Mục lục
Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tốt, vậy theo ngươi nói, lấy ngươi và Nam Thiên cầm đầu, dẫn người đi Hóa Thần Hải xử lý việc này.

Thân ảnh kia hạ quyết tâm, nói:

- Ngươi bây giờ đi tới Huyền Ly đảo Hóa Linh trì dưỡng thương trước, thương thế tốt thì xuất phát.

- Vâng.

Hạo Phong đứng dậy, khom mình hành lễ.

Diệp Kình Vũ tiếp tục nói:

- Lúc ấy ước nguyện sáng lập vĩnh sinh chi giới lúc ban đầu là làm nơi trú ẩn cuối cùng cho cường giả Thiên Võ Giới. Tuy chưa chắc là vì phong ma, nhưng mà phải có mấu chốt cơ bản. Bảy người này không kháng ma cũng bỏ đi, vậy mà vì tư lợi làm bạn với Ma tộc, dù sao bảy người này thọ nguyên sắp hết, cứ giải quyết đi.

Toàn thân bảy người run lên, kinh hãi nhìn sang.

Trước mặt Diệp Kình Vũ xuất hiện sáu người, tất cả tỏa ra thần thức cường đại tập trung bọn họ.

- Đều giết.

Diệp Kình Vũ phất phất tay, thân ảnh biến mất trên trời cao.

Hạo Phong mặt không biểu tình, dường như không cảm thấy ngoài ý muốn, cũng không để ý tới sáu người kia, lúc này hóa thành độn quang rời khỏi Huyền Ly đảo.

- Hắc hắc.

Sáu người vừa xuất hiện tươi cười tiến về phía bảy người kia.

Rất nhanh, trên bầu trời xuất hiện tiếng kêu thảm thiết liên tiếp.

Không bao lâu, tất cả quay về yên lặng, trong không khí còn có chú mùi máu tươi.

Vòm trời xuất hiện lỗ thủng càng lúc càng lớn, ánh mặt trời Thiên Võ Giới không ngừng xâm chiếm vĩnh sinh chi giới, không biết bao lâu sẽ thôn phệ hoàn toàn, nhưng đây chỉ là vấn đề thời gian.

Trong một hải vực, đột nhiên mặt biển bình lặng chấn động mạnh.

Cả bầu trời vùng biển không ngừng xoay tròn, mấy đạo kim quang bắn ra, bay thẳng vào mặt biển.

- Tất cả mọi người không có sao chứ?

Linh Mục Địch hỏi thăm, tất cả người bị truyền tống ra không mất một ai.

Nhưng mà thương thế Lý Vân Tiêu vô cùng nghiêm trọng, trực tiếp rơi vào biển cả, hắn nổi lên lại nửa quỳ trên nước biển, không ngừng ho ra máu.

Nước biển lau sạch máu đen trên người hắn, miệng vết thương hiện ra, nhìn thấy mà giật mình.

Đều là vận dụng ma nguyên quá độ, thân thể vỡ ra, không có làn da nào hoàn hảo, có mấy nơi nhìn thấy xương cốt.

- Phi Dương!

- Phu quân!

- Vân Tiêu!

Ba nữ liên tiếp kinh hô lên, lập tức vây quanh hắn.

Lý Vân Tiêu sắc mặt tái nhợt, lắc đầu, nói:

- Ta không sao, thân thể căn cơ không hủy, chỉ cần điều dưỡng mấy ngày là được.

Hắn lấy trường bào ra che thân thể, che tất cả miệng vết thương, không muốn mọi người lo lắng.

- Lâm đại nhân!

- Lâm đại nhân!

Trác và Xán sắc mặt xám trắng, không ngừng hô to, mặt như tro tàn.

Chỉ thấy sau khi mặt biển chấn động đã khôi phục như thường, căn bản không thấy thân ảnh nào cả.

- Lâm đại nhân...

Sắc mặt hai người sầu thảm như cha mẹ chết.

- Đừng hô, trong nước không có gì.

Lý Vân Tiêu hữu khí vô lực chỉ về phương xa, cách mặt biển mười trượng có quang cầu màu vàng tỏa ra rợn sóng lăn tăn.

- Ah! Lâm đại nhân!

Hai người mừng như điên, vội vàng chạy qua.

Hào quang màu vàng cực yếu, lơ lửng trên mặt biển, tùy thời biến mất.

Đám người Lý Vân Tiêu vây quanh, thần sắc lo lắng.

- Nên làm thế nào cho phải?

Trác lo lắng không thôi, gọi vài tiếng đã không có tiếng đáp lại, lúc này cực kỳ lo lắng.

Lý Vân Tiêu nói:

- Có lẽ quang cầu này là linh hồn của nàng ngưng tụ ra, khó trách không thấy chân thân của nàng, không bằng cho nàng tiến vào trong Giới Thần Bi của ta, chậm rãi tẩm bổ, lại nghĩ biện pháp.

Linh Mục Địch nói:

- Bây giờ chỉ có thể làm như vậy. Mang về thành Viêm Vũ, có thập phương quy tắc tẩm bổ sẽ tốt một ít.

