Phóng viên đúng 7 giờ bắt đầu họp báo.
Diêm Quân Lệnh cầm tay Lâm Lam từ từ tiến vào hội trường.
Tiếng máy chụp và ánh sáng phát ra từ ống kính dường như cùng lúc vang lên.
Lâm Lam khẽ nheo mắt, nếu như không phải hai năm nay đã thích ứng được đèn plash này rồi, nếu không thời khắc vừa rồi rất có khả năng ánh đèn chói làm mù mắt.
Đợi tiếng chụp hình lặng xuống, coco cầm micro lên, giới thiệu sơ qua về giới hạn của buổi vấn đáp hôm nay, tiếp đó bàn giao những công việc khác cho Lý Húc.
“bây giờ mọi người có thể đưa ra câu hỏi rồi.” Lý Húc nhìn màn hình lớn rồi nói với các phóng viên.
Xôn xao một lát, bên dưới toàn bộ phóng viên đều giơ tay lên.
Lý Húc nhìn một lượt, chỉ một phóng viên ở hàng ghế phía trước.
Mà lúc này, buổi họp báo này dường như nhận được sự quan tâm của các trang báo mạng truyền hình truyền thông trên toàn quốc, các phương tiện truyền thông phát trực tiếp số người xem tăng vọt, có một số đài dung lượng dịch vụ nhỏ đều bị nghẽn mạng.
Mọi người đều đều chăm chú theo dõi buổi họp bảo này, muốn xem đôi vợ chồng bị tội đóng đinh trên thập tự giá này làm sao ứng phó với công chúng, là trực tiếp thành thật thừa nhận hay là tiếp tục nói dối.
Người dân trong nước cũng rất chờ đợi buổi họp báo này.
Hoắc Quốc Bang ngồi trong văn phòng Hoắc thị, xem phát trực tiếp buổi họp báo, nhíu mày liên tục. Bên cạnh thư ký Hoàng lại đang tỉ mỉ báo cáo công việc mua lại giải trí Đỉnh Thành.
“Bởi vì ảnh hưởng của việc li hôn lần này, cổ phiếu giải trí Đỉnh Thành liên tục rớt, chúng ta đã đang đẩy mạnh mua vào, nếu như thuận lợi, mua lại thành công cũng không phải không có khả năng.” Thư ký Hoàng báo cáo tình hình xong thì tổng kết ngắn gọn lại.
“Cậu cảm thấy hôm nay cậu ta sẽ lật ngược tình thế không?’ Hoắc Quốc Bang đột nhiên ngẩng dầu lên hỏi.
Thư ký Hoàng nhìn qua màn hình phát trực tiếp nói, “Cái này cũng không nhất định, Diêm tổng là người không hề đơn giản.”
“Thậ không?” Hoắc Quốc Bang hỏi lại không chút cảm xúc.
“Ngài thấy thế nào ạ?” thư ký Hoàng không dám nói nhiều, chỉ ném quả bóng trở lại tay của ông chủ.
“Đàn ông quá trọng tình cảm, không phải là chuyện tốt.” Hoắc Quốc bang nhìn Diêm Quân Lệnh trong màn hình rồi điềm tĩnh trả lời.
“Nhưng cậu ta tuy đã li hôn cô chủ vẫn có thể được như vậy, chứng tỏ cậu ta đối với cô chủ là thật lòng.” Thư ký Hoàng nói giúp cho Diêm Quân Lệnh.
Hoắc Quốc Bang lạnh lùng cười, “Vậy thì sao? Thật lòng thì có thể bắt cá hai tay sao? Thật lòng thì có thể trong lúc nguy cấp vứt bỏ vợ mình để cứu người con gái khác sao?”
“Nói không chừng trong chuyện này còn có hiểu lầm.” Thư ký Hoàng điều tra qua Diêm Quân Lệnh, thấy rằng cậu ta không phải là con người tùy tiện.
“Hiểu lầm? Vậy trong video đó lẽ nào không pahir cậu ta? Người hôn Helen lẽ nào không phải cậu ta? Tóm lại tôi sẽ không nhận cậu con rể này.” Hoắc Quốc Bang nói vẻ khẳng định.
“Đúng rồi thưa ông chủ, Helen điện hạ đã được đưa về Saya, trước khi về nước cô ấy hy vọng ngài có thể tuân thủ hiệp ước.” Thư ký Hoàng bỏ qua câu chuyện về Diêm Quân Lệnh, lên tiếng nhắc nhở ông chủ.
Hoắc Quốc Bang khịt mũi, “Nghe nói Diêm Quân Lệnh cho người bí mật bảo vệ cô ta mới tóm được Rio?”
“Hình như vậy.” Thư ký Hoàng có chút ấp úng trả lời.
“Hừm.” Hoắc Quốc Bang lạnh lùng hỏi, “Rio đó sao rồi?”
“Có chút điên khùng, ngài yên tâm, ông ta sẽ không nói lung tung đâu.”
“Hắn ta có thể nói lung tung cái gì? Việc buôn bán giữa chúng ta đều là kinh doanh hợp pháp, cho dù là phía cảnh sát điều tra ra thì có làm sao?” Hoắc Quốc bang không sợ đám người điều tra ông.
“Nhưng dù sao ngài cũng bắt nhốt ông ta.” Thư ký Hoàng lo lắng.
Hoắc Quốc Bang không nói gì, chuyện này ông tự có cách.
“Tiếp tục thu mua giải trí Đỉnh Thành, còn cháu ngoại tôi bên nhà họ Diêm thế nào rồi?” Hoắc Quốc bang nói xong thì nghĩ ra điều gì đó, giọng điệu thay đổi nhìn thư ký Hoàng.
“Rất khỏe mạnh ạ.” Thư ký Hoàng nói xong, lại nhớ tới điều gì, “Chúng ta có cần đổi người không, lỡ như...”
“Cô ta không dám đâu.” Hoắc Quốc Bang tự phụ trả lời, sau đó lại hướng mắt về màn hình máy tính.
Buổi họp báo.
Sau khi Lý Húc tuyên bố có thể bắt đầu đặt câu hỏi, phóng viên đầu tiên đứng dậy trực tiếp hỏi thẳng.
“Xin hỏi câu hỏi liên quan tới việc li hôn cua ngài và cô Lâm, ngài có thể thẳng thắn trả lời tôi không?” phóng viên đã không dùng lời đồn, mà trực tiếp hỏi vấn đề li hôn.
“Không có chuyện đó, tôi và bà xã chưa từng li hôn.” Diêm Quân Lệnh giọng điệu sắc bén chắc chắn, Lâm Lam đứng bên cạnh không kìm nén được bất giác nhìn người đàn ông, không có sao?
Rõ ràng cô tự tay ký têm, tận mắt nhìn thấy chứng nhận li hôn đó.
Hả!
Toàn bộ hội trường xôn xao , trên mạng chứng cứ được các thực, tại sao Diêm tổng vẫn khăng khăng phủ nhận như vậy, lẽ nào đây chỉ là tin đồn? Là cố ý bôi nhọ?
Đến ngay cả coco cũng hơi cảm thấy ngạc nhiên, đồng thời nhìn về phía Lý Húc, cô đoán tên này nhất định sớm biết gì đó.
Còn Tăng Tuyết lại miệng ú ớ, vậy hôm đó cô nhìn thấy là cái gì? Nhưng boss đại cũng không đến mức trước mặt bao nhiêu phóng viên như vậy nói dối như vậy. Cho nên đây rốt cuộc là như thế nào?”
“Nếu chưa li hôn, vậy ngài giải thích thế nào về đơn xin li hôn và chứng nhận li hôn được đăng tải trên mạng?” sau khi hội trường im lặng chút, lập tức lại có phóng viên đứng lên vấn đề này thật khó tin.
Diêm Quân Lệnh ngẩng đầu lên, “Tôi và bã xã quả thực là từng ký thỏa thuận li hôn.”
Hả !
Câu trả lời này lại lần nữa làm chấn động cả hội trường, hơn nữa hoàn toàn mâu thuẫn với câu trả lời trước đó.
Tất cả mọi người đều nín thở, đợi Diêm Quân Lệnh tiếp tục trả lời.
Cũng cùng bị ngạc nhiên còn có cả cư dân mạng khắp cả nước đang xem phát sóng trực tiếp.
“Thiết nghĩ mọi người cũng biết, trước khi lễ cưới của chúng tôi được cử hành đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên tôi đã không kịp đến hôn trường, đồng thời lại bỏ lỡ thời khắc con trai chào đời, điều này khiến bà xã tôi rất đau lòng, cũng vô cùng thất vọng về tôi, liền dưa ra đề nghị li hôn...” giọng Diêm Quân Lệnh trầm ấm truyền cảm, khi nói ra những lời này mọi người có thể cảm nhận được cảm giác áy náy sâu sắc và tự trách bản thân của anh.
“Vì để cân bằng tâm trạng của bã xã, cho nên tôi đã ngụy tạo thỏa thuận li hôn, và cả chứng nhận li hôn nữa.”
Cái gì?
Mọi người bàng hoàng nhìn về phía Diêm Quân Lệnh, có chút không thể tin nổi, đường đường là một đại tổng tài có tiếng của giải trí Đỉnh Thành, vì muốn níu giữ vợ mà những chuyện như vậy cũng có thể làm ra?
Tất cả phóng viên ở đó ngạc nhiên và choáng váng, đùa cái gì không đùa lại đi đùa li hôn giả?
“Nếu như mọi người không tin, chúng tôi có thể phóng to giấy chứng nhận li hôn mà trên mạng đăng tải cho mọi người xem.” Mọi người kích động bàn tán hơn nửa tiếng đồng hồ mới dần dần lắng xuống, Lý Húc nói xong liền mở màn hình lớn, không ngừng phóng to bản chứng nhận li hôn trên mạng cảu Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, phóng to hơn nữa, cho tới khi mọi người phát hiện, ở nơi đóng dấu màu đỏ của cục dân chính không phải là con dấu của Cục dân chính.
Tuy nhìn đại thể thì giống, nhưng phóng to ra sẽ phát hiện góc dưới cùng của con dấu mà đỏ còn có một hàng chữ rất nhỏ, nếu không phóng cực to thì căn bản không nhìn thấy.
Điều mà mọi người ở đây chú ý là dòng chữ đó lại ghi là, “Kẻ chiều vợ điên rồ biến thái”
Ôi mẹ ơi!
Sắc mặt Diêm Quân Lệnh trở lên vô cùng khó coi, cái tên Lý Húc khốn kiếp kia.
Lý Húc phụ trách màn hình lớn khóe miệng chau lại, anh có nằm mơ cũng không ngờ được câu châm biếm này lại bị công khai theo cách này, anh cũng oan uổng lắm.
Còn coco lại chửi thầm, đáng đời.
Phóng viên tại hội trường, cư dân mạng toàn quốc đang xem phát sóng trực tiếp, dường như đồng loạt hét lên, đồ thần kinh!