Mục lục
[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Ochibi

Đừng nói cổ đại, ma thuật ở hiện đại mà nói, cũng là thứ mới lạ, được rất nhiều người thích.

Cùng Dạ Vô Thương đi một đường, nàng đã đến ngồi xuống tại một sân khấu đặc biệt.

Có các cung nhân đưa trái cây tới, Từ Như Ý cẩn thận lột đút cho hắn ăn.

Dạ Vô Thương ôm eo nàng, ở bên tai nàng nhẹ giọng hỏi: “Thế nào? Thích không?”

“Vâng, thần thiếp rất thích.” Từ Như Ý thuận theo dựa vào vai hắn, vẻ mặt thỏa mãn, “Nhưng mà thần thiếp thích được Hoàng Thượng sủng hơn.”

Dạ Vô Thương vỗ về tóc dài mượt mà của nàng, “Lần đầu tiên thấy họ, trẫm lập tức nhớ tới nàng.”

“Hoàng Thượng……” Nàng nhìn hắn, nước mắt rơi.

“Đồ ngốc, khóc cái gì.” Dạ Vô Thương duỗi ngón cái, đẩy nước mắt nàng đi.

“Thần thiếp quá cảm động.”

“Được, trẫm đã biết. Đừng khóc.” Hắn ôm chặt lấy nàng, cảm thán tiểu nữ nhân này dễ dàng thỏa mãn.

“Không, phải khóc.” Nàng dẩu miệng, “Trừ khi Hoàng Thượng đáp ứng thần thiếp một điều kiện.”

“……” Dạ Vô Thương buồn cười mà nhìn nàng.

Hắn đang an ủi nàng, thế nhưng nàng nói điều kiện với hắn!

Bất quá, tâm tình hắn vẫn rất tốt trả lời: “Điều kiện gì?”

“Hoàng Thượng phải luôn sủng thần thiếp như vậy.”

Dạ Vô Thương cười khẽ ra tiếng, “Ai nói cho nàng, trẫm sẽ không luôn sủng nàng?”

“Hoàng Thượng một lời đã nói, không được đổi ý đâu!”

“Đương nhiên. Trẫm luôn luôn nhất ngôn cửu đỉnh.” Dạ Vô Thương thật ra rất tin tưởng chính mình.

Sủng một nữ nhân sao, có khó khăn gì nhiều đâu? Hắn là nam nhân tôn quý nhất thiên hạ này, nàng muốn cái gì hắn đều có thể đưa đến trong tay nàng.

Dạ Vô Thương bắt tay nàng, ngón tay vô thức nhẹ nhàng nhéo tay nhỏ yếu ớt không xương, “Được rồi. Nàng xem, những màn biểu diễn thật đúng là xuất sắc.”

Từ Như Ý cũng bắt đầu nghiêm túc xem.

Tiết mục tiếp theo, biểu diễn chính là đại biến người sống. Ảo thuật gia vì để hiệu quả càng thêm kinh tâm động phách, cổ vũ nhóm tiểu cung nữ đi lên thử.

Nhưng các cung nữ vừa thấy căn phòng nhỏ tối đen kia, lập tức sợ hãi. Các nàng vốn không lớn tuổi, càng không có kiến thức gì, một đám rụt đầu, sợ bị điểm danh.

Dạ Vô Thương đợi lâu không nổi, trực tiếp chỉ một người trong đó: “Ngươi……”

“Hoàng Thượng, để thần thiếp đi thôi.” Từ Như Ý đẩy đẩy cánh tay hắn.

“Không thể.” Dạ Vô Thương lập tức lắc đầu. Tuy rằng hắn cũng biết ma thuật là giả, nhưng muốn để nàng đi mạo hiểm, không thể được.

Từ Như Ý rất kiên trì, “Hoàng Thượng, các nàng sợ hãi thế kia, phối hợp với đại sư thế nào đây? Từ đó, nhất định xem không thoải mái, thần thiếp không muốn Hoàng Thượng mất hứng.”

Dạ Vô Thương nghiêm túc nhìn nàng. Nếu đổi thành hắn đi, cũng sẽ suy xét vài phần. Rốt cuộc đối mặt với thứ mình không biết, ai cũng sẽ tồn vài phần hoài nghi.

Chỉ vì làm hắn cao hứng, nàng liền nguyện ý lấy bản thân mạo hiểm.

“Có Hoàng Thượng ở đây, thần thiếp làm sao sẽ có việc gì!” Từ Như Ý làm nũng mà lắc lắc cánh tay hắn.

Dạ Vô Thương ngay sau đó hiểu rõ: Nữ nhân này, thật sự xem hắn thành trời, trở thành chỗ dựa lớn nhất cả đời, chỉ cần có hắn ở bên, nhất định bảo hộ nàng chu toàn.

Lập tức, hắn bình thường trở lại.

“Được. Trẫm nhất định sẽ không để nàng có việc.”

Từ Như Ý đi tới, đối với ma thuật này, nàng căn bản không có chút nào nhút nhát.

“Cảm ơn nhé, tiểu thư đáng yêu.” Ảo thuật gia thưởng thức dũng khí nàng, giơ ngón tay cái lên với nàng.

“Có thể phối hợp cùng ngài biểu diễn, làm Hoàng Thượng vui vẻ, là vinh hạnh của ta.” Từ Như Ý tỏ vẻ kính ý với hắn.

Ảo thuật gia dặn dò nàng làm thế nào, sau đó bắt đầu ra dáng ra hình lẩm bẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK