Tuy rằng có chút hâm mộ cô, nhưng không ai ghen ghét, không ai hận. Dù sao, với các nàng, trên đời này cũng chỉ có công chúa mới có thể xứng đôi với hắn.
Tư Đồ Ngạn mỉm cười bước nhanh lên trước, tiếp nhận một đám người hành lễ.
“Vương tử điện hạ tôn kính, xin hãy tiếp nhận chúc phúc của chúng ta.” Những người đó vây quanh bọn họ, tay trong tay nhảy vũ đạo đặc biệt nơi này.
Tư Đồ Ngạn nhẹ nhàng giữ chặt tay người bên cạnh, cùng cô nhìn nhau cười.
Trong lòng bàn tay, cái tay kia nho nhỏ, sờ sờ mềm mại tựa như không xương. Khiến người ta yêu thích không muốn buông.
Chúc phúc xong, dân chăn nuôi tranh nhau nói.
“Vương tử điện hạ, công chúa thường xuyên tới nơi này. Ngài xem, cỏ gieo trồng nuôi gia súc bên kia, chính là hạt giống cải tiến công chúa mang đến đây!”
“Vương tử điện hạ, áo lông phơi bên kia chính là công chúa dạy mọi người dệt, thời điểm vào thu liền có thể mặc!”
“Vương tử điện hạ, tiểu nhi tử của thảo dân đã đọc được những bài thơ đơn giản, cũng nhờ công chúa truyền thụ!”
“Vương tử điện hạ……”
Những mục dân từng người chỉ ra kỹ cô tốt thế nào. Khiến Tư Đồ Ngạn kinh ngạc, đồng thời cũng kiêu ngạo vô cùng.
Nữ tử xinh đẹp, tôn quý, thiện lương thông tuệ này, chỉ thuộc về riêng hắn!
Tưởng tượng đến đây, trong lòng Tư Đồ Ngạn liền có một dòng nước ấm ngọt ngào chảy qua.
“Như Ý, nàng hoá ra đã làm nhiều như vậy!” Tư Đồ Ngạn nắm chặt tay cô, nhẹ giọng tán thưởng.
“Thiếp muốn cư dân nơi này giàu có, hy vọng ở lãnh địa của điện hạ, mỗi người đều hạnh phúc.” Từ Như Ý từ tận đáy lòng trả lời.
Nghe xong lời cô nói, Tư Đồ Ngạn càng thêm cảm động.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 50, độ hảo cảm đối với nữ phụ Thiến Nhi là 25. Úc úc, cố lên nha! 】
Tư Đồ Ngạn nhìn đôi mắt cô, “Như Ý, công chúa của ta. Nàng thật sự cho ta quá nhiều kinh hỉ. Ở trên người của nàng, còn có cái gì ta không biết nữa đây?”
Từ Như Ý cầm lại tay hắn, đôi tay to lớn hơi thô ráp mang theo độ ấm thích hợp, đang cuồn cuộn không ngừng truyền nhiệt lượng cho cô, khiến cô an tâm.
Đây là một nam nhân có thể yên tâm toàn thân dựa vào, cô ôn thanh trả lời: “Điện hạ, Như Ý là thuộc về chàng, trên người thiếp hết thảy đều không phải bí mật.”
Cô trả lời, làm Tư Đồ Ngạn muốn gắt gao ôm cô vào trong ngực, hận không thể lập tức đóng gói cô mang trở về bắt nạt một phen. Nhưng nhiều cặp mắt đang nhìn như vậy, hắn nhất định không làm được, chỉ có thể cưỡng chế chịu đựng.
Hắn đi đến trong nhà dân chăn nuôi, mỗi nhà mỗi hộ đều có khung dệt vải, có vài món trang phục treo ở nơi đó.
Tư Đồ Ngạn nhịn không được tiến lên nhẹ nhàng sờ sờ, hắn kinh ngạc cảm thán, “Mềm mại quá.”
“Ừm, cũng rất ấm áp, rất nhẹ.” Từ Như Ý đi bên cạnh hắn, theo sau nhẹ giọng bổ sung, “Nếu điện hạ thích, thiếp có thể tự mình dệt một bộ cho chàng.”
“Thật sao?” Tư Đồ Ngạn kinh hỉ, “Như Ý, nàng nói, nàng tự mình dệt cho ta?”
“Phải…… Nhưng mà thiếp chỉ học một thời gian ngắn khi đến đây, dệt không đẹp, không cần ghét bỏ……”
“Sẽ không sẽ không!” Tư Đồ Ngạn vội vàng nói, “Như Ý, chỉ cần là nàng dệt, toàn bộ ta đều thích! Nhưng…… Nói như vậy, có phải sẽ quá vất vả hay không?”
Từ Như Ý lắc đầu, “Không đâu. Thiếp sẽ làm việc kết hợp với nghỉ ngơi mà.”
“Được! Nàng cần gì, cứ việc nói!”
“Sợi chỉ thêu đã có sẵn, đến lúc đó lấy một chút trở về. Thiếp thiết kế kiểu dáng thích hợp với chàng xong, là có thể dệt ngay.”
Tư Đồ Ngạn mừng rỡ như điên, “Ừ. Ta rất mong chờ, Như Ý, nàng thật sự quá tốt!”
“Là điện hạ đáng để Như Ý đối tốt với chàng.” Từ Như Ý ngoan ngoãn trả lời.
8/2/2020