Editor: Ochibi
===========
Cô dự tính, mình dùng một lần có thể khống chế 300 zombie sơ cấp, 200 zombie cấp một, 100 con cấp hai…… Cấp bậc càng cao, số lượng giảm dần.
Zombie nơi này hàng ngàn hàng vạn con, thực lực của cô xác thật còn quá yếu.
Từ Như Ý quyết tâm, trực tiếp đối diện zombie cấp năm nơi xa.
Tuy rằng cô chỉ có thể khống chế 10 zombie cấp năm, nhưng vẫn quyết định làm như vậy.
Mười con zombie cấp năm kia đã có trí tuệ sơ cấp, nhận ra mình bị người thao tác, liều mạng muốn tránh thoát.
Từ Như Ý cắn răng, cô không thể dễ dàng từ bỏ! Chúng nó càng mạnh, cô càng quật cường.
Cuối cùng, cô hoàn toàn khống chế được mười con zombie kia, tinh thần cô cũng gần sắp hư thoát.
Nhưng mà, có chúng nó, trực tiếp bạo lực nghiền áp những con cấp thấp rất nhanh.
Hiện tại mà nói, tương đương với bọn họ có mười người cấp năm giúp đỡ.
Hơn nữa, bởi vì không có hơi thở người sống, nên chúng sẽ không bị đồng loại công kích.
Zombie cấp thấp hơn chúng trực tiếp bị hạ gục trong chớp mắt mà hoàn toàn không có phòng bị.
Từ Như Ý để chúng nó giải quyết hết đám sơ cấp trước. Bởi vì số lượng nhiều, bị vây mà nói, đánh không chết cũng bị kéo chết.
Zombie và người khác nhau lớn nhất ở chỗ: Thân thể chúng nó bởi vì dị biến, cường hãn, sẽ không đau đớn, không mệt mỏi.
Cho nên, giết đồng loại, mười con zombie này không hề chậm trễ.
Chẳng sợ đối đầu với cấp cao hơn, chỉ cần đầu không rớt, vẫn sẽ tiếp tục chém giết.
Mà các zombie cấp bậc thấp, cũng không hiểu rõ nhược điểm đồng loại là phần đầu, cho nên cách đánh giống với đánh người. Kết quả là chúng nó rất thiệt thòi.
Mộ Hàm Phong bọn họ bên này, tuy rằng nhiều zombie, nhưng bọn hắn thu thập tinh hạch số lượng cũng khổng lồ.
Không ngừng bổ sung mình, không ngừng luyện trong thực chiến. Lúc này ba người đều tiến bộ.
Thấy zombie bên người ngày càng ít, Mộ Hàm Phong vẫn cảm thấy mình đánh chưa đã ghiền.
Lúc này, hắn mới phát hiện Từ Như Ý đứng bên kia.
Sắc mặt cô có chút trắng bệch, chắc là do tiêu hao tinh thần quá mức quá độ.
Hắn đau lòng.
Một quyền đánh đứt đầu con zombie đang quấn lấy mình, hắn chạy qua, đỡ lấy cô.
“Như Ý, sao cậu cũng xuống vậy?”
“Ừ, Sơ Vân Ca đâu?” Từ Như Ý cũng không có chính diện trả lời hắn.
“Ở bên kia. Quá đáng giận, tên kia vậy mà đã cấp tám!” Mộ Hàm Phong nhe răng nói, lại đắc ý bổ sung, “Có điều, tôi cũng đột phá cấp bảy rồi. Như Ý, mau khen tôi đi!”
“Câu lợi hại.” Từ Như Ý bất đắc dĩ cười.
Mộ Hàm Phong rất hả hê, đột nhiên nhớ đến ánh mắt con zombie lúc trước.
Chết tiệt!
Chuyện thứ nhất khi hắn trở về, nhất định phải soi gương, nhìn xem mình hiện tại rốt cuộc thành cái dạng gì!
“Không ngờ tiểu gia hỏa này cũng rất lợi hại.” Mộ Hàm Phong đổi đề tài, nhìn Tiểu Liệp Báo đang vui vẻ đánh nhau kịch liệt.
Hắn không phải không để nó trong lòng, chỉ là không ngờ nó thế cũng trưởng thành nhanh đến thế.
“Bảo Bảo đã cấp bốn.” Ánh mắt Từ Như Ý nhu hòa nhìn phía bên kia.
Từ khi nó sinh ra đã đi theo bên người cô, sẽ làm nũng, sẽ bướng bỉnh. Tựa như con của cô vậy.
Mộ Hàm Phong ngơ ngác nhìn cô.
Như Ý thế này thật sự quá hấp dẫn người. Toàn thân cô có một hơi thở nhu hòa.
Thuần tịnh, ôn hòa như vậy. Tới gần cô, cả người sẽ thoải mái.
“Như Ý, hấp thu những cái này đi.” Mộ Hàm Phong đưa hết tinh hạch thu thập được cho cô.
Dị năng cô tiêu hao tinh thần lực quá nhiều, nếu có thể, hắn tình nguyện cô không có gì cả.
“Ừ.” Từ Như Ý cũng không khách khí.
12/3/2020
Truyện chỉ đăng tại Wattpad @_Ochibi_