Đi đến trước mặt Từ Như Ý, mẹ Tằng không chút nào che dấu sự ghét bỏ của mình: “Như Ý, con cứ như vậy lấy tiền trở về, là ngại mẹ quản tiền không tốt, hay con cảm thấy mẹ tham tài sản của các con?”
Hừ, quăng cho cô hai câu hỏi xấu như thế, dù thế nào cũng là cô sai!
Mẹ Tằng chờ cô chủ động thừa nhận sai lầm, sau đó sẽ giáo huấn cô một phen.
“Cả hai.” Từ Như Ý trả lời đơn giản. Cô đã ngại mẹ Tằng quản tiền không tốt, cũng biết bà ta tham tiền nhiều năm qua cô vất vả tiết kiệm gởi ngân hàng.
“Cô…… Cô đúng là đại nghịch bất đạo!” Mẹ Tằng tức giận. Bà ta vốn dĩ muốn dùng lời nói với đối phương, nhưng Từ Như Ý sao lại có thể liền trả lời như vậy!
“Vân Lượng à, con dâu như vậy con còn muốn làm gì? Con mau ly hôn đi!” Bà ta che ngực dậm chân.
“Được. Chúng ta có thể đi liền bây giờ?” Từ Như Ý hỏi nam nhân đứng một bên.
“Cô, cô cái này……” Tằng mẫu tức đến hộc máu. Bà ta nghĩ, con trai nhà bà không phải vừa đem bất động sản, xe đăng ký dưới tên cô sao?
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa! Nếu Như Ý giận thì sao bây giờ?” Tằng Vân Lượng nhanh chóng ngăn cản bà.
Nhìn con trai nhà mình giữ gìn, mẹ Tằng càng thêm tức giận, “Vân Lượng, cô gái như vậy con còn muốn làm gì?”
“Mẹ, muốn tới lấy tiền là chủ ý của con, thật sự không có liên quan đến Như Ý!”
“Không có khả năng! Mẹ sẽ không giao tiền ra đâu!” Mẹ Tằng thở phì phì nói.
Vừa rồi nghe con bà có tình nhân bên ngoài còn đang mang thai một đứa trẻ, bà đã quyết định không muốn đứa con dâu này. Sao có thể giao tiền ra chứ?
“Đây là tiền con trai tôi vất vả kiếm được, ai cũng đừng mơ có thể lấy được một đồng nào!”
Từ Như Ý sớm đã rõ bản tính của mẹ Tằng, biết số tiền đó sẽ không thể lấy được. Làm như vậy cũng có thể lấy cớ không tha thứ cho Tằng Vân Lượng. Hai người ở cùng một chỗ, cô thật sự sợ hắn ta tới cường, ít nhất cô có lý do để phản kháng.
Trở về nhà, Tằng Vân Lượng biết nhất thời không có biện pháp làm vợ tin tưởng hắn, hắn chủ động dọn tới thư phòng. Trước tiên phải đạt được hảo cảm với cô, mới có thể khiến cô tình nguyện ngủ chung với hắn.
Vì muốn sớm đạt được tín nhiệm từ cô, Tằng Vân Lượng càng thêm chăm sóc cô.
Về đến nhà, đầu tiên là giặt quần áo nấu cơm. Trước giờ hắn chưa từng chạm qua việc nhà, hiện tại cảm thấy thích thú.
Chỉ cần nhìn cô cười, Tằng Vân Lượng cảm thấy mình tiến thêm một bước lớn.
Từ Như Ý biết, sinh hoạt về sau, ngoài đi làm, chính là đi dạo phố, đi làm đẹp. Về đến nhà, cô chỉ cần ngồi trước TV, tự nhiên sẽ có người xum xoe.
Tuy rằng người này phi gian tức đạo*, cô sẽ không để hắn có được cái gì tốt ở nơi này.
(*Phi gian tức đạo: không phải chuyện gian trá thì cũng là trộm cắp.)
…………
Ngày hôm sau, Từ Như Ý mang giấy chứng nhận liên quan tới bất động sản và xe, dùng chúng nó mượn nợ, vay trù đến trên trăm vạn tài chính.
Lấy số tiền đó, cô đầu tư vào thị trường giao hàng kỳ hạn, nhanh chóng kiếm được số tiền đầu tiên với kinh nghiệm trước đây của mình.
Bên trong tài khoản đã có một ngàn vạn, cô liền từ chức trong công ty.
Giám đốc Tống Nghị Vĩ rất luyến tiếc cô, người có khả năng giống cô lại không ngại khổ cực rất hiếm.
Anh khuyên nhủ: “Thư ký Từ, tìm việc không dễ dàng đâu. Ở đây, đãi ngộ đối với cô đã là cực kỳ tốt, hãy tiếp tục làm đi!”
Từ Như Ý lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của Tống giám đốc, nhưng tôi có tính toán. Kể cả khi công ty không chấp nhận, tôi vẫn sẽ chủ động rời đi.”
“Chính là, trong trường hợp này, cô sẽ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.”
“Không sao cả, cảm ơn anh. Tống giám đốc!”
7/11/2019