Hắn nói rất nặng nề, có lẽ không có nắm chắc.

Lý Vân Tiêu nói:

- Về thành Viêm Vũ trước đi, có lẽ ta có thể nghĩ ra biện pháp đấy.

- Ngươi có biện pháp? !

Trác và Xán giật mình, lập tức đại hỉ, kích động khó có thể tự kiềm chế.

Linh Mục Địch sững sờ nói:

- Ngươi có gì biện pháp? Linh hồn suy yếu tới mức này, mặc dù Thiên Vận Tạo Hóa Đan cũng vô lực xoay chuyển trời đất, chẳng lẽ là...

Hắn cả kinh kêu lên:

- Đại Diễn Thần Quyết?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Dùng trạng thái của Lâm đại nhân hiện tại, sợ là ý thức đã mơ hồ, làm sao có thể tu luyện Đại Diễn Thần Quyết? Trừ phi chờ nàng tỉnh táo lại, có lẽ có một tia khả năng tu luyện. Nhưng ta có thể dùng Đại Diễn Thần Quyết tẩm bổ nàng, trong ngắn hạn bảo đảm nàng sẽ không hồn phi phách tán, còn lại phải xem tạo hóa và cơ duyên.

Xán nghiêm nghị nói:

- Bất kể như thế nào, chỉ cần ngươi có thể cứu sống Lâm đại nhân, ta cùng với Trác sẽ nghe lời ngươi.

- Không chối từ!

Trác cũng nói ra..

Lý Vân Tiêu khoát khoát tay, nói:

- Nghiêm trọng, Lâm đại nhân vì cứu mạng chúng ta mà biến thành thế này, ta tự nhiên sẽ dùng toàn lực, tuy nhiên nắm chắc không lớn, hy vọng hai vị có thể có chuẩn bị tâm lý.

Hai người run lên, hy vọng cũng ảm đạm nhiều.

Xán bi thương nói:

- Các hạ hết sức là được.

Bọn họ cũng biết tình huống của Lâm bây giờ, ai cũng không dám nói nắm chắc có thể trị tốt.

Phi Nghê lấy tinh bàn ra, trắc phương vị, nói:

- Chúng ta giờ phút này này đang ở bắc hải, nên đi về Thiên Vũ Đại Lục trước, sau đó đi thành Viêm Vũ thôi.

Lý Vân Tiêu rót linh hồn vào trong Giới Thần Bi, sau đó lấy chiến hạm ra, hóa thành lưu quang bay về phía Thiên Vũ Đại Lục.

Nửa tháng sau, một đoàn người xuất hiện trong thành Thiên Định.

Nơi đây đang xôn xao chuyện lang hoàn thiên.

- Trong vĩnh sinh chi giới xuất hiện đại yêu bất tử mười vạn năm, giết chóc điên cuồng, thập đại Võ Đế đều vẫn lạc, bảy đại tông chủ chết tổn thương hơn phân nửa, Yêu tộc sắp thống nhấ đại lục.

- Vì chống cự loạn Yêu tộc, Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải cường cường liên thủ, Vi Vô Nhai đại nhân đã mang con của mình, đương đại chấp chính tư Vi Thanh đại nhân gả cho Bạc Vũ Kình là sư đệ tổng trưởng Hóa Thần Hải Lỗ Thông Tử, hai người kết tần tấn, dẫn đầu Nhân tộc chống lại đại quân Yêu tộc.

Phốc!

Lý Vân Tiêu suýt phun máu tươi, vẫy một tên võ giả cách đó không xa lại.

Tên võ giả này tay cầm nhiều ngọc giảm, đang ra sức hét lớn, thấy đám người Lý Vân Tiêu diện mạo bất phàm, hắn chạy tới.

Lý Vân Tiêu lau mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:

- Vi Thanh cùng Bạc Vũ Kình đều là nam tử, như thế nào kết tần tấn chuyện tốt?

Tên võ giả nghiêm mặt nói:

- Yêu tộc xuất hiện đại yêu mười vạn năm, tộc của ta tràn đầy nguy cơ. Hai vị đại nhân vì đại nghĩa thiên hạ, không để ý lễ pháp thế tục, dám đi trước thiên hạ, chính là mẫu mực đời ta, vạn người kính ngưỡng! Muốn biết nội dung, xin chư vị xem ngọc giản, trong đó ghi lại rõ ràng chuyện mấy tháng qua trong lang hoàn thiên, kể cả chuyện tốt tần tấn của Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải.

Hắn lấy một ngọc giản ra, nói:

- Tất cả đều là tin tức mới nhất, năm trăm trung phẩm nguyên thạch.

Lý Vân Tiêu cảm thấy tâm tình mệt mỏi, phất phất tay.

Lý Vân Tiêu đang muốn đuổi hắn đi, lại nghe hắn thần thần bí bí nói ra:

- Chuyện có quan hệ tới thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Khúc Hồng Nhan, người không muốn nghe sao? Hắc hắc.

Tên võ giả lộ ra vẻ "Ngươi hiểu".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK