– Toàn bộ câu chuyện trong đó rất khó nói ra ngoài, kỳ thật chúng ta nắm giữ phương pháp dung hợp thải hồng thạch có khiếm khuyết nhỏ.
– Khuyết điểm nhỏ nhặt?
Lý Vân Tiêu cả kinh, nhìn qua Kỳ Thắng Phong đang phiền muộn, dò xét hắn vài lần, nói:
– Hẳn là trong cơ thể ngươi có tàn hồn Vu Dật Tiên, là cái gọi là ‘ khuyết điểm nhỏ nhặt ’ sinh ra?
Trong mắt Kỳ Thắng Phong đại hận, hừ một tiếng, nói:
– Đây cũng không phải, nhưng nếu không phải có khuyết điểm nhỏ này, cũng không cần vất vả đi cướp lấy thân thể Vu Dật Tiên. Nguyên nhân chính vì thế, chúng ta rất coi trọng chuyện dung hợp Cửu Dương thần thể của Thần Tiêu Cung, đã từng nhiều lần phái người điều tra. Mà tiền bối bị Cố Thanh Thanh đánh chết năm đó là sư phó Vu Dật Tiên.
Lý Vân Tiêu cả kinh há to mồm, ngượng ngùng nói:
– Còn có chuyện sâu xa như thế…
Kỳ Thắng Phong nói:
– Dù sao sau cuộc chiến phong ma mười vạn năm trước, trong thiên hạ hiểu về Ma Chủ nhiều nhất là mạch của chúng ta, có người biết dung hợp thải hồng thạch, làm cho chúng ta rất giật mình. Về sau Vu Dật Tiên muốn dùng tất cả biện pháp đi Thần Tiêu Cung điều tra việc này, cũng phát hiện một ít mánh khóe, dung hợp thải hồng thạch cũng có khuyết điểm nhỏ.
Đột nhiên Lý Vân Tiêu chấn động, nói:
– Khuyết điểm nhỏ gì?
Kỳ Thắng Phong nói:
– Kỳ thật những lời này nói ngược lại, hẳn là dung hợp thải hồng thạch tồn tại khuyết điểm, mới đưa đến dung hợp thải hồng thạch có sơ hở. Bởi vì Vu Dật Tiên hoàn thiện biện pháp này nên định tham khảo Cố Thanh Thanh.
Đột nhiên Lý Vân Tiêu suy nghĩ nhanh, cả kinh nói:
– Rốt cuộc là khuyết điểm gì, nếu như tại xuất hiện một gã Cửu Dương thần thể đi dung hợp thải hồng thạch, sẽ có tình huống như thế nào xuất hiện?
Kỳ Thắng Phong cười nghiền ngẫm, nói:
– Ồ, Vân thiếu hình như rất khẩn trương chuyện này nha, chúng ta có thể nói chuyện.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu phát trầm xuống, nội tâm dâng lên lửa giận, nhưng tận lực áp chế, nói:
– Kỳ Thắng Phong, việc này đối với ta mà nói dị thường trọng yếu, còn hy vọng ngươi nói toàn bô.
Kỳ Thắng Phong khẽ nói:
– Bổn tọa bắt đầu đã nói với ngươi, không có chỗ nào mà không phải là chuyện trọng yếu, ngươi thật ra khiến ta căm tức một hồi. Dung hợp thải hồng thạch, chính là bí pháp bất truyền của phái ta, ta há có thể dễ dàng nói ra.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Cố định nâng giá, ngươi muốn cái gì?
Trong mắt Kỳ Thắng Phong lóe sáng, nói:
– Thải hồng thạch cho ta!
Lý Vân Tiêu nói:
– Thải hồng thạch không phải không thẻ cho ngươi, thứ này tuy kỳ lạ, nhưng đối với ta mà nói cũng không bao nhiêu tác dụng. Nhưng ngươi cho ta tin tức, đáng giá một viên thải hồng thạch không?
Kỳ Thắng Phong nói:
– Vậy phải xem là với ai, đối với những người khác có lẽ không đáng một đồng, nhưng với ngươi đáng giá một viên thải hồng thạch đấy.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi nói trước đi, ta nhìn có đáng giá thải hồng thạch hay không.
– Ha ha ha!
Kỳ Thắng Phong cười ha hả, sau đó sắc mặt trầm xuống, tức giận:
– Lý Vân Tiêu, ngươi đang giả ngu sao, hay xem ta là kẻ đần.
Tất cả mọi người không rõ ràng cho lắm, chỉ nhìn thấy bọn họ dường như tranh chấp, đáng tiếc hoàn toàn không biết bàn cái gì, chỉ có thể rũ đầu chữa thương.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm, dường như khó có thể quyết đoán, bảo hắn xuất ra thải hồng thạch như vậy thì hắn không dám, nhưng đang mang tới chuyện Lạc Vân Thường, hắn cũng quản chẳng nhiều như vậy, nhân tiện nói:
– Tốt! Thải hồng thạch có thể cho ngươi, nhưng phải bảo đảm hảo hữu của ta không việc gì!
Hắn mang chuyện Lạc Vân Thường nói qua một lần.
Kỳ Thắng Phong cau mày nói:
– Nếu như ta không có suy đoán sai, vô cùng có khả năng là Cố Thanh Thanh bố trí bẫy rập, cũng giống như Vu Dật Tiên lão cẩu kia.
Lý Vân Tiêu kinh hãi, rốt cuộc không cách nào bình tĩnh, trực tiếp đứng lên, quát:
– Vì sao cho phải? Nếu như bị Cố Thanh Thanh đoạt xá, còn có thể khôi phục như ban đầu không?
Kỳ Thắng Phong nói:
– Khó mà nói, nhưng càng sớm tìm được nàng càng an toàn, nếu không hắc hắc…
Lý Vân Tiêu tâm phiền ý loạn, rốt cuộc bất chấp cái gì Ma Chủ, đi đi qua đi lại.
Mọi người thấy hắn như vậy, cũng chẳng biết tại sao, cũng không tiện hỏi thăm.
Liễu Phỉ Yên nói khẽ:
– Xảy ra chuyện gì mà gấp như vậy, không giống tính cách của hắn.
– Ai!
Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng, nói:
– Phỉ Yên, những năm gần đây ta đã cải biến không ít, một chút khí phách năm đó không còn.
Trữ Khả Vân vẫn không biết thân phận của hắn, nghe hắn nói như vậy, Liễu Phỉ Yên ngạc nhiên, lộ ra vẻ cổ quái.
Liễu Phỉ Yên khẽ cười nói:
– Tuy bộ dáng biến thành ngây thơ, nhưng tính tình lại thành thục, mọi sự không gấp, dục tốc bất đạt.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi nói rất đúng!
Hắn quay người lại, nói:
– Khả Vân đại nhân, ta có việc hỏi!
Trữ Khả Vân sững sờ, vô ý thức hỏi: ”
– Chuyện gì?
Lý Vân Tiêu trong mắt chớp động tinh mang, nói:
– Lạc Vân Thường kế thừa truyền thừa Cửu Dương thần thể của Cố Thanh Thanh ở nơi nào?
Trữ Khả Vân ngây ngốc, không nghĩ là vấn đề này, nàng cau mày nói:
– Việc này ta biết rõ cũng không nhiều, sợ là chỉ có cung chủ đại nhân biết.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, nghĩ tới phải đi gặp Khúc Hồng Nhan, cảm thấy đau đầu.
Trữ Khả Vân nói:
– Lạc Vân Thường tiếp nhận truyền thừa chính là đại sự của Thần Tiêu Cung, nghe nói có nhiều vị trưởng lão đã âm thầm tiến tới hộ pháp, tin tức giữ bí mật càng lợi hại. Ta biết rõ ngươi và Lạc Vân Thường rất có sâu xa, nhưng thời điểm này không thể quấy rầy nàng.
Hàn quang trong mắt Lý Vân Tiêu dần ngưng tụ, từng chữ nói:
– Ta muốn gặp cung chủ các ngươi.
– Cái gì?
Trữ Khả Vân chấn động, không chỉ có nàng, người khác đều kinh hãi, dù sao bọn họ biết thân phận Lý Vân Tiêu.
Huyền Hoa sững sờ nói:
– Ta không có nghe sai chứ? Ngươi muốn gặp Khúc Hồng Nhan?
Trữ Khả Vân cau mày nói:
– Cung chủ đại nhân đang bế quan, sợ rằng sẽ không gặp bất luận kẻ nào. Hơn nữa ta cũng không có quyền lợi nhận lời thay ngươi.
Lý Vân Tiêu biết đại phái vạn năm như Thần Tiêu Cung quy củ rất nhiều, thiết lập chuyện này rất phiền toái, nói:
– Làm thế nào gặp được Khúc Hồng Nhan?
Trữ Khả Vân nói:
– Phải tầng tầng thông báo lên, nếu không có đủ lý do, bên trên căn bản sẽ không thông báo. Việc này nếu để Quân Đình đi làm, sẽ đơn giản hơn ta nhiều, nàng dù sao cũng là đệ tử đích truyền của cung chủ đại nhân, có tư cách thông báo trực tiếp.
Lý Vân Tiêu hối hận, không có thể mang Hàn Quân Đình cùng đi.
Trữ Khả Vân nhìn ra tâm tư của hắn, lập tức nói:
– Nếu ngươi muốn gặp tông chủ, có chuyện gì cáo tri với ta, ta cũng dễ truyền đạt cho ngươi.
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Ngươi chỉ cần nói cho nàng biết, người trên đỉnh vĩnh quyết tuyết rơi năm đó đã trở về.
Trữ Khả Vân sững sờ, đột nhiên toàn thân run lên, sắc mặt đại biến, kinh liên tiếp lui về phía sau, sợ hãi nói:
– Ngươi… Ngươi… Ngươi…
Bởi vì quá mức khiếp sợ, hoàn toàn không thể lại nói tiếp.