– Lão Long, ngươi có ý gì?
Thân ảnh Xa Vưu ở xa xa hiện ra, nói:
– Ngươi lừa gạt tiểu tử tiến vào nơi này, lại dùng tảng đá đó nện lấy máu của hắn, ta không nhìn được mà thôi.
Lý Vân Tiêu tức giận:
– Ngươi lúc nào có đạo đức của thánh nhân thế?
Xa Vưu khua tay nói:
– Ngươi tránh qua một bên, chuyện long tộc chúng ta để cho ta giải quyết. Tiểu tử này thiên phú cực cao, võ đạo kiên định, ta rất ưa thích.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm, liền thối lui qua một bên.
Trong nội tâm La Thanh Vân thầm hô không tốt, hắn nhận ra người trước mắt, chiến dịch tại thành Hồng Nguyệt còn rõ mồn một trước mặt, lập tức cảnh giác nói:
– Ngươi muốn làm cái gì?
Xa Vưu chậm rãi nói ra:
– Chỉ muốn rút một chút máu mà thôi, không cần phải khẩn trương như vậy. Đều là long tộc, với tư cách tiền bối ta cũng không khi dễ nguơi, ta liền dùng hai thức thần thông trao đổi với ngươi.
– Hai thức thần thông? Chê cười! Thần thông mạnh hơn nữa cũng không thể đổi được máu tươi của ta đâu!
La Thanh Vân trầm mặt.
– Ha ha, trước xem rồi nói sau.
Thân ảnh Xa Vưu khẽ động, tu di vô ngã kiếm xuất hiện trong tay của hắn, hắn giơ lên cao, kiếm ảnh đầy trời, chồng chất không ngừng lan ra các nơi.
Lý Vân Tiêu chấn động, kiếm thế này hoàn toàn không giống kiếm đạo của hắn. Xa Vưu mặc dù cũng là cao thủ dùng kiếm, nhưng cho tới bây giờ đều bị hắn ảnh hưởng sâu đậm, làm sao nhiều ra một loại kiếm ý như thế?
– Thức thứ nhất, Thiên Thu Phong!
Kiếm ý mênh mông từ tu di vô ngã chém xuống, cả không gian không ngừng vỡ vụn, kiếm ý lăng lệ như cô phong trong thiên địa, hơn nữa không ngừng trọng điệp cùng một chỗ.
Trong nội tâm La Thanh Vân chấn động mãnh liệt, một kiếm này giống như mười vạn ngọn núi áp xuống, hoàn toàn không thể kháng cự!
– Chân long pháp thân!
Hắn thoáng cái bay lên trời, hóa ra pháp thân mạnh nhất, hai tay nắm chiến thương, kim quang tăng vọt.
Ầm ầm!
Thiên sơn vạn nhận vỡ vụn, trùng kích phòng ngự của La Thanh Vân, nội tâm của hắn chấn động thất điên bát đảo, không ngừng chảy máu tươi.
Lý Vân Tiêu đưa mắt nhìn qua một kiếm kia, hắn nhíu mày thật sâu.
Kiếm đạo của hắn là tính mạng chi kiếm, từng chiêu từng thức đều khiến người ta hít thở không thông, kiếm đạo dung làm một thể.
Mà Xa Vưu vào lúc này tùy ý ngự kiếm, tùy ý huy sái nhưng thiên địa vạn vật đều là kiếm, cho nên Thiên Thu Phong có thể nói là một thức chưởng pháp mới đúng, nhưng cũng bị hắn khống chế hóa kiếm.
– Lão long này vẫn ở trong Giới Thần Bi của ta, lúc nào có lĩnh ngộ kiếm đạo như vậy?
Trong nội tâm Lý Vân Tiêu thất kinh không thôi, hơn nữa hắn cũng hiểu rõ, sở dĩ Xa Vưu dùng kiếm thi triển ra, sợ là càng muốn cho hắn trông thấy mà thôi.
Về phần La Thanh Vân có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, tựu xem tạo hóa của hắn.
– Rất tốt, ngươi cương mãnh có thừa, có thể tiếp được một chiêu Thiên Thu Phong, như vậy thức thứ hai tới đây —— Vô Trần!
Kiếm thế của Xa Vưu biến hóa, cũng đánh ra một chiêu, nhưng mà cảnh tượng ngàn vạn ngọn núi biến mất, hóa thành những ngọn sóng ngàn trượng bao phủ các nơi, thiên địa mang theo ý chí xuất trần.
Lý Vân Tiêu cũng há hốc mồm, lại là kiếm ý hoàn toàn khác.
Ầm ầm!
Rốt cuộc La Thanh Vân gánh không được, tất cả phòng ngự của hắn sụp đổ, hắn trong kiếm ý mênh mông mạnh mẽ kia rơi xuống như hạt bụi, toàn bộ lực lượng của hắn mất đi không còn một mống.
Bành!
Thân thể của hắn bị chấn bay, trực tiếp bị đánh lui ngàn trượng.
– Ai nha, dùng sức quá mạnh. Đáng tiếc chảy nhiều long huyết như vậy!
Xa Vưu thoáng kêu lên, nhìn qua máu tươi tung tóe thì ảo não không thôi.
Lý Vân Tiêu vẫn yên lặng hồi tưởng hai thức thần thông vừa rồi, dường như đang si mê, sắc mặt ngây ngốc.
Chỉ khi Xa Vưu một kiếm vỗ lên vai của hắn, hắn cảm thấy đau đớn mới khôi phục tinh thần lại.
– Cái gì?
– Làm con em ngươi ah! Ngươi không phải muốn long huyết sao?
Lý Vân Tiêu lúc này mới cả kinh, lập tức xuất hiện bên cạnh La Thanh Vân, năm ngón tay nắm chặt.
La Thanh Vân giận dữ, lập tức bay lên không hóa rồng, hai tay kết ấn phản kích.
Đột nhiên giọng nói Xa Vưu vang lên, nói:
– Tiểu tử, hai thức vừa rồi thế nào? Nếu còn muốn học thêm hai thức, nên ngoan ngoãn nghe lời.
– Còn có hai thức?
Trong nội tâm Lý Vân Tiêu cùng La Thanh Vân đều chấn động, động tác chậm lại.
Trên mặt La Thanh Vân mang theo bộ dáng giãy dụa, trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, liền quay đầu đi, đưa cánh tay ra, đồng ý lấy máu.
Hai thức thần thông vừa tồi làm cho hắn cảm thấy kinh hãi thật lớn, giống như hoàn toàn là vũ kỹ chế tạo cho long tộc, tâm thần của hắn như chìm vào trong đó, dư vị không dứt.
Nếu như hắn có thể học được xong hai thức này, sợ rằng lực lượng sẽ tăng lên một cấp độ.
Đặc biệt hồi tưởng hai thức thần thông này, hắn càng kích động máu huyết sôi trào.
Hai mắt Lý Vân Tiêu cũng tỏa sáng, mặc dù kiếm đạo mạnh như hắn, sau khi nhìn thấy hai thức vừa rồi cũng thu hoạch không nhỏ. Xa Vưu hoàn toàn biểu thị kiếm ý ra cho hắn cảm ngộ.
Xùy!
Thanh kiếm đảo qua cánh tay của La Thanh Vân, sau đó là máu tươi chảy ra, nhỏ vào trong dụng cụ thủy tinh màu tím.
Vẻ măt La Thanh Vân giận dữ, quay đầu đi, trong lòng vô cùng tức giận nhưng nghĩ tới hai thức vũ kỹ kia, oán khí giảm đi không ít.
Xa Vưu cười nói:
– Ha ha, tiểu tử ngươi đừng ra vẻ mặt bất mãn, lợi nhuận tiện nghi là ngươi đấy.
La Thanh Vân chịu đựng xấu hổ và giận dữ, nói:
– Tiền bối, hai thức vũ kỹ này là…
ÁNh mắt Xa Vưu ngưng tụ, nghiêm nghị nói:
– Đây là ta lĩnh ngộ trong lĩnh vực của hai thanh kiếm mà ra, chính là võ ý do chân long đại nhân truyền lưu.
– Chân long!
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, trong nội tâm vô cùng kinh hãi.
Thân thể La Thanh Vân run rẩy không dứt, máu huyết trong người nóng lên, khó trách có cảm giác rung đông nhân tâm này, thì ra chính là vũ kỹ do thượng cổ chân long lưu lại.
Hắn kích động, máu trong người chảy nhanh, máu chảy ra như suối.
La Thanh Vân cảm thấy đầu óc mê muội, quay đầu tức giận:
– Xong chưa?
Vừa nhìn xuống thì hắn thiếu chút nữa ngất đi, Lý Vân Tiêu ôm dụng cụ thủy tinh như thùng nước, bên trong đã đầy phân nửa.
Đầu óc của hắn cảm thấy mê muội, thân thể suýt đứng không vững.
– Cút đi!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nắm tay nắm lại, long uy chấn bay Lý Vân Tiêu
Miệng vết thương trên tay cũng khôi phục nhanh chóng, máu tươi dừng chảy.
– Ngươi là tiểu nhân vô sỉ, lần sau tái chiến ta sẽ lấy mạng của ngươi.
Vẻ mặt La Thanh Vân âm trầm, hắn cực kỳ quý trọng huyết nhục của mình.
Lý Vân Tiêucười nói:
– Nói giống như ngươi ăn thiệt thòi vậy. Máu chảy còn có lại, không có long long của ta, ngươi đời này cũng không học được vô thượng vũ kỹ của chân long đâu.
La Thanh Vân cũng biết đạo lý đó, nhưng cảm giác, cảm thấy có chỗ không đúng, hừ lạnh một tiếng.
– Tiền bối, hai thức vừa rồi trong lòng ta mặc dù có sở ngộ, nhưng cũng không được đầy đủ. Tiền bối có thể biểu thị lần nữa hay không?
Hắn cung kính nói.