“Lam Lam.”
“A?” Lúc Lâm Lam đang hoảng loạn, âm thanh quen thuộc của người đàn ông vang lên, Lâm Lam bừng tỉnh a một tiếng, trong tay vẫn nắm chặt xấp ảnh.
Diêm Quân Lệnh nhìn sắc mặt Lâm Lam không đúng lắm, đi lên phía trước thấy những thứ trong tay Lâm Lam, sắc mặt cũng trầm xuống “Ở đâu đây ?”
“Là thật sao ?” Lâm Lam không trả lời Diêm Quân Lệnh, mà hỏi ngược lại.
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh lật mấy tấm ảnh nhìn Lâm Lam ừm một tiếng, Lâm Lam ngẩng đầu lên vô cùng kinh ngạc, người đàn ông này mà lại dám ừm một tiếng hùng hồn như vậy.
Nhìn phản ứng của Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh cau mày “Cho phép mình phóng lửa mà không cho phép bách tính bật đèn sao ?”
“Anh...” Lâm Lam bị câu nói này làm á khẩu “Em và Tô Mộ Bạch kia là giả !”
“Vậy phải làm sao, anh ở đây là thật.” Diêm Quân Lệnh nói xong vươn tay nắm lấy tay Lâm Lam.
Lâm Lam tức giận vung tay người đàn ông, anh vẫn còn biện hộ ?
“Ha, đồ xấu xa.”
“Tới cùng là ai xấu ?” Lâm Lam mắt đỏ lên.
“Lúc đó uống say, em nhìn mấy bức ảnh cũng thấy rõ cũng biết là đang ở đâu mà, bọn người Lý Húc có thể làm chứng.” Nhìn cô gái nhỏ của mình tức giận, Diêm Quân Lệnh cuối cùng cũng nghiêm túc giải thích.
“Bọn người Lý Húc đều ở đó.” Lâm Lam vừa nghe liền tức giận.
“Cái này...là anh tìm bọn họ uống rượu.” Diêm Quân Lệnh giữ chặt tay Lâm Lam.
Lâm Lam hơi sững người “Là cái đêm kia ?”
“Anh nghĩ em đoán không được.” Diêm Quân Lệnh cố ý tiêu sái trả lời.
“Hừm, nhưng đây cũng không phải là lý do anh được phép đi ra ngoài tìm phụ nữ.” Trong lòng Lâm Lam đã hiểu rõ, nhưng vẫn hừm một tiếng.
“Vâng, vợ anh nói đúng.” Diêm Quân Lệnh niềm nở bước lên, muốn hôn cô gái nhỏ.
Kết quả Lâm Lam tránh được “Cô ta chạm vào đâu ?”
“Ơ.” Một câu của Lâm Lam chặn đứng Diêm Quân Lệnh.
“Bây giờ trở về căn hộ của em.” Lâm Lam lên xe phân phó của Lộc Tam.
“Không đi ăn tối sao ?” Diêm Quân Lệnh nhếch mày.
“Em phải trở về rửa sạch cho anh, rồi quỳ bàn phím !” Vừa nghĩ tới trong bức kia cô gái đó ngồi lên đùi Diêm Quân Lệnh, còn có ý muốn hôn đối phương, Lâm Lam có một loại cảm giác muốn bùng nổ.
“Cái này...bây giờ rửa sạch cũng muộn rồi ?” Diêm Quân Lệnh tiến lên có lòng muốn giải thích, đồng thời có chút ú đọng, người phụ nữ này ở đâu học được cái quỳ bàn phím kia rồi?
Lâm Lam tức giận cào người đàn ông “Em cảm thấy không muộn.”
Nói xong Lâm Lam lại nhớ ra cái gì “Trả lại ảnh cho em.”
“Không nhìn nữa mà?” Diêm Quân Lệnh oán hận trong lòng, phụ nữ ghen tuông không nên trêu chọc.
Lâm Lam không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Diêm Quân Lệnh.
“Được rồi.” Đại Boss trước nay nhất quán nói một là một hai là hai, lúc này cũng ai oán trả ảnh cho Lâm Lam.
“Anh không cảm thấy cái cô gái này có chút quen mắt sao ?” Lâm Lam cũng đột nhiên nghĩ ra, mới đòi nhìn lại.
Diêm Quân Lệnh nhún vai “Không có, mấy cô gái trong hộp đêm không phải đều giống nhau sao ?”
Nói xong câu này, Diêm Quân Lệnh bị ánh mắt sắc nhọn của Lâm Lam lườm cháy mặt.
Đại Boss quả nhiên ngậm miệng, anh có cảm giác đây là vết nhơ cả cuộc đời này, rửa cũng không sạch.
“Cố Nguyệt ?” Sau khi chăm chú nhìn người phụ nữ trong bức ảnh, Lâm Lam mới thấp giọng nói ra một tiếng.
Diêm Quân Lệnh hơi sững người “Em biết cô ta sao?”
“Là cựu giám đốc của Dr.” Lâm Lam đột nhiên sáng tỏ.
“Tiểu Lý tử, cái người tải video lên mà cậu điều tra, kết quả thế nào?” Nghe tới lời Lâm Lam, Diêm Quân Lệnh trực tiếp rút điện thoại quay số Lý Húc.
“Buổi tiệc từ thiện hôm đó có rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng đều đến tham dự, độ bảo mật cũng cực cao, việc điều tra cũng trở nên khó khăn hơn. Ban tổ chức không cho phép ở bữa tiệc sử dụng các thiết bị ghi hình, người tải video lên là dùng điện thoại quay lén, ngay cả điện thoại ghi lén cũng đã bị tiêu hủy.” Lý Húc cũng rất đau đầu, thông thường những bữa tiệc kiểu này sẽ không cho phép những người không liên can đi vào, vậy nên anh vẫn chưa điều tra được đó là ai.
“Toàn lời nhảm nhí, điều tra cho tôi cái người tên Cố Nguyệt là cựu giám đốc của Dr, điều tra xem cô ta đêm hôm đó có tham gia bữa tiệc không, cũng nói Thẩm Hoằng kiểm tra camera của Dạ Sắc ngày hôm đó, kiểm tra xem người cuối cùng ở lại rót rượu cho chúng ta là ai?” Diêm Quân Lệnh thấp giọng phân phó.
Lý Húc cũng không nhiều lời nữa “Tôi lập tức điều tra.”
“Ừm.” Diêm Quân Lệnh gật đầu cúp điện thoại, rồi lại nhìn Lâm Lam “Nếu như cái người phụ nữ kia thật sự xuất hiện ở bữa tiệc từ thiện của Bazaar, vậy thì không cần điều tra cũng biết cô ta là người đã quay trộm và phát tán video, ngoài ra cô ta còn theo dõi chúng ta cả đêm hôm đó.”
“Còn muốn leo lên giường của anh.” Lâm Lam mùi dấm chua lè bổ sung.
“Anh không cho cô ta cơ hội đó.” Diêm Quân Lệnh nhún vai.
Lâm Lam nhìn lên nóc xe, nhưng trong lòng không nhịn được thở dài, cô không ngờ rằng Cố Nguyệt vẫn luôn bám theo Diêm Quân Lệnh.
Chỉ là cô không hiểu, mình đã đắc tội gì với Cố Nguyệt, để cô ta cứ luôn nhằm mục tiêu vào mình ! Lẽ nào bởi vì cô ta cũng thích Diêm Quân Lệnh.
Lần này hiệu suất của Lý Húc rất nhanh, chưa đến một lúc liền gọi điện thoại “Đã xác nhận, cái người tên Cố Nguyệt kia đã tham gia bữa tiệc từ thiện của Bazaar tối hôm đó, đi cùng một nam thần tượng khác nên ngay từ đầu không được được ghi chép vào.”
“Tiếp tục điều tra, tìm ra và giám sát cô ta.” Diêm Quân Lệnh phân phó, nếu như người quay video là người phụ nữ kia, lại cộng thêm những bức ảnh ngày hôm đó, thì có lẽ người phát tán những bức ảnh này ra cũng là cô ta.
Chắc hẳn mọi việc không dừng lại ở đây, phía sau chắc chắn còn màn kịch khác.
“Đỗ Tịch hôm nay xuất hiện ở phòng hóa trang của em, còn nhắc nhở em, anh nghĩ thế nào? Anh cảm thấy bọn họ có khi nào đang hợp tác chung với nhau không?” Lâm Lam cũng nghe được báo cáo của Lý Húc, hơi cau mày nói ra suy nghĩ của mình.
“Không phải không có khả năng này.” Diêm Quân Lệnh gật đầu trả lời, chỉ là anh nghĩ tới vẫn còn một người khác.
Nếu như người đứng sau Cố Nguyệt là Đỗ Tịch, vậy người đứng sau Đỗ Tịch có khả năng là Hoắc Quốc Bang không?
Lúc Diêm Quân Lệnh đang nghi ngờ, Lâm Lam vừa cũng nghĩ tới.
“Ba ngày nữa là cuộc thi bắt đầu rồi, anh nghĩ em phải đi nói chuyện rõ ràng với ông ta.” Lâm Lam im lặng một lúc rồi phát ra tiếng.
“Không cần thiết, ông ta gần đây cũng không gây phiền phức cho chúng ta.” Nhắc đến điều này Diêm Quân Lệnh đột nhiên nhếch mày, ngữ khí cũng nhẹ nhàng mấy phần.
Lâm Lam tò mò nhìn “Anh đối phó được với ông ta rồi?”
“Mềm lòng rồi ?” Diêm Quân Lệnh nhìn vào đôi mắt người con gái bé nhỏ hỏi.
Lâm Lam lắc đầu, giọng nói cũng lạnh lùng hơn “Đây là chuyện của bọn anh, em chỉ là hỏi một chút thôi.”
Chỉ là nói xong nghĩ tới đêm ở nhà Hoắc gia, Hoắc Quốc Bang nói với cô, bộ dạng ung dung nói đừng sợ ông ta, trong lòng bất giác phát run, nhưng rất nhanh đè xuống cảm giác không nên có này.
Hoắc Quốc Bang đối với cô, tóm lại cũng chẳng có tình cảm gì.
Lời của Đỗ Tịch chẳng qua chỉ là mấy lời dễ nghe, nếu như Hoắc Quốc Bang thật sự để ý con gái của mình, thì sẽ không một lần rồi lại một lần phá hủy hạnh phúc của cô.
“Ừm, vậy anh cũng không nhúng tay vào nữa, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, Hoắc Quốc Bang cũng sớm sẽ không làm phiền chúng ta nữa.” Kế hoạch đã bắt đầu thực hiện, Diêm Quân Lệnh có lòng tin vào bản thân mình.
Chỉ là anh nói xong, sắc mặt Lâm Lam có hơi nhíu chặt lại “Lời của anh là có ý gì? Anh chuẩn bị đối phó với ông ta thế nào ?”
“Lam Lam, em đang lo lắng cho ông ta ?” Giọng nói Diêm Quân Lệnh đột nhiên lớn hơn.
Lâm Lam lúng túng nghiêng đầu “Không có, chỉ là bọn anh đừng gây quá nhiều rắc rối, cho dù thế nào đi nữa ông ta vẫn là ba ruột của em, ngày đó hại chết người phụ nữ và đứa con ông ta yêu nhất, cũng là ba ba và Chu Vũ Vi.”
Mặc dù Lâm Lam biết mình không có gì để hổ thẹn với Hoắc Quốc Bang, nhưng Lâm Phúc Sinh và Chu Vũ Vi thì có.
Vậy cô cũng không tránh khỏi một phần trách nhiệm trong đó.
“Lam Lam em yên tâm, anh có cách của mình.” Diêm Quân Lệnh vươn tay vuốt ve đầu cô, ôn nhu trả lời.
Cúi thấp đầu đầu gửi tin nhắn cho Lôi Tử “Đừng quá đáng quá.”
“Chị dâu mềm lòng rồi ?” Khương Lôi lập tức hiểu ra.
Diêm Quân Lệnh không trả lời, xe cũng không đi về phía căn hộ Lâm Lam, mà đi thẳng tới tòa nhà giải trí Đỉnh Thành.
“Linda đã giúp chúng ta chuẩn bị bữa tối, lát nữa em ăn cơm xong thì về nhà anh còn phải tăng ca.” Mọi thứ đang trong thời điểm mấu chốt, Diêm Quân Lệnh không thể lơ là, rút chút ít thời gian cùng Lâm Lam ăn cơm cũng đã quá xa xỉ rồi.
“Vâng, chờ anh bận xong em lại giúp anh tẩy rửa.” Lâm Lam vẫn nhớ rõ xấp ảnh kia.
“Được, em giúp anh tẩy rửa.”
“Mặt dày.” Lâm Lam vừa nghe liền thấp giọng mắng.
Diêm Quân Lệnh nhún nhún vai “Mặt và vợ, mặt tính là cái gì? Không cần cũng được.”
A!
Lâm Lam cạn lời, vốn dĩ nghĩ Diêm Quân Lệnh sẽ đi thang máy riêng của mình, không nghĩ tới người đàn ông lại nắm tay cô, hiên ngang bước vào cổng chính.
Không tránh khỏi bị người khác chụp được, rất nhanh liền trở thành từ khóa tìm kiếm hot trên mạng.
Mà cư dân mạng càng lúc càng mơ màng về tình cảm của Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh.