Một đường yên ổn không có việc gì, nửa tháng sau cuối cùng cũng đến di tộc.
Tư Đồ vương tử mang theo đội nghênh đón bọn họ, đồng thời tiến hành nghi thức hoan nghênh long trọng.
Sáng sớm Oánh Nhi đã giúp Từ Như Ý trang điểm, lúc này cô che lụa mỏng, lời nói và cử chỉ đều dịu dàng, lưu lại ấn tượng rất tốt với Tư Đồ vương tử.
Tuy rằng không có nhìn được mặt cô, nhưng từ vóc người có thể thấy được: Công chúa thon thả tinh tế, dáng người mềm mại. Khác biệt rất lớn so với nữ tử tục tằng dũng cảm của di tộc bọn họ.
Mà Từ Như Ý cũng bất động thanh sắc đánh giá Tư Đồ Ngạn đứng đối diện.
Đây là một người nam nhân cao lớn tuấn dật.
Tư Đồ Ngạn cao 1m9, khiến hắn nhìn qua uy vũ cường tráng. Làn da màu tiểu mạch do lâu ngày bại lộ bên ngoài, khiến cho hắn có vẻ khỏe mạnh và đầy ánh mặt trời.
Trên mặt cương nghị, một đôi mày kiếm bay tung hoành đáp vào hai bên thái dương, đôi mắt to sâu thẳm tràn đầy sức sống.
“Vương tử điện hạ.” Từ Như Ý nhẹ nhàng hành lễ.
“Công chúa xin nhanh đứng lên.” Tư Đồ Ngạn vội vàng đỡ cô.
“Tạ vương tử điện hạ.”
“Công chúa không cần đa lễ, mời bên này.”
Tư Đồ Ngạn nhìn đến cô không có ra giá công chúa, càng không có khinh thường mình, ngược lại bình dị gần gũi, làm lòng hắn sinh hảo cảm.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 35, độ hảo cảm đối với nữ phụ Thiến Nhi là 20. Không ngừng cố gắng nha! 】
Bọn họ vẫn duy trì khoảng cách hảo hữu, một đường đi thỉnh thoảng cười nhẹ, không khí vô cùng hòa hợp.
Tư Đồ Ngạn đã sớm chuẩn bị xong tiệc tiếp đón, vừa đến doanh địa bọn họ, liền nói: “Công chúa lặn lội đường xa, nhất định mệt mỏi. Muốn tắm vòi sen trước hay không?”
“Được. Đa tạ vương tử điện hạ.” Ừm, đây là một nam nhân biết săn sóc.
Cô đi vào doanh trại chuẩn bị sẵn cho mình, bên trong sạch sẽ trống trải, rộng rãi thoải mái, trên mặt đất phủ nhiều tấm lông dê màu trắng thật dày ghép nối thành thảm.
Từ Như Ý cởi giày, chân trần dẫm lên, cảm giác rắn chắc mềm mại kia, làm thể chất và tinh thần thả lỏng.
Góc bên ngoài tấm bình phong, đặt một thau tắm. Bên trong đổ nước độ ấm thích hợp, mặt trên vẩy đầy cánh hoa hồng.
Bên cạnh một thị nữ khoảng mười ba, bốn tuổi đang chờ, thoạt nhìn rất thành thật đáng tin cậy.
Nhìn thấy Từ Như Ý, nàng hành lễ trước, sau đó tiến lên chuẩn bị hầu hạ.
“Không cần. Ngươi lui xuống đi.” Từ Như Ý hơi mỉm cười, để người bên cạnh đem cho tiền thưởng đã chuẩn bị từ trước.
Thị nữ vui sướng tiếp nhận, hành lễ xong thì rời đi.
“Các ngươi cũng lui ra ngoài đi.” Từ Như Ý cởi áo khoác, cô không có thói quen tắm rửa khi có người nhìn.
Ở trên đường điều kiện đơn sơ, cô xác thật cần tắm vòi sen một phen.
Quần áo còn chưa cởi xong, cô nghe được động tĩnh rất nhỏ trong phòng. Từ Như Ý trong lòng cả kinh, mặc lại quần áo, cầm gậy gỗ kế bên làm vũ khí.
Từ Như Ý đề phòng mở miệng: “Ai?”
“Công chúa bớt giận.” Giọng một nam nhân vang lên, theo sau, hắn đã đi tới.
Người này nhìn qua còn muốn cao lớn hơn Tư Đồ Ngạn, hẳn là hơn hai mét. Từ Như Ý chưa đến 1m7, trước mặt hắn quả thực tựa như tiểu hài tử.
Cô không nói hai lời, vung gậy gỗ đánh về phía hắn, một bên đánh một bên kêu: “Người đâu……”
“Công chúa đừng gọi, ta là Tư Đồ Phong!” Hắn lập tức cho thấy thân phận.
“Kẻ cắp to gan, còn dám giả mạo nhị điện hạ!” Từ Như Ý hoàn toàn không để ý tới hắn, cứ theo người nọ mà đánh đi.
Cô thật ra biết chắc chắn, đây là đệ đệ Tư Đồ Ngạn. Tuy rằng hắn nhìn ôn nhu lịch sự, nhưng tự ý xông vào phòng đặc biệt bố trí vì cô, khẳng định không có ý tốt.
3/2/2020