Mọi người kinh sợ. Những người tu vi dưới quy chân thần cảnh đã không thấy rõ cảnh tượng trên bầu trời. ánh mắt, thần thức của bọn họ bị bóng đêm vô biên nuốt mất.
Vốn tưởng sẽ là trận chiến cực kỳ đặc sắc nhưng mức độ kịch liệt vượt qua dự đoán của bọn họ, không ngờ vừa ra tay liền trực tiếp tiến vào chém giết sinh tử.
Đột nhiên một dao động năng lượng rất mạnh tuôn ra từ trung tâm hắc ám. Một vầng sáng màu trắng cùng xuất hiện, từng đợt sáng khuếch tán gột rửa hắc ám.
Rốt cuộc có ánh sáng nhạt lóe ra, trung tâm sóng gợn, hai bóng người lúc ẩn lúc hiện gần như dán sát nhau.
Nắm đấm to bằng cái nồi của Lý Vân Tiêu đè trên Kiếm Thương Trảm Hồng. Cơ thể hai người bị xung lực vực giới trùng kích tan vỡ, máu nhuộm đỏ áo.
Dận Vũ cúi đầu xuống, con ngươi hơi co rút nhìn thanh kiếm chăm chú.
Dận Vũ lạnh lùng nói:
- Dám luyện chế nghê hồng nguyên thạch của bổn tọa thành kiếm!
Khóe môi Lý Vân Tiêu chảy vệt máu nhưng vẫn cười khiêu khích:
- A! Ta suýt nữa quên, Chân Long bí tàng kia cũng là ngươi để lại. Đa tạ.
Dận Vũ trầm giọng quát:
- Khỏi khách sáo, để mạng lại là được!
Nắm đấm tay phải đè Kiếm Thương Trảm Hồng, Dận Vũ giơ cao quyền trái, ánh sáng chói lòa rực rỡ ngưng tụ trên nắm đấm như biển cả.
Lý Vân Tiêu chấn động:
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu biến ra ba đầu sáu tay pháp tướng kim thân. Một cánh tay nâng Đâu Suất Thiên Phong ném vào đầu Dận Vũ.
Bình thường sau khi vũ giả thi trển đại chiêu kinh thế thì khí thế sẽ tụt dốc nhanh, muốn thi triển chiêu thức uy năng tương tự lần thứ hai cần có thời gian giảm xóc.
Lý Vân Tiêu quan sát trong trận chiến của Lâm và Dận Vũ, thân thể Chân Long gần như có thể lập tức tăng lên lực lượng, giữa hai chiêu vũ kỹ uy lực tương đương nhau hầu như không có giây nào tạm nghỉ.
Cơ thể Chân Long ẩn chứa pháp tắc thiên địa, là cơ thể chính quy và hoàn mỹ nhất.
Cùng lúc thể hiện ra hiểu biết mạnh nhất về tốc độ, lực lượng, phòng ngự, công kích, rất nhiều ưu thế không thể sánh bằng.
Tuy lúc này Dận Vũ có thân thể tàn phế nhưng vốn là Chân Long, kinh nghiệm dày dan, lăn lộn từ bao nhiêu cuộc chém giết, hiểu biết vũ quyết đến độ cao mà người bình thường khó thể với tới, hơn xa Lý Vân Tiêu.
Giờ phút này Đâu Suất Thiên Phong đón gió biến to ra. Con ngươi Dận Vũ co rút, đã nhận ra huyền khí này. Dận Vũ vội rút nắm đấm về, biến mất tại chỗ.
Giây sau Dận Vũ xuất hiện sau lưng Lý Vân Tiêu, lại đánh ra một long quyền.
- Vô Lượng Quang!
Pháp tướng kim thân của Lý Vân Tiêu bị quyền quang bao trùm, Vô Lượng Quang tượng trưng cho không gian vô hạn, vô thủy vô chung!
- Tam Ấn Như Nhất, đánh bại!
Trong ánh sáng phát ra tiếng gầm, ba hủ ấn to lăng không tụ hợp hóa thành rồng vàng đè xuống uy lực cú đấm kia.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Rồng vang rít gào, chẳng chút uy nghiê, ngóc đầu lên dường như hết sức khổ sở. Giây sau rồng vàng bị ánh sáng Vô Lượng Quang xuyên thấu thân thể, nháy mắt hóa thành ánh sáng vàng diệt vong.
Ba thủ ấn ngưng kết đột nhiên tan rã, phát ra tiếng nổ như bảo kính rơi xuống nước, như thác đổ.
Long Quyền bất diệt như thời không tuyên cổ, mãi mãi tồn tại trong thiên địa.
Bùm!
Pháp tướng kim thân của Lý Vân Tiêu thoáng chốc bị đánh thủng tan nát.
- A!!!
Phi Nghê, Lạc Vân Thường trước cung điện cùng hét lên, người run rẩy, tay phải che miệng không dám nhìn tiếp.
Mặt Khúc Hồng Nhan trắng bệch, dù biết Lý Vân Tiêu là Ngũ Hành Lôi Thể, rất khó tiêu diệt,nhưng liên tiếp mấy chiêu qua đi hắn đều trong thế bị động, rất khó lật ngược ván cờ.
Biểu tình Linh Mục Địch bình tĩnh nhưng mắt không ngừng lấp lóe tia sáng, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Một mình Dận Vũ đứng trên trời, ngàn trượng xung quanh không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu đâu, chỉ có lôi quang rậm rạp nhấp nháy. Trong bóng tối bầu trời vô tận từ khi nào hiện ra mây sấm cuồn cuộn phủ lên ngàn dặm.
- Là lôi quyết sao?
Dận Vũ khoanh tay đứng, lạnh lùng cười khẩy nói:
- Bổn tọa sinh ra từ giới lực, trừ Thái Hư Ngọc Thanh Tử Phủ Phạm Thiên Diệt thế thần lôi, thế gian này có sấm sét gì đánh trúng ta được?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Dận Vũ mới nói xong bầu trời đì đùng tiếng phong lôi rít gào như bị câu nói kia chọc giận.
Chớp mắt lôi vân bủa giăng, tiếng đì đùng đầy trời. Đưa mắt nhìn trong ngàn dặm toàn là lôi điện trường năng, muôn vàng lôi quang sinh ra.
Dận Vũ cười lạnh giơ lên nắm đấm lên:
- Tài mọn, một đấm của bổn tọa là phá nát ngay!
Một vòng xoáy hiện ra trên cú đấm của Dận Vũ, càng xoáy càng lớn.
Đột nhiên từng vòng lôi tinh hoàn từ tứ cực xa xôi tụ tập lại, một cái, hai cái, ba cái . . .
Mỗi cái tụ lại thành một điểm trên bầu trời rồi hóa thành lôi long, ngủ đông trên bầu trời nhìn xuống.
- Cái gì?!
Không chỉ là Dận Vũ, mọi người đều giật nảy mình nhìn cảnh tượng ngập trời.
Không chỉ vì lôi long tăng không ngừng, mỗi lôi tinh hoàn có màu sắc khác nhau. Trong khoảnh khắc bầu trời có mấy trăm lôi long màu sắc khác nhau khiến người hoa mắt.
Dận Vũ ngơ ngác nói:
- Nguyên tố lôi hệ biến dị, không lẽ hắn nắm giữ lực lượng lôi chi bản nguyên?
Vẻ mặt Phong Yếu Ly tràn đầy kinh sợ, trong mớ lôi long đủ màu thì gã thấy lôi long màu vàng và bạc. Dao động lực lượng đó giống y như chân thân Họa Đấu của gã!
Ngày càng nhiều lôi long màu sắc khác nhau hiện ra, Dận Vũ không rảnh tiếp tục nghi ngờ, chắc chắn Lý Vân Tiêu nắm giữ bản nguyên chi lực lôi hệ nên mới có thể tự động diễn hóa được lôi năng biến dị.
Dận Vũ hét to một tiếng:
- Lôi chi bản nguyên thì sao?
Hai tay Dận Vũ vòng trước ngực, một quả cầu ánh sáng màu xanh tụ tập giữa vòng tay, có ngàn vạn lôi long phù chớp lóe.
Sau khi quả cầu ánh sáng xuất hiện thì trăm trượng quanh thân Dận Vũ hiện ra long vực.
Trong phút chốc trên bầu trời long vực bắt đầu ngưng tụ tất cả quả cầu lớn nhỏ nhiều vô số kể, đều có Long Phù chớp lóe bên trong như các bong bóng nước lơ lửng trên không trung.
Đôi tay Dận Vũ hoàn toàn thành vuốt rồng, cơ thể gần như thành hình rồng.
Tất cả mọi người nín thở tập trung tinh thần quan sát. Không ngờ tình hình vũ quyết rầm rộ như vậy, e rằng nhiều lão quái vật trong Vĩnh Sinh chi giới cũng bị kinh động.
Dưới bầu trời, tốc độ lôi tinh hoàn ngưng tụ chậm dần. Khi vài loại lôi long đủ màu sắc cuối cùng xuất hiện thì bầu trời yên tĩnh lại.
Mọi người nhìn cảnh tượng hoa mỹ đó, hoàn toàn là kích thích thị giác mãnh liệt nhưng không hề thấy đẹp mà ớn lạnh tóc gáy, tay chân lạnh lẽo.
Trong bầu trời đêm huyễn lệ tĩnh lặng, long vực như một mảnh thế ngoại đào nguyên, đặt mình trong địa ngục lôi hải, di thế hệ mà độc lập, không chịu chút ảnh hưởng nào.
Hiện tại thân hình Lý Vân Tiêu đã hiện ra, thân lôi cao trăm trợng, khôi ngô vạm vỡ lạnh lùng nhìn Dận Vũ.
Hai người xa xa đối diện nhau, đều là ánh mắt lạnh như băng.
Rốt cuộc Lý Vân Tiêu tay giơ lên, lòng bàn tay liền hiển hiện lôi chi Ma Ha cổ văn, hơi khác với trên thiên chuy. Nhìn kỹ thì Ma Kha cổ tự bị thay đổi, rất giống phù ấn trên người Lôi Um.
Danh Sách Chương: