Ngay thời điểm bọn họ hết tốc lực phi hành, mặt sau U Minh Chiến hạm của đám người Dịch Khánh cũng đang toàn lực truy đuổi.
...
Sau đó không lâu Lý Vân Tiêu cùng mọi người Thánh Hỏa điện cũng đến địa phương Phi Sương tông xảy ra chuyện, nhìn thi thể đầy đất, từng cái từng cái sắc mặt nghiêm túc.
Đào Quán tỉ mỉ kiểm tra một phen, sắc mặt trắng xám nói:
- Thủ pháp thật là tàn nhẫn, thật là chết không toàn thây a!
Diệp Phàm gian nan nuốt ngụm nước miếng, cẩn thận từng li từng tí một đi tới, chỉ lo đụng tới thi thể hài cốt.
Phùng Chư tầng tầng hừ nói:
- Tuy rằng những người này đáng ghét, nhưng người giết bọn họ càng biến thái. Nơi này không có thi thể tên tam tinh Vũ Tôn kia, hẳn là đào tẩu.
Sắc mặt Đào Quán trắng bệch, nôn khan một trận nói:
- Những biến thái điên cuồng giết người kia, này sẽ không là đối thủ mà chúng ta phải đối mặt chứ?
Diệp Phàm nhìn Lý Vân Tiêu, chỉ thấy hắn đang nhìn chằm chằm Kim Dương Chiến hạm rơi tan, liền đi tới nói:
- Vân thiếu, có phát hiện gì không?
Lý Vân Tiêu chỉ vào vết nứt của Chiến hạm, lãnh đạm nói:
- Kim Dương Chiến hạm này là bị một chiêu kiếm bổ ra!
- Cái gì?
Phùng Chư kinh sợ đến mức nhảy lên, vội vàng lại đây đưa tay sờ vết cắt, sắc mặt càng ngày càng khó coi, kinh hãi nói:
- Cấp bảy Kim Dương Chiến hạm, một chiêu kiếm bổ ra! Người nào có thực lực như vậy?
Lý Vân Tiêu hơi nhắm hai mắt, ngửa mặt cảm thụ. Không trung lưu lại một ít khí tức yếu ớt, chính là yêu khí mà hắn rất tinh tường!
- Quả nhiên là hắn!
Lý Vân Tiêu mở mắt ra, trong ánh mắt bắn mạnh ra vẻ tàn khốc, lãnh đạm nói:
- Khô Lâu dong binh đoàn, người của Yêu tộc… Vũ!
Hắn ở tại chỗ không ngừng cảm ứng, trầm giọng nói:
- Hơn nữa yêu khí không chỉ một luồng, cực kỳ mãnh liệt, xem ra chúng ta cũng sắp đuổi tới rồi!
Nội tâm tất cả mọi người bắt đầu sốt sắng lên, nhìn hài cốt đầy đất, muốn đối mặt dĩ nhiên là biến thái cuồng như thế, từng cái từng cái hô hấp trầm trọng.
Diệp Phàm trở nên do dự, đột nhiên hỏi:
- Vân thiếu, ngươi cảm thấy chúng ta có phần thắng sao?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười nói:
- Làm sao? Lúc trước không phải từng cái từng cái muốn nổ lô cốt, đổ nòng súng sao? Hiện tại sợ? Tổ tiên vinh quang cũng không cần?
Diệp Phàm bị hắn nói tới mặt đỏ chót, dứt khoát nói:
- Không sai! Đại sự không thành chỉ là chết, không có gì đáng sợ!
Mọi người Thánh Hỏa điện lấy dũng khí, thời điểm lại muốn truy đuổi, xa xa một chiếc Chiến hạm lấy tốc độ cực nhanh bay tới, phương hướng đúng là chỗ bọn họ đứng.
Trong lòng mọi người rùng mình, toàn bộ cảnh giác. Trong rất nhiều thế lực ở trên Yêu nguyên, cho dù thực lực của bọn họ không phải lót đáy, phỏng chừng cũng không kém nhiều.
Lý Vân Tiêu ngưng mắt nhìn tới, chính là U Minh Chiến hạm cấp tám, mặt trên có một tiêu chí màu xanh lam to lớn vô cùng dễ thấy, hắn ngưng tiếng nói:
- Người Thương Minh quả nhiên đều đi vào, đây là Chiến hạm của Thiên Nhất Các.
U Minh Chiến hạm dừng lại ở trước mặt bọn họ, một cung trang mỹ phụ đứng thẳng ở đầu hạm, lãnh đạm nói:
- Các ngươi là người nào?
Ánh mắt nàng đánh giá qua từng cái, thấy thi thể đầy đất không khỏi nhíu mày, lộ ra vẻ ác liệt.
Lý Vân Tiêu chỉ lo người Thánh Hỏa điện nói nhầm, giành trước nói:
- Chúng ta là người của Dong Binh đoàn, các ngươi là cao thủ của Thiên Nhất Các?
- Dong Binh đoàn?
Cung trang mỹ nữ cau mày, đối với người ở bên trong Chiến hạm nói:
- Thẩm Ly, ngươi tới xem một chút có nhận thức những người này hay không.
Một bóng người quen thuộc xuất hiện ở đầu Chiến hạm, kinh hô:
- Vân thiếu?
Lý Vân Tiêu cũng có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Thẩm Ly cũng tới, lấy thực lực của nàng căn bản không thể đến, hẳn là quen thuộc địa hình, vì lẽ đó Thiên Nhất Các mới để cho nàng theo tới. Lý Vân Tiêu phất tay một cái xem như là hỏi thăm một chút, cười nói:
- Thẩm tỷ tỷ cũng ở đây a, xem ra đều là người mình.
Khuôn mặt Thẩm Ly lộ ra một trận cười khổ, nếu chỉ nhìn bề ngoài của Lý Vân Tiêu, nhất định sẽ cho rằng là người hiền lành. Nhưng nội tâm nàng rõ ràng dưới bề ngoài này ẩn giấu khủng bố, bất kể là tâm kế, thủ đoạn, hay là thực lực, đều viễn xa mình.
Nàng ở bên tai cung trang mỹ phụ nói nhỏ, lông mày mỹ phụ kia không ngừng nhăn lại, khuôn mặt lộ ra thần thái suy tư.
- Nguyên lai ngươi chính là Lý Vân Tiêu đại danh đỉnh đỉnh. Ngươi nguyên là Viêm Vũ thành chủ, làm sao trở thành người của Dong Binh đoàn? Hiện tại tới yêu nguyên là vì chuyện gì?
Cung trang mỹ phụ quát hỏi, một bộ ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lẽo.
Lý Vân Tiêu vẫn như cũ bày ra nụ cười mê người nói:
- Nam vực là địa phương chim không thèm ị, sống rất khó khăn a. Cho nên mới đi ra, tìm kỳ ngộ, xem có môn phái lớn nào chịu thu nhận giúp đỡ ta hay không, không cẩn thận liền gia nhập Dong Binh đoàn. Còn vì sao tới Yêu nguyên, ha ha, này không phải biết rõ còn hỏi sao.
Cung trang mỹ phụ sắc mặt lạnh lẽo, phẫn nộ quát:
- Tin tức Cửu Thiên Đỉnh không phải là ngươi tiết lộ ra ngoài chứ? Ngoại trừ Tứ Cực môn cùng hậu nhân của Diệp Nam Thiên Vũ Đế ra, cũng chỉ có Thiên Nhất Các chúng ta biết, sau khi Thẩm Ly tìm ngươi, hiện tại là mọi người đều biết rồi!
Nàng cau lại chân mày, nhìn thấy người bên cạnh Lý Vân Tiêu, ánh mắt dừng lại ở trên người Phùng Chư cùng Thích Quang, hừ lạnh nói:
- Dong Binh đoàn quả nhiên có chút môn đạo, tu vi đều không tầm thường a.
Thẩm Ly nhíu mày, mọi người Thánh Hỏa điện nàng đều cảm thấy vô cùng xa lạ. Nàng ở Khinh Ca Sâm Lâm hồi lâu, cao thủ Vũ hoàng trở lên cơ bản đều biết, chớ đừng nói Vũ Tôn, những người này rõ ràng không phải người của Dong Binh đoàn. Nàng đang muốn cùng cung trang mỹ phụ giải thích, lại bị Lý Vân Tiêu giành trước hừ nói:
- Mỹ nữ Thiên Nhất Các, cơm có thể ăn bậy, ăn bậy chỉ chết mình ngươi. Nhưng không thể nói lung tung được, nói sai là chết toàn gia!
Cung trang mỹ phụ kia sững sờ, ánh mắt ngưng lại, trầm tư một lúc mới nói:
- Các ngươi một đường lại đây, có nhìn thấy người của những thế lực khác không, người của Khô Lâu dong binh đoàn đi về nơi nào?
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ ngạo nghễ, một bộ cà lơ phất phơ hừ nói:
- Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?
Nội tâm hắn kì thực đắc ý, đang lo đánh không lại những người Khô Lâu dong binh đoàn kia, trời cao liền lập tức phái tới một đám cao thủ, làm sao cũng phải hảo hảo lợi dụng một chút mới được.
Trên mặt Cung trang mỹ phụ hiện ra vẻ giận dữ, nhưng tựa hồ nghĩ tới điều gì, lại hòa hoãn lên, lộ ra ý cười hiếm thấy nói:
- Ngươi tiểu quỷ đầu này, đơn giản chính là muốn vớt chút chỗ tốt mà thôi. Nhưng Cửu Thiên Đỉnh không phải là các ngươi có thể nhòm ngó. Những chỗ tốt khác Thiên Nhất Các ta đúng là có thể cho một ít.