Từ Xuân bạch nhặt được một cái bùa hộ mệnh kiêm máy ATM tốt như vậy, đối với Lâm Dật Dương cũng thật sự vừa lòng.
Dạo đến không sai biệt lắm, ba người chuẩn bị trở về.
Trên đường, Từ Xuân đã hoàn toàn bị Lâm Dật Dương thành công thu mua, hai người thỉnh thoảng nói vài câu với nhau.
“Lâm đại ca, tỷ tỷ của đệ xinh đẹp lại có thể kiếm tiền, huynh mau cưới tỷ ấy về nhà đi!”
Lâm Dật Dương trầm mặc hai giây, “Còn phải xem ý của tỷ tỷ đệ nữa.”
“Đệ đi hỏi tỷ ấy một chút!”
“Đừng.” Lâm Dật Dương giữ chặt cậu.
Thứ nhất, bây giờ vẫn chưa nhận được tin tức yết bảng, trong lòng hắn không vững. Thứ hai, Như Ý mới cự tuyệt hắn một lần, muốn lại tùy tiện cầu hôn, vạn nhất cô tức giận, chẳng phải là biến khéo thành vụng ư?
Cùng Từ Xuân thảo luận lợi và hại trong đó, Lâm Dật Dương mới nói: “Ta xác thật rất muốn cưới tỷ tỷ đệ, nhưng mà cũng phải dựa trên cơ sở nàng ấy đồng ý.”
“Cứ yên tâm! Lâm đại ca, huynh tốt như vậy. Tỷ tỷ của đệ sẽ nhận ra!”
“Chỉ mong là vậy.” Lâm Dật Dương nhìn nữ hài tử ngồi trên xe bò đưa lưng về phía bọn họ.
Từ góc độ này, chỉ có thể nhìn mơ hồ sườn mặt của cô.
Cô dường như đang thưởng thức cảnh đẹp, khoé môi khẽ nhếch nhìn ra được tâm tình rất tốt.
Xe bò cũ kỹ thỉnh thoảng phát ra tiếng chi chi rất nhỏ, mà Lâm Dật Dương lại thấy thập phần dễ nghe.
Hắn thích lẳng lặng nhìn bộ dáng của cô như vậy. Cho dù hai người cái gì cũng không nói, trong lòng cũng thỏa mãn. Nhìn con đường phía trước, hắn hy vọng chậm lại một chút, để cho thời gian bọn họ ở chung nhiều thêm.
Ba người trở về thôn.
Bởi vì ước định với chưởng quầy tửu lầu một tuần giao một lần, cho nên lần tiếp theo đi thị trấn trên đó là một tuần sau.
Có thôn dân nhìn thấy, bọn họ cũng chỉ tưởng Từ Như Ý đi bán mơ ngâm như đã nói lần trước, cũng không khiến những người khác tò mò.
Cuộc sống Từ gia càng ngày càng tốt, đã sẵn sàng đẩy nhà đất cũ xưa, xây thành nhà gạch ba phòng rộng rãi. Chọc đến một đám người trong thôn hâm mộ không thôi.
Tần Tú Tú cũng từ đó thấy được cơ hội kinh doanh.
Nội tâm nàng ta động. Trước giờ nàng ta tại sao không nghĩ tới!
Thật là mù khi nàng ta không nhận ra điều kiện rất tốt của người xuyên việt!
Đồng ruộng trong núi, nhất định không thiếu chính là dã trái cây a! Trước kia, nàng ta chỉ nghĩ hái đi bán, nhưng rất hao công tổn sức. Bởi vì đầy khắp núi đồi đều có, ai sẽ ngu ngốc tiêu tiền đi mua?
Nhìn Từ Như Ý ngâm mơ, nàng ta lúc này mới thông suốt. Cũng mang con của mình và chồng trước đi.
—— Nàng ta xuyên qua đây, tự nhiên có thêm một đứa nhi tử bốn tuổi!
Đồng thời, Tần Tú Tú bắt đầu hoài nghi, Từ Như Ý hẳn là cũng giống nàng ta, đến từ thế kỷ 21 hiện đại! Nhưng bởi vì chuyện Lâm Dật Dương, lòng nàng ta có ngăn cách, mới không muốn cùng “đồng hương” này ôn chuyện.
Chỉ là, đã đem Từ Như Ý trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất, sẵn sàng đánh bại cô bất cứ lúc nào.
Tần Tú Tú đời trước, tuy rằng cũng là xuất thân nông thôn, nhưng là cô gái được cha mẹ yêu thương, nàng ta vẫn luôn được nuông chiều. Lên núi, căn bản không phân biệt ra trái nào có thể ăn, trái nào có độc, nhi tử nàng ta lại nhỏ, cũng không nói được cái gì.
Tần Tú Tú giờ phút này đặc biệt tức giận.
Nếu không phải Từ Như Ý, nàng ta hoàn toàn có thể nhờ Lâm Dật Dương. Đã có thể giúp nàng ta làm giàu, lại có thể cùng hắn một bồi dưỡng độ thân mật.
Nàng ta hoàn toàn không nghĩ tới, ngoài Lâm Dật Dương, trong thôn cũng có vài nam nhân âm thầm thích nàng ta, có thể giúp đỡ một phen. Nhưng Tần Tú Tú không phải ngại người khác xấu, chính là ngại đối phương già. Hoặc là đầu óc ngốc, lại không đủ ôn nhu.
Dù sao, điều kiện kén vợ kén chồng cách xa vạn dặm so với nàng ta!
Nếu không phải Tần Tú Tú là quả phụ mang theo hài tử, điều kiện đối phương căn bản không trèo lên được, nàng ta đã sớm thiết kế đem chính mình gả đến Thẩm gia. Hầy……
25/1/2020