Mục lục
Đại Đường Cuồng Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thôi Thiếu Dĩnh híp mắt vụng trộm liếc nhìn ngực Thái Bình công chúa, bộ ngực rất tròn lộ ra hơn phân nửa, mơ hồ có thể thấy được một chút đỏ sẫm, y liền hận không thể lập tức quỳ rạp xuống váy Thái Bình công chúa, cúi đầu xưng thần với nàng, thế cho nên gã hoàn toàn quên Cao Tiễn ngồi bên cạnh.

- Công chúa là người thứ nhất biết nhũ danh của hạ quan, ngoại trừ Công chúa, hạ quan ai cũng sẽ không nói cho.

Thái Bình công chúa gặp qua vô số người, nàng sớm nhận ra Thôi Thiếu Dĩnh đối với mình mất hồn mất vía, khiến trong lòng nàng có chút đắc ý, liền muốn trêu đùa y một phen.

Nàng cắn môi nhẹ một cái, lại dịu dàng nói:
- Không ngờ Xuân lang tin cậy ta như thế, không biết Xuân lang có thích ta hôm nay mặc váy dài hay không?

Cao Tiễn rốt cuộc không thể chịu đựng nổi, hừ mạnh một tiếng, đứng dậy nổi giận đùng đùng rời đi. Thái Bình công chúa cũng không hỏi gã, hai mắt quyến rũ vẫn trêu đùa Thôi Thiếu Dĩnh.

Thôi Thiếu Dĩnh kích động cả người run lên, gã cũng bất chấp tự tôn, quỳ ở trước mặt Thái Bình công chúa, giữ chặt làn váy của Thái Bình công chúa, thề nói:
- Ta thề, nguyện vì Công chúa điện hạ làm nô, cam tâm bị điện hạ sử dụng, chỉ cầu Công chúa ban cho ta một chút mưa móc ân trạch.

Thái Bình công chúa suồng sã cười ha hả, y muốn mưa móc, mình liền không cho y, dắt mũi y, bắt hồn y, nàng vươn ngón tay non nớt chỉ trán y:
- Muốn ân trạch của ta, vậy trước hết phải thay ta làm việc, việc làm xong, dĩ nhiên ngươi sẽ có mưa móc.

- Có! Có! Ta có chuyện trọng yếu muốn bẩm báo Công chúa

Hôm sau trời còn chưa sáng rõ, bầu trời một mảnh màu xanh, tín đồ Lạc Dương của lão ni Hà Nội liền từ bốn phương tám hướng tụ về

Mặc dù lão ni Hà Nội ở Lạc Dương thanh danh xấu, nhưng vẫn là có không ít tín đồ một mực tin tưởng, bọn họ tin tưởng Hà Nội lão ni có thể mang đến trường thọ an khang cho họ.

Các ni cô Lân Chỉ tự vô cùng bận rộn, một số ít ni cô dẫn các tín đồ giàu có quyền quý tới phòng khách quý nghỉ ngơi, các ni cô còn lại thì ở ngoài cửa viện sắp xếp chỗ ngồi, ghi sổ quyên góp.

Đúng lúc này, ngoài cửa lớn Lân Chỉ tự chợt bộc phát ra những tiếng kêu sợ hãi, chỉ thấy một chiếc xe bò vỡ tan, từ bên trong xe bò xuất hiện bảy tám cỗ thi thể, nữ có nam có, đều thân không mảnh vải.

Cửa chính tụ tập mấy trăm tín đồ sợ tới mức chạy trốn tứ phía, nghiêng ngả lảo đảo, đụng ngã không ít cái bàn và đồ vật.

Vài ni cô sợ tới mức chạy trở về chùa viện bẩm báo, một lát, trụ trì Lân Chỉ tự Trí Văn vội vàng chạy tới, nàng mang theo hơn mười người nữ ni dùng chiếu che lên những thi thể này.

Lúc này, xung quanh tụ tập hơn một ngàn tín đồ, đều xì xào bàn tán, không rõ chuyện gì xảy ra, không ngờ xe bò xuất hiện nhiều như vậy thi thể, chẳng lẽ có người vì tiền tài sát hại tính mệnh sao?

Lúc này, nhóm lớn nữ đệ tử vây quanh Hà Nội lão ni vội vàng chạy tới, các tín đồ đều chắp tay thi lễ, Hà Nội lão ni sắc mặt cực kì khó coi, khi tiến hành pháp hội, lại có người tới cửa viện vứt bỏ thi thể, việc này quả thực phá hư pháp hội hôm nay của bà ta.

Bà ta nói khẽ với Trí Văn:
- Lập tức dời đi thi thể, chuyện này không thể nháo lớn, không thể để cho nó ảnh hưởng tới pháp hội.

- Đệ tử minh bạch!

Trí Văn trụ trì vội vàng chỉ huy một đám nữ ni dùng chiếu cuộn thi thể khiêng đi, lúc này, Hà Nội lão ni cao giọng nói với hàng ngàn tín đồ:
- Có người đang âm mưu phá hư pháp hội hôm nay, bần ni đã sớm đoán trước, tin tưởng chúng ta đã làm chuẩn bị đầy đủ, mọi người xin yên tâm, chúng ta có Phật tổ phù hộ, pháp hội nhất định sẽ thuận lợi cử hành, nhất định sẽ không khiến kẻ gian thực hiện được!

Lời nói của Hà Nội lão ni đổi lại được một tràng vỗ tay, các tín đồ lại lục tục một lần nữa trở lại chỗ ngồi, các nữ đệ tử thì nâng dậy nến lư hương và đồ vật bị đụng ngã, trước đại môn Lân Chỉ tự rất nhanh lại khôi phục trật tự.

