Mục lục
[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Ochibi

Nam sinh dừng gầm rú. Mọi người ngừng thở, xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.

Từ Như Ý nhìn áo sơ mi Lục Sơ Vân bị nhiễm máu đỏ, cô giúp anh thay quần áo mới. Sau đó lấy khăn tay, cẩn thận lau vết máu trên mặt anh.

Sơ Vân Ca của cô, nên là sạch sẽ.

Mộ Hàm Phong đi qua, nhặt súng và vũ khí trên mặt đất, ném cho những người đã không biết làm sao.

“Được rồi, đồ vật đều ở bên kia, tự mình lấy về đi. Có hai chiếc xe, chúng tôi muốn một chiếc, các người lấy một chiếc đi.”

Không có bằng lái, nhưng xe hắn vẫn lái. Mộ Hàm Phong đem đồ vật dọn lên, “Chúng ta xuất phát thôi.”

“Xin hãy cho tôi đi cùng mọi người!” Tiểu Lệ đuổi theo, mắt cô mang khẩn cầu.

Nữ sinh nhu nhược xinh đẹp như vậy, rất dễ dàng giành được đồng tình từ người khác. Nhưng Mộ Hàm Phong lại lắc đầu, “Tôi không chiếu cố được cô, cô nên theo chân bọn họ đi.”

Tiểu Lệ lại không buông tay, giữ chặt tay Từ Như Ý, “Em gái, đừng bỏ chị lại có được không?”

Cô thật sự quá sợ hãi. Vốn tưởng rằng có bạn trai bảo hộ, ít nhất có thể tới khu an toàn, ai ngờ người cô tín nhiệm nhất cũng phản bội cô. Cùng đám người xa lạ hoàn toàn không quen biết kia ở cùng nhau, nữ sinh tay trói gà không chặt như cô, có lẽ sớm muộn gì cũng sẽ thành thú vui của bọn họ.

“Được.” Từ Như Ý vỗ - vuốt Tiểu Liệp Báo an tĩnh trong lòng ngực, trả lời nói.

“Vậy lên xe đi.” Mộ Hàm Phong đang muốn phát động xe, lại có một chiếc xe chạy đến, là xe nhóm kia của Chu Đại Quân đến.

Hắn cảnh giác nhảy xuống, lại nhìn thấy người cầm đầu là Âu Dương Phỉ Phỉ.

“Hả?” Hắn nghi hoặc.

“Lúc trên đường, chủ nhân xe này mời bọn mình lên xe. Cứ tưởng hảo tâm, ai ngờ chỉ là một đám cặn bã.” Âu Dương Phỉ Phỉ đơn giản nói.

Cô lớn lên xinh đẹp, đầu tiên đã bị tên dẫn đầu coi trọng. Người nọ uy hiếp dụ dỗ, nói nếu không phát sinh quan hệ với hắn, hắn sẽ đuổi bọn họ xuống xe.

Vài bạn học trong lớp đã thức tỉnh dị năng, nhanh chóng khống chế bọn họ, nhưng trong quá trình này, cũng có bạn học hy sinh. Dư lại, chỉ còn cô và ba chàng trai khác.

Nhìn thấy dáng vẻ cô áy náy, Mộ Hàm Phong an ủi: “Không cần tự trách, tuy rằng cậu là lớp trưởng, nhưng chuyện này đã vượt ngoài phạm vi năng lực của cậu. Có thể mang những bạn học này ra tới, đã vô cùng không tồi.”

“Phải. Đúng rồi, các cậu có thể bình yên sống đến bây giờ, chắc là cũng thức tỉnh dị năng gì rồi phải không?” Âu Dương Phỉ Phỉ nhìn mấy người một cái.

“Tôi là song hệ sức mạnh và hoả, hiện tại cấp năm. Như Ý là hệ trị liệu. Người kia chắc các cậu biết, Lục học trưởng ở Cao Trung Bộ, sở trường đặc biệt tinh thông vũ khí, dị năng bom nguyên tử cấp mười.”.

Âu Dương Phỉ Phỉ khóe miệng khẽ động. Tên này, vì sao vẫn không chịu đứng đắn như vậy? Bom nguyên tử, cũng có cái dị năng đó sao?

“Mình là hệ thủy, cấp ba. Bọn họ một người là hệ đặc biệt nguyên tố độc, vừa thức tỉnh cũng mới ba cấp. Một người là hệ thổ, hiện tại cũng là cấp ba. Còn có một người loại tốc độ, cấp bốn.” Âu Dương Phỉ Phỉ giải thích từng người bọn họ thật sự rõ ràng.

Cô cũng biết Mộ Hàm Phong có phòng bị, có điều cô sẽ để cho bọn họ biết, mình vẫn là Âu Dương Phỉ Phỉ trước kia.

Có người quen biết, không khí giữa mọi người sinh động hơn nhiều.

Âu Dương Phỉ Phỉ chú ý tới Tiểu Liệp Báo được Từ Như Ý ôm trong tay, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ: “Tiểu gia hoả này đáng yêu quá, mình có thể ôm một cái không?”

Từ Như Ý lắc đầu, xin lỗi nói: “Nó rất sợ người lạ.”

“A.” Nhìn bộ dáng nó ngoan ngoãn, Âu Dương Phỉ Phỉ có vài phần thất vọng.

7/3/2020

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK