Đặc biệt trung niên nam tử tóc đỏ, liên tiếp hừ vài cái, tựa như rất sợ người khác nghe không được.
Chính Lý Vân Tiêu cũng ngẩn ra, nghĩ không ra Lương Nguyên Cơ sẽ trực tiếp điểm hắn, dưới tình huống ba gã Cửu Tinh Vũ Tôn cũng không thể đảm nhiệm được, đích thật là đến phiên Bát Tinh, nhưng bên trong sân Bát Tinh Vũ Tôn cũng có bốn người, ba người khác lúc này đồng thời đều là vẻ mặt không phục.
Hắn từ chối nói:
– Kẻ hèn này tuổi trẻ, kinh nghiệm không đủ, huống chi thực lực cũng rất có hạn, làm đội viên là được rồi.
– Hừ hừ, có thức thời, có tự mình hiểu lấy.
Nam tử tóc đỏ cũng là Bát Tinh Vũ Tôn, trên mặt liền lộ ra một tia trào phúng, khóe miệng chu lên tới mũi.
Lương Nguyên Cơ mỉm cười nói:
– Phi Dương đại nhân quá khiêm nhượng, ngay cả ta đều nhìn không thấu của tu vi thật sự ngươi, như vậy nhất định so với Huyền Khí cảm ứng phát hiện chỉ cao chớ không thấp hơn. Hơn nữa Phi Dương đại nhân có khả năng từ bầu không khí của Liệt Quang Thành liền suy đoán ra chiến sự tiền tuyến, cũng là hạng người quan sát cẩn thận, suy nghĩ chu đáo, ta nghĩ thích hợp nhất.
Lý Vân Tiêu nhất thời cảm thấy mười tám ánh mắt đều nhìn mình chằm chằm, bất quá lấy thân phận của hắn tự nhiên không có cảm thấy không thoải mái, chẳng qua là cảm thấy mình bị Lương Nguyên Cơ đặt ở trên lò nướng, mỉm cười, nói:
– Cho dù ta nguyện ý, cũng có rất nhiều bằng hữu không muốn, như vậy chỉ làm cho đội ngũ tăng thêm phiền phức.
Lương Nguyên Cơ nhãn quang hơi sắc bén lên, mỉm cười vẫn như cũ treo ở trên mặt, nói:
– Vậy phải xem năng lực xử lý phiền toái của Phi Dương đại nhân rồi!
Lý Vân Tiêu nghênh hướng ánh mắt của Lương Nguyên Cơ, thấy vẻ cầu khẩn trong mắt đối phương, nhất thời trong lòng khẽ động, liền đồng ý, nói:
– Được rồi, ta đồng ý đảm nhiệm đội phó.
– Hừ, ngươi đồng ý chúng ta còn không đồng ý đấy!
Nam tử tóc đỏ rốt cục nổi nóng tại chỗ, lạnh lùng nói:
– Ngươi có tài đức gì, còn chỉ huy chúng ta?
Lương Nguyên Cơ sắc mặt phát lạnh, một cỗ uy áp tại chỗ lăng không ép tới, quát dẹp đường:
– Ngươi muốn vi phạm lần thứ hai sao?
Nam tử tóc đỏ ở dưới uy áp chi lực kia, trong chốc lát sắc mặt trắng bệch, vội vàng vận khí chống đỡ.
Một tiếng nổ trầm muộn ở trước người hắn nổ tung, cả người bị chấn đến liên tiếp lui về phía sau, kinh hãi nói:
– Nguyên Cơ đại nhân bớt giận, chỉ là ta không phục hắn a ta cũng là Bát Tinh Vũ Tôn, vì sao do hắn đảm nhiệm đội phó mà không phải ta?
Lương Nguyên Cơ lạnh lùng nói:
– Quyết định của ta đó là mệnh lệnh. Vừa rồi đã nói rất rõ ràng, ngươi muốn vượt quá sao?
Nam tử tóc đỏ trong lòng cả kinh, đã cảm nhận được sát khí của Lương Nguyên Cơ lăng không kéo tới, lúc này không dám nói thêm nữa, chỉ là trong mắt tràn đầy phẫn hận.
– Nguyên Cơ đại nhân a! Chúng ta tự nhiên sẽ nghe theo, nhưng nếu là như vậy vô duyên vô cớ phải một tên hoàng mao tiểu tử cũng tới ra lệnh cho chúng ta, thật sự là khó có thể phục tùng a!
Một gã Bát Tinh Vũ Tôn khác đi ra, trực tiếp đứng ở bên cạnh nam tử tóc đỏ.
– Nguyên Cơ đại nhân, ta đối với ngươi vẫn là rất tôn trọng, nhưng mà lần này đích xác sai lầm không hợp thói thường.
Trên mặt Quan Hưng Dương cũng là vẻ ngưng trọng, kính ngồi dậy đi tới bên cạnh hai người, tỏ vẻ kháng nghị, nói:
– Dù sao đối kháng với Hải Tộc không phải trò đùa, chúng ta phải vì tánh mạng của mình phụ trách, quyết không thể đem tính mệnh giao phó ở trên tay người không hề tín nhiệm.
– Đúng! Ba vị đại nhân nói cực phải.
Mọi người đều phụ họa, đều không coi trọng Lý Vân Tiêu, để cho mình nghe hiệu lệnh càng khó có thể tiếp thu.
Trên mặt Lục Kiểm nam tử cùng Thái Sử Đạt lộ ra lãnh sắc, vẻ mặt mỉa mai châm chọc, Yên lão vẫn là bẹp bẹp hút tẩu thuốc, lười biếng dựa vào ghế.
Lương Nguyên Cơ nhất thời cảm thấy nhức đầu, đây cũng là chỗ khó dẫn dắt của Tán Tu võ giả. Mọi việc cũng phải làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục mới có thể nghe lời, đội ngũ này còn chưa mang đi ra ngoài đã bắt đầu nội chiến, hắn thoáng cái đã không có lòng tin. Tiểu đội như thế sợ rằng vừa ra chiến trường sẽ bị diệt.
Nam tử tóc đỏ thấy mọi người đều hỗ trợ hắn, nhất thời mừng rỡ trong lòng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, nói:
– Tiểu tử, không phải chúng ta xem thường ngươi, cũng không phải chúng ta không để cho ngươi cơ hội, biện pháp đơn giản nhất, mở ra võ quyết, nếu là ngươi có thể thắng được bất kỳ ai trong ba người chúng ta, ta liền tâm phục khẩu phục để đội phó là ngươi làm.
– Không sai, ta cũng tán thành!
Quan Hưng Dương cùng tên Bát Tinh Vũ Tôn kia cũng là gật đầu, bọn họ cũng không phải cố ý làm khó Lý Vân Tiêu, chỉ là chuyện này liên quan trọng đại, đảm đương không nổi trò đùa.
Ánh mắt Lương Nguyên Cơ nhất thời rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, môi khẽ nhúc nhích, trực tiếp truyền âm nói:
– Trong ba người tuy rằng Quan Hưng Dương Nguyên Lực uy áp mạnh hơn, nhưng đi lộ tuyến quá mức cương mãnh, hơn nữa lai lịch của người này ta rõ ràng, là một tên cùng tu cực kỳ, không có con bài chưa lật nào trong người, chọn hắn hẳn là rất dễ dàng.
Hắn cho Lý Vân Tiêu một thần sắc cổ vũ, hi vọng hắn có thể xuất chiến một hồi, đem cục diện đè xuống.
Nội tâm Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, nhưng trên mặt cũng không chút biểu tình, trực tiếp từ chỗ ngồi đứng lên, đứng chắp tay, lạnh nhạt nói:
– Ba người các ngươi cùng lên đi, mỗi người trong vòng ba chiêu ta không hoàn thủ, ba chiêu vừa qua, miễn là liên thủ có thể ngăn được một kích của ta, ta liền chịu thua.
– Cái gì?
Toàn trường đều kinh hãi, toàn bộ ngốc trệ một chút, lập tức bộc phát ra tiếng cười vang lên.
Mỗi người đều cười tới mức khom lưng xuống, có người thậm chí nước mắt đều sắp chảy ra, có chút ít châm chọc nhìn Lý Vân Tiêu, ngã trái ngã phải.
– Ha ha, hắn mới vừa nói cái gì? Ha ha, quá mức chọc cười ta, hắn muốn lấy một địch ba không hoàn thủ?
– Hơn nữa sau ba chiêu hắn chỉ điểm một chiêu liền đem đối phương chịu thua? Ha ha
– Hắn tại sao không nói hắn trực tiếp trợn mắt một cái ba người liền chết đi, ha ha…
Các loại châm chọc không ngừng, Lý Vân Tiêu lại là thần sắc đạm nhiên, bởi vì loại chuyện này không có cách nào khác giải thích, cũng không cần giải thích, kết quả mọi người rất nhanh sẽ có thể thấy được rõ ràng.
Lương Nguyên Cơ cũng là sửng sốt nửa ngày, lắc đầu liên tục cười khổ không thôi, lúc này mới vì quyết định của bản thân cảm thấy ấu trĩ cùng buồn cười, thảo nào tất cả mọi người sẽ phản đối.
Hạng thất phu lỗ mãng như vậy, bất quá thiếu niên nóng nảy, đích thật là quá trẻ tuổi, chỉ tự trách mình đối với hắn ấn tượng đặc biệt tốt, nên nổi lên ý niệm nâng đỡ trong đầu, bây giờ đã triệt để mất tâm tư. Hắn cũng lạnh lùng đưa mắt nhìn, dự định xem Lý Vân Tiêu làm sao xong việc.
Yên lão lại là thay đổi bộ dáng lười biếng lúc trước, sắc mặt tựa hồ có chút ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, tựa hồ muốn đem hắn nhìn thấu.