Hành trình bay dài mười mấy tiếng đồng hồ, cộng thêm chênh lệch múi giờ, tới Paris cũng 6 giờ sáng, ánh nắng xuyên qua màn sương mỏng, chiếu sáng toàn bộ mặt đất, mang theo những tia nắng vàng óng.
Lâm Lam và Tăng Tuyết rời khỏi máy bay, thời khắc đó cảm giác giống như trở về đại lục vậy, chỉ là xung quanh đều là người xa lạ.
“Vương Đại đâu rồi?”không giống Lâm Lam và Tăng Tuyết, vừa xuống máy bay coco đã đeo kính râm, tấm lưng gợi cảm yểu điệu bước đi, Lâm Lam liền phát hiện không thấy Vương Đại đâu.
“bà chủ, tôi ở đây.” Vương Đại đang nằm trên thùng rác vừa nôn vừa vẫy tay với Lâm Lam, mặt trắng bệch.
Lâm Lam và Tăng Tuyết vội vàng đi lại đưa khăn và nước lọc cho Vương Đại, “không sao chứ?”
“không sao...ọc.” Vương Đại vừa nói câu không sao, kết quả là lại nôn ra
Tăng tuyết đứng bên vừa nhẹ nhàng vuốt lưng vừa bịt miệng cười, cô cứ cho rằng Vương Đại là khúc gỗ, không biết hỉ nộ ái ố, càng không biết bị bệnh là gì, hôm nay lại bị say máy bay, điều này khiến cô cảm thấy vô cùng lạ lẫm.
Lâm Lam thấy vậy liền lườm Tăng Tuyết một cái, nhìn Vương Đại hỏi, “đỡ hơn chưa?”
“ừm.” Khúc gỗ Vương Đại gật gật đầu, trước đây anh ta là quân nhân, không được ra nước ngoài, hơn nữa là lục quân, cho nên cũng chưa ngồi máy bay bao giờ, lại không biết bản thân bị say máy bay, vừa rồi trước khi xuống máy bay thì khổ sở chịu đựng, bây giờ coi như được giải phóng rồi.
“không cần vội, chúng ta nghỉ một chút.” Lâm Lam vỗ về Vương Đại, trong lòng ấn tượng với hòn đá Vương Đại cũng thay đổi chút rồi, thật sự nhận ra Vương Đại cũng là người bằng xương bằng thịt, cũng có yếu điểm của mình.
Đợi Vương Đại đỡ hơn một chút mới cùng rời sân bay, coco đã đợi có chút sốt ruột, nhìn Vương Đại châm biếm, “tốt xấu gì cũng là lính đặc chủng, thật làm mất mặt chủ mấy người quá.”
“cô bớt nói vài câu được không.” Lâm Lam nói lại coco, rồi gọi mọi người lên xe đi về khách sạn.
Coco lườm nguýt Lâm Lam, nhưng không có bực bội mà mau chóng lên xe,. Lần này Tần Sâm chỉ định mục tiêu cho Lâm Lam là ứng tuyển người mẫu thời trang của các thương hiệu thời trang nổi tiếng (highfashion), đồng thời tạo ấn tượng trong tuần lễ thời trang quốc tế.
Nhưng mà coco lại không định để Lâm Lam chỉ gây ấn tượng trên sàn diễn, điều mà cô hy vọng là Lâm Lam có thể lần này nhất cử thành danh, để tạp chí thời trang quốc tế công nhận Lâm Lam, như vậy sau này trình diễn các thương hiệu lớn là chuyện dễ dàng rồi.
Những việc này kế hoạch thì dễ, muốn đạt được lại vô cùng khó. May là Tân Trí cùng 3 thương hiệu thời trang cao cấp (chanel, dior, victoria) vẫn luôn có sự hợp tác , lần này Lâm Lam có thể không cần sơ tuyển mà tham gia vòng thứ 3, nhưng những thứ khác thì bắt buộc Lâm Lam phải tự mình giành lấy, đây mới là lúc dựa vào bản lĩnh thật sự.
Tới khách sạn, Lâm Lam đi tắm thì coco gõ cửa.
Lâm Lam quấn vội khăn tắm, tuy coco bây giờ là một phụ nữ xinh đẹp, nhưng Lâm Lam biết rõ lai lịch của cô.
“ngày mai thợ trang điểm và nhiếp ảnh gia của cô sẽ tới, bọn họ sẽ phụ trách trang điểm tạo hình ngày thường cho cô, nhiếp ảnh gia sẽ đi theo chụp hình, tiện đó gửi hình về nước để là kịch bản thời sự. Yêu cầu của Tần Sâm chắc cô cũng biết, nhưng tôi không hẳn sẽ làm theo ý tưởng của anh ta, yêu cầu của tôi là....” nói tới đây coco nhìn Lâm Lam đang quấn chặt chiếc khăn tắm.
Lâm Lam nghe vậy chỉ muốn ngăn coco đừng nói nữa, có chút bối rối nhìn cô ta. Ai ngờ coco bỗng nhận xét, “thứ cô có tôi đều có, không cần phòng bị tôi như phòng bị mấy tên háo sắc đâu, nếu nhue nhìn cô chẳng thà tôi nhìn của tôi còn hơn.”
“ừa.” Lâm Lam nghe nói vậy thì có chút lúng túng, ừa nhẹ một tiếng. Coco lại tiếp tục
“yêu cầu của tôi là trước khi về nước cô bắt buộc phải tham gia 60 show, ít nhất mỗi show giành được một dòng tin trên trang bìa tạp chí, hai vai nữ quảng cáo chính.” Coco nhìn Lâm Lam nói vẻ vô cùng khẳng định và chắc chắn.
Lâm Lam nuốt nước miếng cái ực, lần này bọn họ vì tuần lễ thời trang cao cấp mà tới đây, tiếp theo đó là các thương hiệu nổi tiếng lần lượt trình diễn nhiều show khác nhau, nếu như có thể giành được 60 show, vậy thì cô sẽ là gương mặt quen thuộc rồi, chỉ có điều để trở thành một người mẫu đắt show nhất thì không phải người mẫu muốn là được.
“cô cảm thấy bản thân có thể làm được không?” coco nhìn Lâm Lam biểu cảm thẫn thờ liền vô cùng nghiêm túc hỏi.
Lâm Lam rất không có niềm tin, gần như không do dự mà lắc đầu.
“tôi hỏi là ở phương diện thể lực?” coco trừng mắt nhìn Lâm Lam, rồi hỏi lại .
Lần này Lâm Lam nghĩ một chút rồi gật đầu, tuy 1 tháng 60 show chắc chắn có chút vất vả, nhưng thời gian này thể lực của cô cũng không phải tự luyện tập, cố gắng cũng có thể chống chọi được.
“còn những chuyện khác tôi sẽ giúp cô, điều cô phải làm là giữ vững tinh thần, duy trì tình trạng làn da, để xuất hiện trên sàn diễn với trạng thái tốt nhất.” Lời của Coco khiến Lâm Lam nhiệt huyết trở lại.
“tôi sẽ làm được!” Lâm Lam nói vẻ khẳng định và chắc chắn. Đây có lẽ là cơ hội lớn nhất trong đời cô, nếu như trình diễn tốt, có lẽ tất cả đều sẽ không giống nhau.
“tốt.” Coco bỗng nhiên cười lên, khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn nhìn không ra từng là đàn ông, nụ cười đó càng làm cho người ta mê dắm. Chỉ là nói xong từ tốt, coco tiếp tục bổ sung , “đến tham gia highfashion show lần này không chỉ có mình cô, tuần sau Trần Văn có lẽ cũng tới, người của cô ta bên này quen biết rộng hơn cô rất nhiều, tới khi hình show diễn được tung ra, tất nhiên sẽ có các đài truyền thông tranh nhau đưa tin, so sánh là điều không thể tránh khỏi, có sợ không?”
“so với bọn họ tôi vốn là người mới, kẻ chân đất mà cũng sợ người mang giày sao.” Lâm Lam nhún vai, lần này coi như phải phân chia ra rồi.
Coco gật đầu hài lòng, muốn trở thành siêu mẫu chính là phải có tính cạnh tranh không sợ thua như vậy. Theo coco nhìn nhận, Lâm Lam bây giờ cái gì cũng không thiếu, chính là thiếu tích lũy.
Trong bất kỳ ngành nghề nào, thành công không phải ngày một ngày hai mà được, Lâm Lam muốn đứng vững thì bắt buộc bước từng bước một trước, đem toàn bộ dữ liệu ban đầu tích lũy ở đây, để mọi người nhìn thấy cô, biết đến cô, đồng thời tin tưởng cô có đủ năng lực làm chủ sàn diễn, diễn đạt ý tưởng mà nhà thiết kế muốn thể hiện, đồng thời có phong cách của riêng mình.
Nhưng không có một nữ người mẫu nào chỉ nhờ diễn nhiều show mà nổi tiếng được, cũng không có một nữ người mẫu nào không diễn show nào mà tay trắng làm nên được. Đương nhiên những người mẫu non nớt hở lưng hở ngực đứng trên sàn diễn, phô da thịt để người ta sờ mó mà được nổi tiếng, nhưng đó không phải là người mẫu chân chính, đó gọi là ngoại vi.
Muốn trở thành siêu mẫu chân chính, sự tích lúy đầu tiên không thể sơ sài, nhưng phong cách sàn diễn và phong cách cá nhân cũng không thể qua loa.
Coco hy vọng Lâm Lam có thể trong thời gian ngắn nhất hình thành phong cách riêng của mình, cũng là chinh phục tất cả các biên kịch thời trang, các thương hiệu lớn.
“nghỉ ngơi cho tốt, buổi chiều tôi đưa cô đi tham gia một buổi off nhỏ, tới lúc đó cố gắng nắm bắt, cơ hội tôi dành cho cô, có thể giành được hay không hoàn toàn dựa vào bản thân cô.” coco nói xong liền ra khỏi phòng của Lâm Lam.
Trong lòng Lâm Lam lúc này nhen nhóm lên ngọn đuốc, khiến cô tràn đầy ý chí tranh đấu. Không thể không công nhận coco thật giỏi hiểu lòng người, khiến tâm trạng vốn không ổn định của Lâm Lam hưng phấn trở lại.
Lâm Lam nhìn bản thân trong gương trang điểm, lặng lẽ nắm chặt nắm đấm nói với bản thân phải cố gắng, còn về người đàn ông đó thì để anh ta tự sinh tự diệt đi, cô phải nỗ lực mở ra con đường siêu mẫu thuộc về bản thân rồi.
“Lâm Lam cố lên!”
“đúng, tiểu Lam cố lên!” Tăng Tuyết cũng đứng ở bên, dưới áp lực của coco mãi không dám lên tiếng, lúc này nghe thấy Lâm Lam tự khích lệ bản thân thì cũng đưa ra nắm đấm.
Mấy ngày nay Tăng Tuyết luôn chìm trong thế giới của riêng mình, tuy vẫn đang làm việc, nhưng tâm tình bất an, lúc này cô bỗng ý thức được rằng tổn thương lớn thế nào cũng không thể ảnh hưởng tới việc cô tiếp tục cuộc sống, một cuộc sống tốt đẹp hơn.