Mục lục
Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt thấy muốn cắt xuống, Tô Liên Y hoảng sợ kêu lên:

– Đừng mà! Bỏ qua cho ta đi!

Trên mặt của nàng sớm đã không có huyết sắc, một mảnh trắng bệch.

– Buông tha ngươi? Tô bà bà, một chén trà trước, ngươi còn mun giết ta đấy...

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói.

Tô Liên Y bờ môi cũng phát trắng rồi, cắn chảy đến chảy máu, nói:

– Phi Dương đại nhân, ta hôm nay đến thật ra là có một chuyện, ngươi buông kiếm xuống đi đã, ta nói rõ ràng với ngươi.

Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:

– Ngươi cho ta là tiểu hài tử? Mắt thấy không thể giết được lại bắt đầu nói chuyện sao?

Tô Liên Y vội vàng nói:

– Vốn ta đích thật muốn giết ngươi, nhưng cũng là một loại thăm dò, xem thử ngươi có năng lực và thực lực nói chuyện với ta không thôi.

Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, thu kiếm vào nói:

– Nói đi, ta xem ngươi có thể nói ra chuyện thú vị gì bảo trụ mạng mình. Nếu không nói được gì đặc sắc, chủ nhân Thiên Nhất Các hôm nay sợ rằng phải bỏ mạng tại đây rồi.

Tô Liên Y nhìn thoáng qua vết máu màu đỏ trước ngực, lúc này mới ngẩng đầu, chậm rãi nói:

– Ta tìm Trở Cao Nguyên giết ngươi thật ra là vì thăm dò thực lực của ngươi, nhưng nếu không thông qua thì giết cũng sẽ giết, dù sao ngươi quả thật từng có ân oán với Thiên Nhất Các.

Lý Vân Tiêu không lên tiếng, im im lặng lặng chờ.

Tô Liên Y vốn định thăm dò phản ứng của hắn, nhưng hiển nhiên phải thất vọng rồi, trong đôi mắt đối phương ngay cả một tia rung động cũng không có, bình tĩnh nhìn vào mình, mặc dù có cũng là một tia trào phúng.

Nội tâm của nàng thầm thở dài, nhưng lại có chút mừng rỡ, tiếp tục nói:

– Nếu ngươi có thể thắng được Trở Cao Nguyên và ta liên thủ, ta liền định làm bút giao dịch với ngươi, nhưng biểu hiện của ngươi hiện giờ còn tốt hơn ta đoán nhiều lắm.

– Giao dịch?

Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:

– Xem thử ngươi có thẻ đánh bạc gì có thể mua mạng ngươi về đây.

Trên mặt Tô Liên Y lộ vẻ giận dỗi, trầm tư một lúc sau đó nói ra một lời kinh thiên động địa:

– Ta muốn mang theo Thiên Nhất Các đầu nhập vào ngươi!

– Cái gì?!

Lúc này Lý Vân Tiêu rốt cục biến sắc rồi, vốn là ngạc nhiên, sau đó lộ ra vẻ khó hiểu nồng đậm.

Tô Liên Y thở dài nói:

– Nói là đầu nhập vào, kì thực là muốn tìm kiếm sự che chở từ ngươi.

– Che chở?

Lý Vân Tiêu nói:

– Thiên Nhất Các gây đại phiền toái rồi sao?

Tô Liên Y lắc đầu nói:

– Không có.

Lý Vân Tiêu nói:

– Vậy rốt cục là sao? Ta muốn biết “che chở'” ngươi nói là ý gì?

Tô Liên Y nói:

– Ngươi cảm thấy tiền cảnh của Thương Minh như thế nào?

Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói

– Tiền đồ vô lượng, như gấm như lụa.

Tô Liên Y cười khổ nói:

– Liên Y là nói chuyện chân thành với Phi Dương đại nhân, đại nhân sao lại nói lời khách sáo thế chứ.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ah? Vậy trong mắt ngươi tiền cảnh Thương Minh như thế nào?

Tô Liên Y liên tục lắc đầu, một bộ bất lực, cười khổ nói:

– Vậy ta liền nói thẳng đi. Lần này thành Tân Duyên có thể thuận lợi vượt qua hay không vẫn còn chưa biết, cho dù vượt qua, sợ rằng cũng sẽ có biến đối lớn nghiêng trời lệch đất, cách cục thất đại thành viên ban trị sự sẽ bị triệt để đánh vỡ.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ta cũng có nghe thấy, lần này chuyện tuyên chiến Lăng Bạch Y Thiên Nhất Các các ngươi vẫn cực lực phản đối.

Tô Liên Y gật đầu nói:

– Đúng vậy, thương hội Lôi Phong, thương hội Mạn Đa còn có thương hội Thiên Nhất ta đều cực lực phản đối, nhưng ba nhà chúng ta thực lực có hạn, căn bản không thể thay đổi được hướng đi Thương Minh.

Lý Vân Tiêu lăng không chộp tới một cái ghế trúc, trực tiếp ngồi xuống, nói:

– Đối phó Lăng Bạch Y là chủ ý do ai đề ra thế hả? Người sáng suốt vừa nhìn đã thấy bất thường. Sự phát triển của Thương Minh là ở trên lợi ích, loại tính toán cực độ không hợp này hoàn toàn chuyện lẫn lộn đầu đuôi, căn bản không phù hợp với tác phong và lợi ích của Thương Minh.

Tô Liên Y bi thương một hồi, nói:

– Phi Dương đại nhân cũng đã nhìn ra.

Lý Vân Tiêu nói:

– Cho nên phản đối là phi thường bình thường, không bình thường chính là bốn nhà khác vậy mà lại đồng ý.

Sắc mặt Tô Liên Y thay đổi mấy lần, ngưng trọng nói:

– Đây cũng chính là nguyên nhân ta không nghĩ ra. Vạn Bảo Lâu chính là người đề xuất việc này, tự nhiên là cực lực đồng ý đấy, nhưng vì sao Kim Tiền Bang, Tinh Nguyệt Trai, còn có thương hội Thiên Nguyên cũng sẽ đồng ý?

Nàng cúi đầu chậm chạp cất bước trong phòng, phối hợp mà phân tích nói:

– Sự quật khởi của Tinh Nguyệt Trai quá mức đột nhiên và không thể tưởng tượng nổi rồi, ta một mực vẫn có một suy đoán, hôm nay xem ra hơn phân nửa chính xác rồi!

Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:

– Ngươi nói là thế lực sau lưng nó?

Lý Vân Tiêu trong lòng chấn động, nói:

– Ý của ngươi là sau lưng Tinh Nguyệt Trai còn có người khác? Chẳng lẽ là Vạn Bảo Lâu?

Tô Liên Y tán thán nói:

– Phi Dương đại nhân quả nhiên vừa nói đã hiểu, đương kim trên đời ngoại trừ Vạn Bảo Lâu, còn ai có năng lực lớn vậy nữa! Tiếp nhận hết sạp hàng mà Tứ Cực Môn lưu lại, sau đó giao cho Tinh Nguyệt Trai. Nếu không phải Tinh Nguyệt Trai là bị bọn hắn khống chế, sao lại hào phóng thế chứ.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, trở nên trầm tư.

Tô Liên Y nhìn bộ dạng của hắn, cười khổ nói:

– Việc này ta đã sớm có suy đoán, không chỉ có ta, chắc hẳn mấy vị hội trưởng khác cũng biết được, chỉ là Vạn Bảo Lâu thế lớn, tăng thêm hợp tác với Thần Tiêu Cung, chúng ta cũng vô lực ngăn cản.

Lý Vân Tiêu nói:

– Suy đoán của ngươi có mấy phần nắm chắc?

Tô Liên Y nói:

– Vốn là có tám phần, hiện giờ sau chuyện tuyên chiến Lăng Bạch Y, ta cơ bản đã có thể khẳng định. Không chỉ có ta, hội trưởng hai thương hội Lôi Phong và Mạn Đa cũng khẳng định như vậy!

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

– Ý của ngươi là... Lần này tuyên chiến Lăng Bạch Y rất có khả năng sẽ có Thần Tiêu Cung nhúng tay vào sao?

Tô Liên Y nói:

– Nếu không Phi Dương đại nhân nghĩ sao? Vạn Bảo Lâu ngoại trừ nhiều tiền ra, dựa vào gì để đấu với Lăng Bạch Y?

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên khó coi, trong lòng dâng lên một loại bực bội không hiểu.

Tô Liên Y lo lắng nói:

– Hiện giờ Phi Dương đại nhân hiểu rõ khốn cảnh của chúng ta rồi chứ? Vạn Bảo Lâu ở ẩn tại Thương Minh nhiều năm như vậy, khổ tâm kinh doanh, không phải vật trong ao ah! Sau trận chiến này, Thương Minh sợ rằng muốn nhất thống!

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi muốn mượn ta lực ta chống lại Thương Minh nhất thống, không khỏi quá coi trọng ta rồi.

Tô Liên Y nói:

– Dùng thực lực Phi Dương đại nhân giờ phút này quả thật khó có thể thay đổi thế cục, mặc dù là khôi phục đỉnh phong kiếp trước cũng chưa chắc có thể làm được, nhưng hiện giờ lại khác, bởi vì trong tay ngươi có thánh khí!

Cặp mắt của nàng sáng ngời, tựa hồ như trông thấy ánh rạng đông vậy, mang theo một chút kích động, nói:

– Nghe nói trong thánh khí tự thành thế giới, không biết thật hay giả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK