Khi Diêm Quân Lệnh và Lý Húc đi rồi, cả người Lâm Lam dường như bắt đầu trở về với thực tại. Trở lại phòng bệnh Lâm Phúc Sinh vẫn không màng cô, Lâm Lam không biết làm sao chỉ đành về nhà trước.
Không ngờ rằng lần trở về nhà này lại có điều bất ngờ đang đợi cô, chiếc Polo mà lần trước Diêm Quân Lệnh nói sẽ tặng cô đang đậu trong gara, nhưng mà sơn màu đỏ đó cũng rất đẹp.
Lâm Lam giật mình mím mím môi, sau đó vội vàng điện thoại cho Diêm Quân Lệnh, “xe tới rồi!”
“Có thích không?” Chiếc trực thăng tối qua bị trả về, Lý Húc lái xe hai người đang trên cao tốc. Nghe thấy giọng vui mừng ngạc nhiên của nha đầu qua điện thoại, tâm trạng Diêm Quân Lệnh khá vui.
“Thích.” Lâm Lam nhìn xe rồi gật đầu lia lịa.
Diêm Quân Lệnh nhép môi, “Thích thì tốt.”
“Nhưng mà...” Lâm Lam ngập ngừng
“Nhưng mà cái gì?” Diêm Quân Lệnh thấy lạ và hỏi.
“Em dường như nợ anh quá nhiều, trả không hết phải làm sao?” Lâm Lam cắn môi có chút bối rối.
“Vậy thì thế chấp em đi.”
“Ớ, em đâu có đáng giá vậy.” Lâm Lam nghe lời nói ngọt ngào, ấp úng đáp trả.
“Coi như anh mất hết vậy.” Vốn nghĩ rằng đàn ông sẽ dùng chiêu nói cô có thể thế chấp tiền này tiền kia, không muốn đàn ông trực tiếp nói cho hết như vậy.
Lâm Lam lẳng lặng đá mắt, “Không sao em cúp máy đây.”
Diêm Quân Lệnh dường như có thể tưởng tượng ra vẻ mặt lúc bấy giờ của tiểu nha đầu, cười nhẹ nhàng, “ha ha”, “Chìa khóa ở cửa vào, lái xe cẩn thận chút.”
“Ừm, em biết rồi.” Tuy bực mình với câu nói của nam nhân, nhưng nghĩ tới chiếc xe tâm trạng vẫn rất vui, chỉ là làm sao để trả nợ thì cô cần có kế hoạch lâu dài.
“Còn nữa, anh hứa với ba năm sau cho ông bế cháu nội rồi, đợi mọi việc ổn thỏa cùng anh về nhà một chuyến.” Diêm Quân Lệnh từ tốn nói, Lâm Lam như hóa đá đứng chôn chân tại chỗ, tới nhà họ Diêm, chẳng phải là cô sẽ gặp cha của Diêm Quân Lệnh - Diêm tổng nóng tính, tính tình kỳ quái trong truyền thuyết đó sao.
Nuốt nước miếng, Lâm Lam chưa đi đã có chút sợ rồi.
“Hừm?” Không thấy đầu dây bên kia lên tiếng, Diêm Quân Lệnh hắng giọng .
“Em không đi được không?”
“Con dâu sớm muộn cũng phải gặp cha mẹ chồng.” Câu nói của Diêm Quân Lệnh cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Lam.
Cúp máy xong, Lâm Lam cẩn thận nhẹ nhàng vuốt ve chiếc xe đỏ của mình, sau đó trở về biệt thự.
Còn 4 ngày nữa là thứ 3 rồi. Lâm Lam vẫn còn rất nhiều thứ cần chuẩn bị.
Diêm Quân Lệnh trên xe gửi tin nhắn cho Thẩm Hoằng, 3 chữ xe rất ok.
Thẩm Hoằng liền gọi lại đòi thưởng, sau đó không do dự nói, “Diêm tổng, chiếc xe đó tôi tốn biết bao công sức đấy, vỏ ngoài là chiếc Polo, còn lại đều được tỉ mỉ trang trí, chỉ tính sơn thôi cũng mấy mươi vạn rồi, chiếc xe này đắt hơn chiếc Rolls royce cuả Tiểu Lý Tử nhiều, ngài xem khi nào tiền chuyển vào tài khoản của tôi thế?
Bụp!
“Woa oh.” Thẩm Hoằng vừa dứt lời thì đầu dây bên kia cúp máy cái bụp, Thẩm Hoằng woa oh một tiếng, tiếc là đã muộn.
Diêm Quân Lệnh nghiêng đầu nhìn Lý Húc, “Một chiếc Polo cỏn con mà tên tiểu tử này đòi tiền tôi, cậu nói xem có phải gần đây anh ta nghèo phát điên không?”
“Ha ha, chắc vậy.” Lý Húc toát mồ hôi, đồng cảm Thẩm thiếu gia thật đáng thương.
........
Tập đoàn Tinh Thần.
Búa rìu dư luận gây ảnh hưởng rất lớn tới Hàn Hinh Nhi, cộng thêm việc đại sứ thương hiệu vốn dĩ thuộc về cô, bây giờ lại phải tranh giành với Lâm Lam, khiến lợi thế quán quân của cô có như không, ngoài việc lên trang bìa của một tạp chí vốn có mối quan hệ tốt với Tinh Thần thì cô chẳng còn gì.
“Lâm Kiệt, anh nói cô ta dùng cách nào không những trưởng khoa kế toán mà viện trưởng bệnh viện Vi Ái cũng ra mặt giúp, còn có thể khiến cho lãnh đạo cục du lịch giúp cô ta xoa dịu dư luận, Lâm Lam cô ta rốt cuộc còn có cái gì mà chúng ta chưa biết không?”. Hàn Hinh Nhi càng nói càng không cam tâm, càng nói càng uất hận.
“Chi tiết về cô ta anh rõ nhất, nhưng mà vốn dĩ không thể nào có mối quan hệ với thành ủy, càng không thể quen biết viện trưởng bệnh viện Vi Ái, nếu không Lâm Phúc Sinh ở Vi Ái nằm 3 năm, cô ta tới bây giờ mới đi tìm. Cũng có thể thật sự thành ủy thấy cô ta làm đại diện là thích hợp, viện trưởng Cổ ra mặt là sự trùng hợp.” Trần Lâm Kiệt trầm trầm nói, trong lòng không nghĩ Lâm Lam có thế lực gì.
“Trùng hợp?, trên đời này lắm thứ trùng hợp vậy sao?” Hàn Hinh Nhi không tin, “ Đúng rồi, tối qua e về căn hộ, phát hiện ngoài quần áo thì mọi thứ của cô ta đều dọn đi rồi.”
“Đi rồi?” Trần Lâm Kiệt không tin.
“Đúng vậy, không biết dọn đi đâu rồi, em nhớ là lúc nhà cô ta giải tỏa chỉ còn lại khung nhà, chả lẽ cô ta về nhà rồi?” Hàn Hinh Nhi nghi hoặc, cô không hiểu Lâm Lam dọn đi rồi tại sao không mang theo quần áo, những bộ đồng phục mà Lâm Lam coi như bảo bối.
“Nếu quần áo vẫn còn, thì có lẽ không phải dọn đi. Tình hình bên kia thế nào rồi?” Trần Lâm Kiệt cũng cảm thấy Lâm Lam không thể bỏ đi mà không mang theo quần áo.
“Nói là Lâm Lam đã nhận được thư tố tụng rồi.” Hàn Hinh Nhi nhắc tới việc này thì vui mừng trở lại.
Trần Lâm Kiệt vừa nghe tới đây, giọng điệu đắc ý, “Vậy thì tốt, nếu đã như vậy, tôi xem cô thứ ba làm sao có thể xuất hiện ở Đỉnh Thành đây.”
“Anh nghe nói tạp chí Yue wei lần khai mạc này thêm một phần, trong đó người chiến thắng lần này sẽ trở thanh nhân vật trang bìa tạp chí tháng 7, Yue wei tuy không phải là tờ báo lớn, nhưng lượng tiêu thụ lớn, độ phủ rộng cao, tháng 7 là tháng rất quan trọng, nếu em thắng cuộc thì ngày tháng sau này rộng mở rồi.”
“Em sẽ thắng.” Hàn Hinh Nhi cười nụ cười kiêu ngạo, chỉ cần Lâm Lam không xuất hiện, thì người chiến thắng chỉ có thể là cô.
Còn về những bình luận đối với video trên mạng khi Lâm Lam xảy ra chuyện, tập đoàn Tinh Thần không có chút phản ứng, nhưng đổi lại là Hàn Hinh Nhi thì Tinh Thần lập tức bưng bít tin đồn, tuy thấy có vẻ giả tạo nhưng những chuyện người mẫu vớ vẩn này dân mạng mới đầu sôi nổi nhưng rất nhanh sẽ lắng xuống.
Hơn nữa, những chuyện này ngoài mấy cơ quan quan trọng thì mấy loại lá cải chỉ cần mặt dày là mọi chuyện lại đâu vào đấy.
Nhưng mà coi tin tức về việc thi tuyển người mẫu của Đỉnh Thành trên bản tin Đại Tứ, Trần Lâm Kiệt vẫn cảm thấy đau đầu, lúc đầu anh ta muốn nắm quyền tổ chức, nhưng danh tiếng của Tinh Thần truyền ra ngoài, giờ chỉ có thể dựa vào Hàn Hinh Nhi thôi.
Cách ngày tuyển chọn càng gần, Tinh Thần cũng có vài diễn viên hợp đồng tham gia, toàn Tấn Thị đang bàn luận về cuộc thi tuyển lần này, sôi nổi hơn cả là việc ai đảm nhận vị trí đại sứ thương hiệu lần này.
Trước khi chưa xảy ra những chuyện không hay đó, người dân Tấn Thị vốn không hề quan tâm mấy chuyện tuyển mẫu này, nhưng bởi vì hành động của Hàn Hinh Nhi khiến Lâm Lam bị tiếng xấu, tiếp theo đó là trả đũa nhau, tăng thêm tính ly kỳ cho toàn bộ chuyện này. Sự chú ý ngày một cao, thậm chí so với độ nổi tiếng của cuộc thi next top model trước đây còn cao hơn.
Rất nhanh đã tới thứ 3 rồi.
Sáng sớm Lâm Lam sau khi nhận một cuộc điện thoại, cô thong thả lái chiếc Polo tới nơi tổ chức. Nghe nói lần này Đỉnh Thành vì sự kết hợp giữa nữ chính quảng cáo tuyển người mẫu thương hiệu thể thao của một công ty bản địa, nam chính là Trương Việt, đội trưởng của nhóm nhạc hot nhất lúc bấy giờ. Tuy ra mắt 3 năm, lại đứng đầu danh sách các ca khúc hot hit, là ông hoàng nhạc trẻ hot nhất của Đỉnh Thành, một năm gần đây chuyển hướng sang điện ảnh, quảng cáo lần này do đạo diễn nổi tiếng Trương Đạo giám sát, cũng là lần đầu tiên Trương Việt thử sức ngoài việc quay MV.
Hơn nữa nói là lần này chọn nữ quảng cáo chính ở Tấn Thị, thực ra cũng chính là hoạt động quảng bá thể thao.