Xa xa khoảng trăm bước, bên ngoài là một tường rào, hai gã nội vệ sĩ đang quan sát động tĩnh trước cửa chùa chiền, bọn họ nhìn thấy thi thể bị mang đi, vội vàng từ trên tường nhảy xuống, chạy đến nội đường bẩm báo Lý Trân:
- Khởi bẩm thống lĩnh, thi thể đã bị bọn họ dời đi, đang gây chấn động!

Lý Trân tại tòa nhà dân này đã ở hai ngày, hắn biết rằng Vạn Quốc Tuấn sẽ phái người giám thị mình, mặc dù hắn coi thường không thèm để ý Vạn Quốc Tuấn, nhưng xuất phát từ cẩn thận, hắn vẫn là không muốn để Vạn Quốc Tuấn lần ra được tung tích của mình.

Lý Trân cười cười nói:
- Tiếp tục quan sát, chờ cơ hội!

Trời dần dần sáng, người tới Lân Chỉ tự ngày càng nhiều, không riêng gì tín đồ, còn có rất nhiều dân chúng. chạy tới xem Hỏa thần biểu diễn.

Hỏa thần chính là Xích Bảo Thiên Sư, y là một tăng nhân đến từ Thiên Trúc, nguyên danh không ai biết, y ở Trung Nguyên lấy pháp danh là Xích Bảo, lấy hỏa kỹ nổi tiếng ở Trường An và Lạc Dương, được dân chúng xưng là Hỏa thần.

Thiên Trúc đại sư dáng người nhỏ gầy, làn da đen đứng ở trên đài cao, đầu tóc rất loạn, nhìn giống hệt cục thịt viên, trên mặt đeo mặt nạ da người dữ tợn, trên tay không có bất kỳ thứ gì, toàn thân chỉ dùng vải trắng che lấy hạ thân.

Chỉ thấy từng quả cầu lửa từ trong miệng y phun ra, từ trong tay vung ra, khi thì lại xuất hiện một hỏa long ở bên cạnh y quay chung quanh, đưa tới những tiếng hô kinh hãi của mấy ngàn dân chúng vây xem.

Đúng lúc này, từ đằng xa hùng hổ chạy tới một đội quân sĩ Đại Lý Tự, do Đại Lý Tự thừa Tôn Lễ dẫn đầu, bọn họ chạy nhanh tới cửa chùa, dọc đường quát lớn tiếng quát:
- Tránh ra!

Các tín đồ hỗn loạn ở cửa chùa, đều kinh ngạc địa nhìn đội quân sĩ này, đều nghị luận, không biết chuyện gì xảy ra, có người phản ứng nhanh nhẹn mơ hồ đoán được, chỉ sợ có liên quan tới thi thể buổi sáng.

Trụ trì Trí Văn nghe thấy liền từ trong cửa lớn vội vàng đi ra, bà vỗ tay thi lễ nói:
- Xin hỏi quan sai đến đây có việc gì?

Tôn Lễ lạnh lùng nói:
- Đại Lý Tự nhận được báo án, Lân Chỉ tự phát hiện không rõ thi thể, chúng ta đặc biệt đến tra án!

Trí Văn hoảng sợ, trong lòng âm thầm oán giận, là ai nhiều chuyện như vậy, chạy tới báo án, kết quả dẫn quan phủ tới, bà ta cuống quít nói:
- Đúng là có chuyện này, nhưng hôm nay có pháp hội, hay là đợi ngày mai…

- Không được! Mạng người quan trọng, không thể kéo dài, thi thể ở nơi nào? Nhanh chóng dẫn ta đi xem xét!

Trí Văn trụ trì bất đắc dĩ, đành phải tìm hai đệ tử dẫn Đại Lý Tự quân sĩ đi phía sau chùa chiền xem xét thi thể, Tôn Lễ dẫn đầu quân sĩ bước nhanh mà đi.

Nhưng không bao lâu, một nữ đệ tử vội vàng hấp tấp chạy tới bẩm báo:
- Trụ trì, bọn họ nói thi thể không đủ, còn có hơn mười cỗ thi thể không thấy, bọn họ phải lục soát chùa chiền.

Trí Văn trụ trì chấn động, vội vàng chỉ hai nữ ni trung niên nói:
- Các ngươi ngăn bọn họ lại, ta đi bẩm báo sư phụ!

Ả xoay người đi đến phòng khách quý, quý khách ở bên trong thiện phòng, Hà Nội lão ni đang ở chiêu đãi một đám cự phú, mọi người cười nói không ngừng, không khí sinh động, lúc này, Trí Văn bước nhanh đi đến bên Hà Nội lão ni, thì thầm với bà ta.

Hà Nội lão ni nhướn mày, trong mắt hiện lên một tia tức giận rồi nhanh chóng lại biến mất, bà ta cười nói với mọi người:
- Các vị thí chủ ngồi chơi, bần ni đi một chút sẽ trở lại.

Mọi người vội vàng đứng dậy chắp tay đưa tiễn, Hà Nội lão ni đi ra phòng khách quý, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói:
- Là kẻ chết tiệt khốn khiếp nào đi báo quan?

- Đệ tử cũng không biết, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Bọn họ cố ý muốn lục soát chùa chiền.

- Đi xem rồi hẵng nói!

Đi vài bước, Hà Nội lão ni chợt nhớ tới một chuyện, lại quay đầu lại nói khẽ với Trí Văn:
- Đề phòng nếu chẳng may, để cho võ tăng tạm thời đi thiền viện của ta tránh một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK