Để tránh né công kích của những người này, Xích Âm đã dùng hết phù chú đan dược sư phụ cho mình. Hai người này vậy mà khó chơi đến vậy, đặc biệt là Tâm Đăng trong tay đạo nhân kia. Cho dù có kéo xa khoảng cách ra sao thì sau một giây đều có thể đuổi theo mình, còn phiền hơn cả ruồi bọ. “Ngươi và ta không oán không thù, vì sao lại bám riết không tha?” Xích Âm không nhịn được nói. Sao hai người này lại rảnh rỗi đến vậy, đuổi theo hơn vạn dặm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.