“Anh muốn em nhảy việc à?” Lâm Lam cắt lời Diêm Quân Lệnh, trêu chọc hỏi, sau đó cô chủ động hôn lên môi của Diêm Quân Lệnh, “Dù là thế nào đi nữa thì trước kia đúng là Trần Lâm Kiệt đã giúp em, tuy anh ta phản bội em nhưng cũng không thể phủ nhận anh ta đã từng đối xử tốt với em, đợi khi quay xong đợt quảng cáo này, em sẽ đích thân nói chuyện với anh ta.”
“Đã từng tốt? Nói vậy là em vẫn còn lưu luyến anh ta?” Giọng điệu của Diêm Quân Lệnh mang theo sự ghen tuông.
“Sao lại thế được? Trải qua nhiều chuyện như vậy, anh ta chẳng là gì đối với em nữa rồi.” Miệng Lâm Lam nói vậy nhưng đáy mắt lại vụt qua chút cay đắng, khiến cho Diêm Quân Lệnh bắt đầu ghen.
“Được rồi, ngủ đi.” Diêm Quân Lệnh không vui vẻ nói, sau đó liền nằm sang bên cạnh Lâm Lam nhắm mắt lại.
“Uhm” Hoàn toàn không cảm nhận được người bên cạnh đang ghen, Lâm Lam ngoan ngoãn uhm một tiếng, cũng nhắm mắt lại.
Ngày mai phải đi gặp đạo diễn Trương, sau đó là quay quảng cáo, Lâm Lam có chút phấn khích.
Tạp chí bán rất chạy khiến cho độ hot của Lâm Lam được nâng cao thêm một chút, có rất nhiều người lúc này mới chú ý rằng cô người mẫu tên Lâm Lam cũng không tệ.
Ngày hôm sau.
Lâm Lam dậy từ sớm để cùng thím Vương chuẩn bị bữa sáng, vì là cuối tuần nên Diêm Quân Lệnh không cần phải về Bắc Kinh, ăn xong liền đưa Lâm Lam đến địa điểm quay.
Đạo diễn Trương nổi tiếng là khó tính và thích uống rượu, nếu không ông cũng không đến nỗi uống say đắc tội với người khác rồi cuối cùng bị rơi vào cảnh không có phim để bấm máy, nhưng Diêm Quân Lệnh- Một người vô cùng quý mến đạo diễn Trương lại rất rõ, đối phương tuy khó tính, mấy năm nay cũng chẳng có tác phẩm nào cả nhưng có không ít các ảnh hậu bước ra từ phim của ông ta, kĩ năng diễn xuất mỗi diễn viên được ông huấn luyện qua đều tiến bộ vượt bậc. Đây là cơ hội rất tốt cho Lâm Lam, khả năng lột tả tốt có thể giúp cô tiến càng xa trên con đường làm người mẫu.
Chỉ là tính khí của đối phương… Diêm Quân Lệnh có chút lo lắng không biết Lâm Lam có chịu nổi không.
Nhưng bản thân Lâm Lam lại không hề lo lắng một chút nào, tuy cô học ngành biểu diễn thời trang nhưng để có thể lột tả và thuyết minh trang phục một cách chuẩn xác hơn, cô đã đặc biệt học thêm kĩ năng diễn xuất, nghiên cứu mối quan hệ giữa trang phục và tính cách con người, phân tích nhân vật trong các bộ phim, cô còn từng tham gia đoàn kịch nói và quay phim, nên diễn xuất không quá xa lạ với cô.
Đến nơi, Lâm Lam lén lút bước xuống từ xe của Diêm Quân Lệnh, sau đó rẽ sang một hướng khác để gặp Tăng Tuyết, không ngờ là Tăng Tuyết lại một tay túm chặt lấy cô, “Hãy thành thực khai báo, có phải em đang sống chung với đàn ông không?”
“Chị nói linh tinh gì thế?” Lâm Lam vội vàng phủ nhận.
“Chị nhìn thấy rồi.” Khuôn mặt Tăng Tuyết căng thẳng hỏi, “Chị nghe nói cậu chủ Thẩm rất để ý đến em, lần này còn đặc biệt dặn dò đạo diễn nhẫn nại với em một chút, có phải anh ta đã yêu em thực lòng rồi không? Hay chỉ là chơi đùa? Lâm Lam em phải nghĩ cho rõ ràng.”
