Cục Dân Chính hiếm thấy có người xếp hàng, Diêm Tư Lệnh nắm tay Lâm Lam đứng trước mặt người nhân viên, Lâm Lam đang nghĩ người đàn ông này lúc nào biết thẻ ID của cô. Dưới sự thúc giục của nhân viên, ký vào rất nhiều giấy tờ. Chờ ảnh thẻ được chụp xong, ôm quyển sổ đỏ trong người, Lâm Lam vẫn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì.
“Cái này, tôi muốn nói chúng ta cũng chưa quen thuộc, chuyện kết hôn này cẩn thận một chút.” Cuối cùng sau vô số lần bị ngắt quãng, Lâm Lam cuối cùng cũng nói được câu hoàn chỉnh.
Diêm Quân Lệnh nhìn giấy chứng nhận kết hôn trong tay Lâm Lam, rất tán thành gật gật đầu “Cô suy nghĩ rất đúng, tôi có một căn nhà ở Tấn Thị, để chúng ta triệt để quen thuộc, sau khi kết hôn cô chuyển qua đây ở.”
“Tôi không phải ý này...”
“Diêm bà bà.”
“Ừng ực...” Lời nói của Lâm Lam lần này lại bị ngắt quãng, nhịn không được trong gầm gừ trong lòng. Người đàn ông này có thể để cho nói xong câu không? Kết quả nghe tới câu Diêm bà bà, cả người như bị sấm sét đánh, lời trên miệng cũng như đang bị nuốt chửng.
Diêm bà bà? Diêm bà bà ... diêm bà bà...
Lâm Lam vô thức nhìn cuốn đỏ trong tay, sau đó xem nó nó như một củ khoai nóng vứt đi, nhưng bị Diêm Quân Lệnh nắm chặt, lần nữa đưa vào trong lòng Lâm Lam, bá đạo không gì sánh được “Làm sao? Muốn quay lại? Muộn rồi.”
“Tôi từ khi bắt đầu chính là không đồng ý với anh” Lâm Lam có chút kích động nói.
“Nhưng hành động lại của cô lại ngược lại.” Diêm Quân Lệnh cũng không biết mình đang nổi nóng với chính mình hay nổi nóng với Lâm Lam, có chút buồn cười. Lúc này Lý Húc đã lái xe tới, Diêm Quân Lệnh rất tự nhiên nắm lấy tay của Lâm Lam “Lên xe.”
“Không được, chúng ta thật sự .. này... Diêm Quân Lệnh anh làm gì!” Lâm Lam còn đang nghĩ có nên dứt khoáng rời đi, kết quả nói được nửa liền bị Diêm Quân Lệnh ôm ngang ném thẳng vào xe.”.
“Tôi biết trong đầu nhỏ của cô đang nghĩ cái gì, nhưng vô dụng thôi. Tôi Diêm Quân Lệnh kết hôn rồi không có ý định ly hôn.” Nói xong Diêm Quân Lệnh tiện tay đóng cửa xe, Lý Húc lắm chuyện dùng mắt nhỏ nhìn lén vào gương chiếu hậu, Diêm Quan Lệnh quay lại hiếm hoi tán dương “Chuyện hôm nay làm tốt lắm.”
“Cảm ơn lời khen của ông chú.” Lý Húc hạnh phúc, nhưng lần sau chuyện hộ khẩu của cục Dân sự này có thể báo trước để sắp xếp không?
Lâm Lam ngồi trong xe với tâm trạng buồn bã, có cảm giác như đang bị bán, mặc dù người đàn ông này đã vô số lần cứu mạng cô.
“Tại sao lại là tôi.” Lâm Lam thở dài, bất lực hỏi.
“Tại sao không thể là cô?” Diêm Quân Lệnh nhìn thẳng vào mắt Lâm Lam hỏi lại.
Lâm Lam bị hỏi ngược lại, lập tức hiểu rõ, người đàn ông này chỉ là cần một đối tượng kết hôn, ai cũng được, chỉ là anh ta cảm thấy cô cũng được, bèn lấy cô, mà chuyện đã đến nay Lâm Lam nói nhiều trái lại sẽ gây khó chịu, huống hồ ba cô cũng không hy vọng cô nhanh như vậy đã kết hôn.
“Nhưng tôi có một điều kiện.” Im lặng một lúc, Lâm Lam lại nói.
“Cô nói.”
“Tôi hy vọng tạm thời không công bố tin tức kết hôn của chúng ta, công ty chúng tôi còn rất nhiều việc phải giải quyết.” Lâm Lam suy nghĩ nếu như Trần Lâm Kiệt biết cô đã kết hôn, không biết sẽ náo loạn thành cái dạng gì, trước khi việc này còn chưa được giải quyết, cô không muốn lại bị cắn ngược nữa.
Quan trọng là, Diêm Quân Lệnh mấy lần giúp cô, hiện tại cô vì gia đình anh ta mà kết hôn, cũng tính là có qua có lại rồi. Nếu sau này Diêm Quân Lệnh không cần thiết nữa rồi, bọn họ ly hôn cũng không gặp nhiều khó khăn.
Chỉ là cho dù thế nào, Lâm Lam vẫn cảm thấy cô bị mắc lừa, cô phát hiện Diêm Quân Lệnh người đàn ông này không chỉ bá đạo, mà bụng dạ cũng cực kỳ đen tối.
“Được.” Nghe tới yêu cầu của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh ngược lại không quan tâm đến chuyện công khai hay không, đối với anh ta chỉ là vấn đề phiền hay không phiền.
Câu trả lời của Diêm Quân Lệnh cuối cùng làm cho Lâm Lam nhẹ nhõm, vốn dĩ cơ thể có chút mệt đột nhiên liền cảm thấy uể oải.
“Nghỉ ngơi một chút, tới Tân Thị tôi gọi cô.” Diêm Quân Lệnh nói xong duỗi tay ấn đầu Lâm Lam vào bả vai của anh.
Không thể giải thích được lần kết hôn nay, Lâm Lam mặc dù không thể ý kiến gì, những không phải là biểu tình không chống cụ, cự tuyệt dịch về phía sau bên, sau đó dựa vào cửa số xe chợp mắt.
Diêm Quân Lệnh bị từ chối phũ phàng.
Lý Húc từ buổi sáng nhận được mệnh lệnh của Quân Tư lệnh suýt nữa cằm rơi xuống, đây còn nhìn thấy vợ mới của ông chủ quả quyết cự tuyệt, nuốt nước bọt một cách vô thức, cười trên nỗi đau của ông chủ.
Thì ra thế giới vẫn có người khiến ông chủ thế này, thật là .... hahaha
Lý Húc vừa cười trên nỗi đau, vừa ổn định lái xe, tiến về Tân Thị.
Đồng thời.
Phóng viên mà Hàn Hình Nhi tìm sáng sớm ngồi đợi của cục công an Yên Kinh Nam Thành, nhưng chín giờ rồi, tối qua người bị nắm chặt rồi cũng lần lượt buông ra, vẫn như cũ không thấy Lâm Lam đâu. Ngay cả trợ lý của cô cũng không thế xuất hiện, làm cho những phóng viên đặc biệt từ Tân Thị tới, ngồi đợi ở đây đều cảm thấy khó chịu.
Hàn Hình Nhi còn đang nằm nghỉ ở bệnh viện nhận được tin, có chút không tin, Lâm Lam không ở cảnh cục, vậy ở đâu?
Chương trình tối qua Hàn Hình Nhi đang muốn làm bẽ mặt Lâm Lam, khiến cho nhìn rõ được vị trí bản thân, không nghĩ tới bị cảnh sát phá đám rồi.
Thẳng tới bây giờ, Hàn Hình Nhi vẫn không biết tối qua cụ thể đã xảy ra chuyện gì, cảnh sát Yên Kinh xử lý mọi việc cực kỳ nghiêm khắc, Hàn Hình Nhi chỉ biết cảnh cục thông báo Tinh Thần đi nhận lại người, nhưng không nói nhận ai, cô cùng Trần Lâm Kiệt rất tự nhiên cho rằng là Lâm Lam.
“Hàn Hinh Nhi đây là cô chơi xấu chúng tôi à? Ở đây không có bóng dáng của Lâm Lam?” Có phóng viên không hài lòng gọi điện cho Hàn Hình Nhi, bọn họ rõ ràng đây không phải lần đầu hợp tác.
“Làm sao có thể?” Hàn Hình Nhi không tin, tối qua công ty đã xác nhận thông tin, để cho Trần Lâm Kiệt đến bảo lãnh người của Tinh Thần, người cần bão lãnh ở đây cô nghĩ là Lâm Lam, vậy nên mới lập tức liên hệ với phóng viên, ngay cả các bản thảo đều đã được viết ổn thỏa rồi.
“Cái gì không thể, dù sao ở đây cũng không có ai, nhưng tiền vẫn phải đưa!” Giữa đêm như vậy tôi chạy từ Tân Thi tới Yên Kinh, lại đợi ngốc tới bây giờ, một chút thu hoạch cũng không có, giọng nói mang theo sự tức giận.
“Yên tâm, tiền sẽ không đưa thiếu cho ông, tôi cúp máy trước.” Hàn Hình Nhi cáu kính nói, nhìn thấy Trần Lâm Kiệt đem bữa ăn sáng tới, giọng điệu lập tức thay đổi “Lâm Kiệt...”
“Em đỡ hơn chưa?” hôm qua Trần Lâm Kiệt chăm sóc cô làm phẫu thuật, vốn dĩ chỉ muốn lợi dụng Hàn Hình Nhi, nhưng từ khi biết cô vì bản thân mà đánh mất đứa con, từ tận đáy lòng có chút áy náy hổ thẹn.
“Em đỡ hơn nhiều.” Giọng nói của Hàn Hinh Nhi yếu ớt vô lục, nhưng mặt lại nói không sao cả, đây càng làm cho Trần Lâm Kiệt đau lòng.
“Anh giúp em nghỉ phép, mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt.” Trần Kiệt Lâm mở cháo bón cho cho Hàn Hình Nhi.
Hàn Hình Nhi một mặt thỏa mãn, càng nuôi hy vọng Lâm Lam không cần trở lại. Bởi vì chỉ có Lâm Lam không ở đây, nhưng vậy tất cả nguồn lực của công ty mới là của cô, mà người đàn ông trước mắt này cũng hoàn toàn thuộc về cô.
Vừa nhắc tới Lâm Lam, ánh mắt của Trần Lâm Kiệt ảm đạm “Anh đã cử người đi bảo lãnh, cục cảnh nói không có người phụ nữ tên Lâm Lam.”
“Cái gì? Vậy Lâm Lam đi đâu đâu?” Hàn Hình Nhi ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.
Trần Lâm Kiệt không lên tiếng, sắc mặt ảm đạm, bởi vì anh cũng không biết.