
"Phương Tố, ngươi hãy giảng giải quy tắc cho bọn hắn nghe.” Nữ tử nhìn sang vị chấp sự Phương Tố mà Lục Khiêm từng có duyên gặp mặt.
Vừa dứt lời, nữ tử liền hóa thành một đóa hoa sen đen.
Hoa sen từ từ tiêu biến, hóa thành sương mù đen kịt.
Đợi đến khi nữ tử đi rồi, Phương Tố mới hắng giọng, nói:
“Nơi này là U Minh thế giới, trong truyền thuyết là nơi ở của người chết, cực kỳ hung hiểm; đại điện này là nơi đóng quân của Linh Bảo điện, cũng là nơi an toàn nhất U Minh.
Những nơi giống thế này tổng cộng có năm chỗ, nếu muốn bổ sung vật tư, có thể vào trong đại điện để đổi.”
“Còn nữa, trong U Minh này ngoại trừ người bản địa còn có đệ tử môn phái khác. Đối với những người này, đề nghị của ta là giết toàn bộ.”
Ngoài phạm vi thế lực của Thông U quan thì còn nhưng thế lực và môn phái khác.