Thấy Tăng Tuyết nghiêm túc như vậy, Lâm Lam thực sự bất lực, “Thực sự không phải, nhất định là chị hoa mắt rồi, nhìn kìa Trương Việt đến rồi!”
“Trương Việt? Trương Việt ở đâu?” Tăng Tuyết vội vã xoay đầu lại, kết quả là Lâm Lam nhấc chân chạy luôn.
“Hừ, con bé này” Tăng Tuyết buồn cười lắc đầu, sau đó đi theo Lâm Lam, thực ra từ lần ở Ninh Hạ cô đã có cảm giác Lâm Lam không giống với ở một mình, khi nãy lại càng chắc chắn hơn. Chẳng lẽ con bé này thực sự đã có tình yêu mới? Chỉ có điều e là cậu chủ Thẩm này không đáng tin.
Bước chậm theo Lâm Lam,bên kia cũng lần lượt đến đông đủ, Lần quảng cáo này bởi lẽ tiến hành tuyển chọn hoàng tránh như vậy, còn mời đến đạo diễn Trương người nổi tiếng với các tác phẩm văn học và nghệ thuật, ngoài ra còn có một nguyên nhân đặc biệt quan trọng khác đó là ông chủ của LG, vì thời còn trẻ ông ta bận gây dựng sự nghiệp nên đã đánh mất người yêu của mình, sau này sau nhiều lần tìm kiếm cũng không thấy tung tích, mấy năm trước mới được tin là người phụ nữ đó vì sinh cho ông đứa con mà qua đời, trước khi chết đã từng tìm ông nhưng ông lại bỏ lỡ, LG là viết tắt phiên âm của tên người phụ nữ đó.
Lâm Lam nghe xong không nhịn được mà thở dài, thế giới này dường như mỗi ngày đều xảy ra những chuyện đáng tiếc,mà con người thì lại thường bị ép buộc phải chấp nhận trong bất lực, sau đó dùng mọi cách để hoài niệm.
“Câu chuyện rất đơn giản, nhưng để thể hiện nó trước ống kính thì không phải là điều dễ dàng, hi vọng hôm nay mọi người có thể cố gắng phối hợp với nhau.” Đạo diễn Trương hô lớn, sao đó thông báo cho mọi người bắt đầu chuẩn bị.
Vai diễn lần này của Lâm Lam chính là tình đầu đã qua đời kia, nhưng Trương Việt, người đóng vai nam chính lại chưa đến.
“Chào đạo diễn Trương.” Đợi đạo diễn Trương nói xong, Lâm Lam mới đi đến chào hỏi ông.
“Uhm, chốc nữa hãy cố gắng. Tại sao Trương Việt vẫn chưa đến? Không muốn diễn nữa đứng không?” Đạo diễn Trương gật đầu với Lâm Lam, nhưng trước khi Lâm Lam hỏi về đoạn phim thì đã mạnh lẽ quát lớn.
Lâm Lam bị dọa sợ đến mức giật bắn cả lên, sau đó ngơ ngác đứng đó. Đạo diễn Trương đi được mấy bước liền phản ứng lại, “Nhát gan như vậy thì sao tồn tại được trong làng giải trí!”
“Dạ.” Lâm Lam dạ một tiếng, trong lòng ngờ vực, việc này thì có liên quan gì tới nhát gan với không nhát gan? Ai gặp phải sự tương phản đột nhiên như vậy thì cũng đều bị giật mình được không?
Vỗ vỗ ngực, Lâm Lam nhìn bóng lưng của đạo diễn Trương rồi quay đầu lại nhìn Tăng Tuyết, “Em nhát gan à?”
Tăng Tuyết vỗ ngực, “Ôi mẹ ơi, dọa chết tôi rồi, trời ơi, đây chính là giọng nói như chuông trong truyền thuyết sao? Trái tim nhỏ bé của tôi!”
“Làm bộ.” Lâm Lam nhìn phản ứng của Tăng Tuyết, cố tình bày ra khuôn mặt chê bai.
Lúc này Tăng Tuyết mới nghiêm túc trở lại, “Được rồi, được rồi, chúng ra đến phòng trang điểm trước, nghe nói tạo hình đầu tiên của em là học sinh, chị mong chờ quá.”
Lâm Lam bất lực, sao trước kia cô không cảm thấy chị Tuyết vừa nhiều chuyện lại vừa vui vẻ, cởi mở như vậy nhỉ.
Nhưng khi đứng trước mặt người lạ thì dáng vẻ của Tăng Tuyết lại hiện ra, cô nghĩ cho Lâm Lam rất chu toàn, làm việc cũng rất cẩn thận.
Nhưng Lâm Lam trang điểm xong, ngoài kia nam chính vẫn chưa đến. Giọng của đọa diễn Trương đã lớn nay còn cầm theo cái loa to, đừng nói trái tim nhỏ bé của Lâm Lam, tim của tất cả những người có mặt ở đây đều bắt đầu đạp mạnh.
Nhưng nam chính đang ở đâu?
Lâm Lam tết tóc hai bên, mặc một bộ đồng phục học sinh đậm chất Trung Hoa, cảnh bên ngoài cũng đã được dựng xong, chỉ có điều là không thấy nam chính của đoạn quảng cáo, tất cả mọi người đều vội vã chạy đôn chạy đáo, đại diễn đã tức giận lần thứ n rồi.
“Chuyện gì vậy?” Lâm Lam hỏi Tằng Tuyết đứng bên cạnh.
“Chị đi xem thử.” Tằng Tuyết nói xong bèn đi ra khỏi phòng trang điểm, một lát sau đi vào, sắc mặt có chút trùng xuống , “Họ nói là nam chính không khỏe, phía đạo diễn đang liên lạc.”
“Không khỏe? Thế sao không nói rõ trước.” Lâm Lam nghi hoặc, bất kể là phí thuê địa điểm hay thuê các nhân viên, tổ sản xuất cũng phải bỏ ra khoản phí khá cao.
Tăng Tuyết rầu rĩ không lên tiếng, Lâm Lam nhăn mày, “Chị nói thật đi.”
“Chị….”
“Chị Tuyết…” Thấy Tăng Tuyết ngập ngừng, Lâm Lam nhắc lại lần nữa.
“Được rồi, chị nghe trộm thấy trợ lý đạo diễn nói Trương Việt không đến là do chê nữ người mẫu diễn với anh ta quá cao.” Tăng Tuyết ngập ngừng nói sau đó lập tức chửi rủa, “Trước kia chị rất thích anh ta, không ngờ anh ta lại là người như vậy, tiểu Lam em đừng để bụng, loại người này được nuông chiều quen thân, không biết giá trị của mình ở đâu.”
“Em không sao, chỉ thấy lãng phí thời gian của mọi người.” Cũng không phải là lần đầu tiên Lâm Lam gặp phải chuyện này, trước kia làm bên nghi lễ cũng bị chê bai, hơn nữa đối phương còn là ngôi sao nổi tiếng.
“Đúng đấy, quả thực lãng phí thời gian của mọi người.” Trong lòng Tằng Tuyết không thoải mái.
Lâm Lam do dự một lát rồi đi ra ngoài, lúc này phía đạo diễn đang liên lạc với quản lý của Trương Việt. Lâm Lam tiến về phía trước, “Để tôi nói chuyện với họ.”
“Cô?” Trợ lí đạo diễn tưởng mình nghe nhầm.
Lâm Lam gật đầu, “Đúng, để tôi nói chuyện với anh ta.”
“Nhưng,,,”
“Dù gì thì các anh liên lạc lâu như vậy rồi mà cũng chẳng hiệu quả, cứ để tôi thử xem.” Thấy đối phương ngập ngừng, Lâm Lam tiếp tục nói.
“Thôi được.” Trợ lý đạo diễn cũng chẳng ôm chút hi vọng gì,đưa điện thoại cho Lâm Lam.
Lâm Lam cầm lấy điện thoại bước ra ngoài mấy bước, “Anh là quản lý của Trương Việt?”
“Cô chính là cái cô người mẫu mới dùng quy tắc ngầm và chèn ép đồng nghiệp để trèo lên đó à?” Tên quản lý kia vừa nghe thấy đoạn hội thoại trước đó liền không chút khách khí mà nói vào điện thoại, trong khi đó Trương Việt đang ở cạnh anh ta hơi hất lông mày lên, cái loại người mẫu này mà cũng dám đích thân nói chuyện với quản lý của mình, cũng có chút thú vị.