Đối với dân quyền quý Đại Đường, nuôi một đội mã cầu cho mình chính là một hình thức giải trí của giới thượng lưu. Bọn họ có thể lợi dụng cuộc đọ sức giữa các đội mã cầu để đánh bại đối thủ hoặc gây bất hòa cho người trong triều đình, lấy thành tích đánh bại kẻ địch để thỏa mãn.
Mã cầu đối với giới quyền quý là một cách để khoe khoang, còn đối với quan địa phương và quân đội thì dựa vào nó để tồn tại ở kinh thành. Cũng vì thế mà nó được quan phủ các nơi và quân đội coi trọng. Bồi dưỡng, nuôi một đội mã cầu sẽ có thể kéo gần khoảng cách với giới quyền quý, thậm chí là đế vương, đây cũng là con đường thăng quan mờ ám.
Những năm cuối triều Đường, khi mà Hoàng Sào tạo phản đánh vào Quan Trung, Đường Hi Tông hốt hoảng bỏ trốn. Đám hoàng tử, công chúa, ái phi bị vứt bỏ không ai để ý, duy chỉ có mấy cầu thủ mã cầu ông ta yêu thích nhất được mang đi, vì thế có thể thấy được địa vị của mã cầu trong triều Đường.
Chính vì mã cầu phát triển trong xã hội thượng lưu, kéo theo sự nhiệt tình của phần lớn giai cấp trung và hạ của Đại Đường với mã cầu. Hàng năm đại hội mã cầu được tổ chức thi đấu vào mùa xuân, cũng trở thành ngày hội cường thịnh nhất Lạc Dương. Hào phú mê cầu các nơi đều vào Lạc Dương, mỗi năm đại hội thi đấu mã cầu được tổ chức một lần.
Vào trung tuần tháng hai, thời tiết dần trở nên ấm áp, sức hấp dẫn của cuộc thi đấu mã cầu cũng ngày càng trở nên mãnh liệt. Khắp đường làng, ngõ phố đều bàn tán xung quanh đề tài thi đấu mã cầu. Ví dụ như năm nay ai có thể đoạt giải quán quân, tiền tam năm ngoái có thể duy trì hay không, năm nay có dị quân tham gia hay không…
Thiên kỵ doanh năm ngoái đoạt giải quán quân thi đấu mã cầu, đội mã cầu của Thái Bình công chúa đứng thứ hai, đội mã cầu Cam Châu đứng thứ ba, còn năm nay ai sẽ đoạt giải quán quân? Rất nhiều người xem vẫn coi trọng Thiên kỵ doanh, bởi vì họ có cầu thủ Đậu Tiên Vân được công nhận là cao thủ mã cầu đệ nhất của Đại Đường.
Cũng có không ít người xem trọng đội mã cầu của Thái Bình công chúa và Lương Vương Võ Tam Tư. Nguyên nhân rất đơn giản, đội mã cầu của Võ Thừa Tự đã bị Thái Bình công chúa ăn tươi, mà đội mã cầu của Tiết Hoài Nghĩa thì lại bị đội của Võ Tam Tư thôn tính. Hai đội mã cầu này rất lợi hại, năm ngoái đội mã cầu của Thái Bình công chúa đứng thứ hai, đội của Võ Tam Tư đứng thứ nhất. Hiện tại thực lực của hai đội này đều tăng mạnh, rất có cơ hội vấn đỉnh kim quan.
Ngoài ra, hai vị hoàng đế bị phế bỏ, Lý Hiển và Lý Đán năm nay cũng cho ra hai đội mã cầu, thậm chí tâm phúc nhất bên cạnh thánh thượng là Thượng Quan Uyển Nhi cũng tổ chức và thành lập đội mã cầu. Sự xuất hiện của ba đội mã cầu này khiến cho không ít người phải chú ý.
Nhưng sự chú ý này nhiều hơn là ở góc độ chính trị. Sự xuất hiện của đội mã cầu Lý Hiển và Lý Đán cho thấy đương kim hoàng thượng đã nới lỏng sự chèn ép đối với hoàng tộc Lý thị.
Còn sự xuất hiện đội mã cầu của Thượng Quan Uyển Nhi cũng có nghĩa là Thượng Quan Uyển Nhi đã bắt đầu thay đổi từ sủng thần thành quyền thần. Mã cầu đến một mức độ nào đó có thể thể hiện sự biến đổi tinh tế của cục diện chính trị.
Trong thời gian này tâm trạng của Lý Trân cũng giống như khí trời mùa xuân bất định. Địch Yến vẫn không thèm đếm xỉa đến hắn, cũng không chịu gặp hắn nhưng chưa hoàn toàn cắt đứt quan hệ. Ngày hôm qua hắn đã nhờ quản gia Lâm thúc đem chiếc vòng tay mình mua và chuôi đao ngắn sắc bén này để tặng cho Địch Yến. Kết quả nàng vẫn không chịu nhận đoản kiếm nhưng lại nhận vòng tay.
Điều này khiến Lý Trân hiểu ra, Địch Yến chỉ đang giận hắn chứ không định đoạn tuyệt ân tình với hắn. Lúc đầu kiên quyết không thèm nhìn mặt mình, đến hôm qua nàng đã nhận vòng tay của mình cho thấy thái độ của nàng đã có sự thay đổi.
Nhưng theo không khí nóng hổi của cuộc thi đấu mã cầu, Lý Trân không có thời gian để suy nghĩ đến chuyện tình cảm phức tạp này. Hắn cũng chú tâm vào huấn luyện cho đội mã cầu những khâu cuối cùng.
Trong hoàng thành, sân luyện tập của Tả Vệ quân lập tức trở thành sân bóng, mấy đội mã cầu tập trung huấn luyện ở đây. Lần này cuộc thi đấu mã cầu dựa trên cơ sở 50 đội mã cầu của năm ngoái, tăng thêm 14 đội bóng, bổ sung vào làm cho danh sách đạt đến 60 đội.
Sáu mươi đội mã cầu tập trung ở Lạc Dương, sân huấn luyện không đủ, một sân có đến mấy đội bóng cùng huấn luyện đã là điều hết sức bình thường.
Trên sân mã cầu Hữu vệ, ngoài Lý Trân huấn luyện cho đội mã cầu, còn có ba đội mã cầu đến từ địa phương cùng với đội mã cầu của Thiên kỵ doanh và đội của Tương Vương Lý Đán, tổng cộng có sáu đội mã cầu cùng tập trung huấn luyện trong sân.
Trên sân mã cầu, đội trưởng của hai đội tiến hành huấn luyện đối kháng. Một bên là đội mã cầu Thiên kỵ doanh quán quân năm ngoái, còn một bên là đội mã cầu Nội vệ mới được thành lập có mấy tháng. Đây cũng chính là đội mã cầu của Thượng Quan Uyển Nhi, đây là ý tưởng của chính Thượng Quan Uyển Nhi, nàng không hi vọng dùng tên cá nhân đến quan danh, mà trải qua sự đồng ý của Võ Tắc Thiên, đội mã cầu do Lý Trân suất lĩnh đổi tên thành đội mã cầu Nội vệ.
Nhưng dù có đổi tên thế nào thì đội mã cầu Nội vệ mới thành lập này cũng chưa có danh tiếng gì, còn xa mới có thể so được với đội mã cầu Thiên kỵ doanh hiển hách, cho dù so với một đội mã cầu bình thường cũng còn kém nhiều.
Đội mã cầu Thiên kỵ doanh khiêu chiến với đội mã cầu của Lý Trân, nguyên nhân cũng chính là do Đậu Tiên Vân. Trong cuộc thi đấu cưỡi ngựa, bắn cung Đậu Tiên Vân đã thua Lý Trân, cục tức này khiến y nuốt không trôi.
Thời gian tập đối kháng thường rất ngắn, chỉ khoảng một khắc đồng hồ, chủ yếu là huấn luyện thực chiến đối kháng. Sân huấn luyện toàn là thị vệ và các đội mã cầu khác đến xem cuộc đấu. Chỉ thấy mười cầu thủ đang đấu với nhau kịch liệt trên sân bóng, chiến mã lao nhanh như bay, bụi mù cuồn cuộn, mã cầu màu xanh bay tán loạn như tia chớp trên mặt đất, xuất quỷ nhập thần.
Cuộc chiến đấu diễn ra khoảng gần một nén nhang, tỷ số của hai đội mã cầu lại là 2:2, điều này thực khiến người ta như rụng con mắt nhưng không phải đội mã cầu Thiên kỵ doanh thất thường mà do đội mã cầu Nội vệ mới thành lập phát huy xuất sắc.
Không chỉ có kỹ thuật sút gôn của Lý Trân, một cái bọc cả hai quả mà hơn nữa Bùi Khoan và Tửu Chí của thủ hậu quân cũng xuất sắc lạ thường, liên tục đánh bay ba lượt tấn công bóng của Đậu Tiên Vân.
Khán giả xem hai bên cũng không hô ầm ĩ vang trời, mà vẻ mặt của họ hơi căng thẳng nhìn chăm chú vào hai đội đang giao phong. Rất nhiều người tỏ ra khiếp sợ trước biểu hiện xuất sắc của đội mã cầu Nội vệ.
Lúc này có một lão phụ đến một góc sân bóng, mặc đồng phục mã cầu màu trắng viền vàng, ngồi trên ghế Hồ nhỏ, nhìn biểu hiện của Lý Trân trên sân vô cùng chăm chú.
Lúc này Đậu Tiên Vân trên sân bóng có vẻ hơi vội vàng. Ngoài y ra, còn bốn cầu thủ dự bị khác nhưng sức mạnh của Thiên kỵ doanh còn mạnh mẽ, bọn họ vẫn chiếm thế thượng phong như cũ nhưng kết quả vẫn không làm người khác vừa lòng.
Đậu Tiên Vân nhìn sự huấn luyện phối hợp của đối phương không được nhuần nhuyễn cho lắm, nhưng sự phối hợp có hơi lạ. Liên tục phối hợp sai lầm ba lần nhưng kỹ thuật bóng cá nhân của họ thì khá tốt, hơn nữa phong độ rất cao, hết lần này đến lần khác hóa giải được sự tấn công sắc bén của Thiên kỵ doanh.