Mục lục
Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Phốc..

Chu Sở kêu lên một tiếng đau đớn, một búng máu tươi phun ra, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

– Di, Thương Ngô Khung dạ lân bảo y lại ở trên người ngươi. Chậc chậc, có thểđể ngươi sống lâu nhất thời nửa khắc rồi.

Trong đêm tối chậm rãi hiện ra một đạo thân ảnh hiu quạnh.

Lý Vân Tiêu vẻ mặt lạnh lẽo từ trong đen kịt đi ra, trong con ngươi bắn ra một chút hàn tinh.

Trong tay hắn Lãnh Kiếm Băng Sương càng tản mát ra quang mang như nước chảy vậy, ở trong đêm dài đen kịt, giống như một ngọn đèn sáng.

– Ngươi, ngươi…

Trong cổ họng Chu Sở phát sinh hai âm hơi, liền nói không ra lời, một đạo kiếm khí trực tiếp bị thương chủ mạch của hắn, đồng thời có vô cùng lãnh ý ở trong người tản ra, chỉ cảm thấy cả người băng hàn.

Xa xa Loan Quân Hạo cũng là hoảng hốt, lộ ra thần sắc khó có thể tin tưởng, sợ hãi nói:

– Ngươi… Ngươi dĩ nhiên không chết?

Sắc mặt của Tần Xuyên cũng một chút trở nên cực kỳ khó coi.

Vừa rồi lực lượng của một kiếm kia, cơ hồ là quỷ thần khó lường, không chỉ có kiếm khí xuyên thấu cái chắn của hắn, liền dạ lân bảo y đều không ngăn chặn được.

Hắn lạnh giọng nói:

– Không chỉ có là không chết, hơn nữa căn bản là không có thương trước không địch lại, thụ thương, đào tẩu, đều là giả vờ!

– Đây, không, không có khả năng!

Loan Quân Hạo triệt để ngốc trệ, cả người kinh hãi tột đỉnh.

Tần Xuyên nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, lạnh giọng nói:

– Không thể không nói, ngươi là diễn trò rất giỏi, hành động thật cao!

Lý Vân Tiêu “Ha hả” cười, nói:

– Từ gặp gỡ Ngưỡng Thiên Hạo bắt đầu, ta vẫn cảm thấy không thích hợp, tựa hồ có người theo dõi, nhưng thủy chung không phát hiện ra được. Cái loại cảm giác này không có căn cứ, chỉ là một loại hành vi bản năng. Phải biết rằng trong thiên hạ người có thể tránh thoát thần thức của điều tra không nhiều lắm. Nguyên lai các ngươi là dùng ẩn thần phù, chậc chậc, thật xa xỉ.

Tần Xuyên nói:

– Vì vậy ngươi đã tương kế tựu kế, làm bộ không địch lại Loan Quân Hạo, còn giống như thật vậy ói ra búng máu, hét thảm vài câu.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Ha ha, ta rất ít thổ huyết, sợ giả bộ không giống. Do đó trong lúc nghênh tiếp cửu ấn của Loan Quân Hạo, cũng không có đem hết toàn lực, để một bộ phận lực lượng chấn vào trong cơ thể ta, lúc này mới bức ra một ngụm máu tươi. Xem như thật bị thương nhẹ, hắc hắc, đủ chuyên nghiệp chứ!

– Hừm để diễn trò, ngươi cũng là rất hợp lại!

Tần Xuyên nặng nề hừ một tiếng, hắn một cái lắc mình liền đến trước người Chu Sở, tỉ mỉ kiểm tra lại thương thế của hắn tới.

Loan Quân Hạo đã triệt để hóa đá, trong đầu trống rỗng, hoàn toàn không cách nào tự hỏi.

Vừa rồi một chiêu cửu ấn quyết kia tuy rằng chỉ phát huy ra cửu tinh trung giai lực lượng, nhưng chiêu này bản thân cực kỳ lợi hại, bá đạo dị thường, mặc dù thực sự cửu tinh trung giai Vũ Đế đích thân tới, cũng không nhất định dám cứng rắn nghênh tiếp.

Thiếu niên này không chỉ có ngạnh kháng một chiêu, nhưng lại chủ động đem ấn quang dẫn vào trong cơ thể, chủ động thụ thương.

Đây..

Người tuổi trẻ bây giờ, đều là đám cuồng vọng không kềm chế được đến loại trình độ này sao?

Hắn lần này xuất quan, không chỉ có khôi phục thương thế lúc trước, hơn nữa bách xích can đầu lại vào một. Do đó cùng với Trần Chung Hi đánh một trận, có thể hơi chiếm thượng phong thong dong rời khỏi. Hắn vốn có thể trực tiếp đi tìm Hàn Quân Đình, nhưng trong lòng tự phụ không gì sánh được, lúc này mới lưu lại chờ truy binh, muốn nhất cử quét sạch bám đuôi, lại không nghĩ rằng âm thầm ẩn dấu hạng người yêu nghiệt như thế!

Tâm tình của Loan Quân Hạo so với ngũ vị tạp trần còn muốn phức tạp.

Tần Xuyên để Chu Sở nuốt vào mấy viên đan dược, đem thương thế của hắn hơi chút ổn định một chút.

Trong cơ thể của Chu Sở một cổ lực lượng nóng cháy chậm rãi trào động, đem đan dược tan ra, chậm rãi chữa trị kinh mạch nghiền nát.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

– Tử Tâm Định Linh Đan, chậc chậc, có tiền thực sự là tùy hứng. Đối với một gã sắp chết cũng bỏ được vật quý trọng như vậy, ngươi đem đan dược này cho ta, ta muộn giết hắn chỉ chốc lát là được.

Trong mắt của Tần Xuyên tràn đầy vẻ lo lắng, đem Chu Sở xa xa đẩy ra:

– Ngươi thật có lá gan này, dám giết đệ tử mà Thương Ngô Khung đại nhân coi trọng nhất?

Lý Vân Tiêu “Ha hả” cười nói:

– Vừa rồi hắn không lưu tình chút nào muốn đẩy ta vào chỗ chết, đừng nói là đệ tử của Thương Ngô Khung, coi như là bản thân Thương Ngô Khung, cũng đã là tử tội rồi.

– Cái gì? Ngươi nói bậy bạ gì đó?

Sắc mặt của Tần Xuyên một chút trắng bệch đứng lên, cực độ khiếp sợ và khó có thể tin.

Loan Quân Hạo cũng là trong lòng chấn động mãnh liệt, như là nhìn người điên nhìn người trước mắt này.

Hắn cũng dám cho một trong Thánh Vực năm vị chấp chính người kết tội? Hơn nữa còn là tử tội?

Loại cảm giác này thập phần buồn cười, nhưng hai người lại hoàn toàn cười không đứng dậy.

Tần Xuyên lạnh giọng nói:

– Hôm nay ta không muốn cùng ngươi đánh một trận, ta mang theo Chu Sở rời khỏi, Loan Quân Hạo này sẽ để lại cho ngươi, làm sao?

Lý Vân Tiêu theo dõi hắn lạnh lùng nói:

– Mấy ngày trước ta đã cảnh cáo hắn, tính nhẫn nại của ta đã hao tổn không còn, hiển nhiên hắn không có để ở trong lòng. Do đó, vẫn là lưu lại, dùng đêm đen nhánh khoảng không làm bãi tha ma của hắn đi.

Tần Xuyên tâm thần đại chấn, nói:

– Ngươi thật sự muốn giết hắn?

Đến bây giờ hắn còn có chút không tin.

– Không biết các ngươi từ ở đâu ra cảm giác về sự ưu việt, thực lực đám cặn bã lại cứ thích khiêu khích cường giả, không phải là một chữ chết sao? Thiên cổ tới nay chưa từng có ngoại lệ!

Lý Vân Tiêu nhãn thần phát lạnh, thân thể hoảng hốt một chút đã tiêu thất ở tại chỗ.

– Không tốt!

Tần Xuyên một trái tim mạnh trầm xuống, hắn lần này thực sự biết phiền phức lớn.

Chu Sở ở cách đó không xa mở mắt ra, sắc mặt còn là trắng bệch, đồng dạng có chút không thể thích ứng, từ lúc chào đời tới nay chẳng bao giờ bị vây trong loại hoàn cảnh xấu này. Nhưng hắn vẫn lòng có không phục, trong mắt tràn đầy kiệt ngạo bất tuân và hừng hực lửa giận.

– Ầm..

Trên bầu trời đột nhiên tuôn ra một tầng hỏa vân, bay nhanh xoay tròn, một chút đã đem toàn bộ bầu trời đốt lên.

Ở trung tâm hỏa diễm Lý Vân Tiêu hiển hóa ra, trong tay quyết ấn bấm một cái, trận gió gào thét dựng lên, mạnh mẽ quăng xuống phía dưới.

– Phanh

Trận gió ở trong biển lửa nổ lên, thoáng chút đã đem hỏa thế đều nuốt vào, cuồn cuộn biển mây hóa thành một đạo cột lửa ngất trời, ùng ùng từ Cửu Thiên hạ xuống

Toàn bộ hỏa hải lực đều bị rót vào trong trụ, đồng thời không ngừng áp súc đứng lên, hình thành năng lượng nhiệt độ cực cao, bay nhanh mở ra, toàn bộ không gian một mảnh nghiền nát.

Liệt hỏa cương mãnh chí cực, trên trán của Tần Xuyên ngược lại chảy ra mồ hôi lạnh tới, kiếm thế trong tay mở ra, một chùm trong trẻo nhưng lạnh lùng nỡ rộ dựng lên.

Kiếm khí kia ở trên khoảng không lượn vòng, hóa ra từng đạo trạm lam kiếm ảnh trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK