Từ Như Ý nhắm mắt, đặt đầu ở trên vai hắn.
Từ sau khi cô phát hiện mình là dị năng giả hệ tinh thần, cô vẫn luôn tiến vào trạng thái minh tưởng. Nhưng không có tinh hạch hệ tinh thần bổ sung, như vậy minh tưởng vô cùng hao tâm tốn sức, hơn nữa hoàn cảnh bên trong xe này, cô bắt đầu mơ màng sắp ngủ.
Cảm giác được cô thuận theo, Mộ Hàm Phong kinh ngạc rất nhiều, càng mừng thầm nhiều hơn. Trong lòng hắn một trận vui sướng, nhịn không được khóe môi giơ lên.
Hắn vẫn không nhúc nhích để cô dựa vào, vì sợ cô không thoải mái.
Đột nhiên, thân xe xóc nảy một cái, đột ngột thắng lại.
Thân thể Từ Như Ý trong trạng thái thả lỏng, nháy mắt liền mất cân bằng.
Mộ Hàm Phong vội vàng vươn cánh tay, gắt gao đem cô ôm lấy.
“Như Ý, thế nào?” Hắn quan tâm hỏi.
Theo quán tính, cả người cô đều đè trên người hắn. Bộ ngực thiếu nữ kiều nhu giàu có co dãn kề sát hắn, làm Mộ Hàm Phong đỏ mặt.
“Không có việc gì.” Từ Như Ý lắc đầu, đã bị Lục Sơ Vân một bên khí thế lạnh băng kéo lên.
Lục Sơ Vân cường thế mà vươn cánh tay, vòng tay nhập cô vào trong lòng ngực mình, để cô dựa vào trên người mình.
Mộ Hàm Phong cắn răng, một trận ảo não.
Đáng giận! Nếu có thể, hắn tình nguyện mình bị cắn thương! Như vậy, vị học trưởng ôn nhu này, khẳng định không xuất hiện hành động như vậy! Hắn âm thầm báo oán.
“Làm sao vậy?” Bên trong xe một trận xao động.
“Mọi người đừng hoảng hốt.” Chu Đại Quân trấn an, nhìn xuyên qua tấm kính phía trước, hắn nhìn thấy mấy con zombie chặn đường.
“Chỉ là một đám zombie cấp hai, sẽ dọn dẹp nhanh thôi.” Hắn ta thuần thục mà cầm súng / lên đạn trong tay. Đẩy cửa ra nhảy xuống xe, đối với những zombie đó chính là một trận bắn phá.
Chu Đại Quân bày ra thực lực, làm người trên xe đều nhẹ nhàng thở ra.
Xe này là xe chống đạn, zombie bình thường không có cách công kích đến bọn họ. Mà những người này năng lực mạnh, lại có súng. Chỉ cần đi theo bọn họ, sẽ nhanh đến mảnh đất an toàn.
Nhưng mà, bọn họ chưa kịp cao hứng, Chu Đại Quân đã trở về chạy.
Lên xe, kéo cửa xe. Hắn ta nôn nóng nói: “Không tốt, có zombie hệ tinh thần đang thao túng, chúng ta không đối phó được nhiều như vậy! Mau lái xe!”
Zombie bình thường không hiểu đến kết bè kết đội công kích nhân loại, đơn chiếc đánh lui rất dễ dàng, nhưng có hệ tinh thần thì rất nguy hiểm. Đạn bọn họ có hạn, không dám tiêu xài như vậy.
Xe nhanh chóng phát động, nhưng hiển nhiên không kịp rồi.
Những zombie bọc đánh từ phía sau đã xông tới, ghé trên cửa kính không ngừng bạo lực chụp đánh, muốn phá cửa xông vào.
Mặt vặn vẹo biến hình kia, tròng mắt đỏ tanh, còn có huyết hư thối nội tạng thối rửa trên người bọn chúng, làm đám người thất thanh thét chói tai.
Từ Như Ý dựa vào lồng ngực Lục Sơ Vân, nhẹ nhàng cầm bàn tay to lớn của anh.
Trải qua mấy ngày này nỗ lực, cô đại khái có thể nắm giữ và vận dụng dị năng của mình: Đó là trinh sát và thao túng. Có điều cấp bậc cô quá thấp, dùng một chút sẽ tiêu hao tinh thần lực quá mức.
Nâng đầu, nhìn về phía đôi mắt anh. Cô có chút mệt mỏi mở miệng, “Sơ Vân Ca, phía Đông Nam 1000 mét, hệ tinh thần cấp ba. Cẩn thận!”
Cô phát hiện, Lục Sơ Vân tuy rằng không nói, cũng không thể giao tiếp với người khác, nhưng lại có thể nghe hiểu ngôn ngữ của cô.
Hệ thống nói cho cô, ngoại trừ cô là dị năng giả hệ tinh thần, cũng bởi vì cô có được kỹ năng 《 Tinh thông ngôn ngữ 》. Chỉ cần là sinh mệnh có trí tuệ, đại khái là cô có thể cùng bọn họ đơn giản câu thông.
Lục Sơ Vân lẳng lặng nhìn chăm chú cô vài giây sau, buông cô ra, có chút không tha mà giao cho Mộ Hàm Phong.
Anh đẩy cửa ra, nhanh chóng giải quyết các zombie ý đồ công kích chiếc xe. Mới cất bước vài cái, đã chạy xa vài mét.
4/3/2020