• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 18 BỊ đánh

“Oan gia ngõ hẹp Trương Siêu à, hôm nay lại gặp mày ở đây rồi!” Lưu Hổ đẩy tôi một cái, mấy người anh em của hắn lập tức chặn cửa lại, không cho tôi và Hạ Cát Hoài đi ra.

Thật không ngờ lại gặp Lưu Hổ ở đây, xem ra hôm nay muốn đi cũng không đi được rồi.

“ Đại ca, chính là hắn. Thằng nhãi lần trước em nói với anh đấy, hắn tên là Trương Siêu! Hôm nay anh phải thay anh Châu và em phục thù đấy!” Tên tay sai đắc lực Lưu Hổ đứng trước mặt một người đàn ông trẻ nói. Người đàn ông này cũng không cao lắm, vẻ mặt trong rất lưu manh, có cảm giác giống như Tiểu Long. Tôi nghi hắn cũng là bảo kê trong hộp đêm.

Nhưng những tên bảo kê lớn nhỏ trong thành phố Thông cũng có hơn trăm người, không biết hắn bảo kê vùng nào.

Hạ Cát Hoài có chút rụt rè, hỏi tôi : “ Sao cậu lại gây sự với mấy người này rồi?”

“ Cậu là cảnh sát mà còn sợ họ ư?

Bộ đồng phục cảnh sát này của cậu không phải là mua ở cửa hàng nào đó chứ.”

“ Bà ngoại nhà cậu ấy. Cậu không thấy họ nhiều người thế à?

Tôi chỉ là một cảnh sát dân sự nhỏ bé có thể làm gì được chứ, không đủ dắt răng bọn chúng.” Không ngờ thành phố Thông lại trở nên như thế, trong lòng tôi cảm thấy rất kinh ngạc.

Năm năm trước khi tôi đi nhập ngũ, thành phố Thông cũng có xã hội đen nhưng không ngang ngược như vậy, đến cảnh sát cũng phải nhường họ vài ba phần.

Hơn nữa nhìn bộ dạng của chúng cũng không giống giả vờ, vốn dĩ chúng không xem Hạ Cát Hoài ra gì, thậm chí có chút khinh bỉ khiêu khích.

Người được Lưu Hổ gọi là đại ca chắc không phải là tên đầu sỏ thật của bang Thanh Long.

Tôi là trinh sát viên có kinh nghiệm năm năm, có một đôi mắt được rèn luyện nhìn người rất chuẩn.

Sự việc có thể không nghiêm trọng như Hạ Cát Hoài nghĩ, chỉ là một tên đầu sỏ nhỏ đưa một đám người đi gây rối với bang phái khác. Chứ không phải là xã hội đen đấu đá nhau.

Tôi chưa từng tiếp xúc với xã hội đen, nhưng tôi đã gặp nhiều trường hợp đáng sợ hơn thế này. Tuyệt đối không thể sợ hãi trước tình cảnh này, dù sao tôi cũng là người từng ra chiến trường.

Tên đầu sỏ kia cũng không giữ bình tĩnh, có thể hắn cũng muốn ra mặt trước đàn em của mình. Bị Lưu Hổ đứng cạnh xúi giục, hắn cắn chặt răng lượn mấy vòng xung quanh tôi.

“ Tao là Kim Tử, mày gọi tao là anh Kim là được. Nghe nói mày quen A Long à?

Mày hoạt động ở ngọn núi nào?

Tôi nghe có vẻ rất kì quặc, cái gì mà ngọn núi nào chứ, thành phố Thông nằm ở vùng đồng bằng, thậm chí gò đất cũng không nhiều lấy ra đâu núi chứ.

“ Hắn hỏi cậu thuộc bang phái, đây là tiếng lóng. Cậu quen với anh Long thì tốt quá rồi, cậu đi tìm anh Long đi.” Hạ Cát Hoài đang giục tôi, đột nhiên bị anh Kim đá một phát vào ngực, Hạ Cát Hoài bay ra xa. Tất cả mọi thứ xảy ra quá đột ngột, đến tôi cũng không kịp phản ứng lại.

Tôi nổi giận đùng đùng hỏi: “ Anh có ý gì?”

“ Khi bố mày đang nói chuyện thì không được xen vào. Mẹ mày, nếu là cảnh sát hình sự tao còn nể mặt, chứ một tên cảnh sát dân sự như mày mà dám ra oai với tao hả.” Tôi đỡ Hạ Cát Hoài dậy, cậu ấy cao một mét tám nên bây giờ đứng dậy không hề dễ dàng, vật lộn mấy lần cậu ấy cũng không đứng dậy nổi. Tôi đỡ lấy đầu cậu ấy, Hạ Cát Hoài nôn ra một ngụm máu.

“Mẹ nó!” Lúc đó hốc mắt tôi đỏ ngầu lên, nói với cậu ấy, “ Cậu cứ nằm đi, lát nữa tôi đưa cậu ra ngoài.”

“ Ra ngoài ư?

Muốn đi cũng được, nể mặt anh Long, mày dập đầu ba cái trước anh em tao thì tao sẽ thả mày đi.” Anh Kim nói.

Hắn vừa nói xong, mọi người cười lên sặc sụa, đều chờ để xem trò cười của tôi.

Tay của tôi nắm chặt thành nắm đấm vang lên tiếng răng rắc, Lưu Hổ biết bản lĩnh của tôi lợi hại nên luôn cảnh giác với tôi. Lúc này, hắn hét lên một tiếng cẩn thận, đẩy anh Kim lùi xuống một bước: “ Anh Kim, anh phải cẩn thận với thằng nhãi này. Hắn rất có bản lĩnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu.”

“ Chúng ta đông như vậy sợ gì chứ.” Anh Kim khinh bỉ nói, hãn nghiêng người liếc nhìn tôi một cái: “ Mày dập đầu ba cái tao sẽ thả mày đi ngay. Mẹ mày, A Long dám ức hiếp người của tao ư, nỗi nhục này bố mày không nuốt nổi!” Hắn kích động nói, rồi cầm lấy chiếc bát trên bàn và đập nó xuống đất. Đám đàn em của hắn nghe thấy tín hiệu này bèn bao vây lấy tôi. Dường như tôi mới là người tối nay chúng phải truy đuổi, chị Hồng đứng bên ngoài hút thuốc xem náo nhiệt như là người ngoài cuộc.

Chị Hồng thấy tôi đang nhìn cô ta, cô ta còn yểu điệu nháy mắt với tôi. Trong lòng tôi tức điên lên nhưng bây giờ không phải là lúc để trút giận.

“ Nếu tôi không làm thì sao?”

Tôi hỏi từng chữ từng chữ một.

“ Không dập đầu hả?”

Anh Kim võ vào má tôi, lạnh lùng nói, “ Vậy tối nay mày đừng hòng ra khỏi đây.” Chúng tôi giằng co khoảng hai phút, Lưu Hổ không đợi được nữa, hắn đẩy người khác ra rồi xông đến trước mặt tôi, nắm lấy cổ áo đòi đánh tôi.

Với bản lĩnh của hắn thật sự không đáng để tôi bận tâm. Theo phản xạ tôi đẩy hắn ra, dễ dàng chuyển từ thế bị động thành chủ động, vặn ngược tay hắn rồi nhấn mặt hắn xuống bàn rượu.

Động tác này chỉ xảy xa trong nháy mắt, những tên còn lại không kịp phản ứng, đều đứng ngây người ra. Mặt Lưu Hổ bị úp vào đống đồ ăn, hơn nữa còn là nồi bắp cải nóng nhất trên bàn, dưới đáy nồi còn đốt đèn cầy để giữ nóng. Lúc này hắn đau đến nỗi hét ầm lên, thuận tay cầm lấy túi tài liệu tôi để bên cạnh rồi khua tay múa chân lung tung.

Trên bàn đều là thức ăn thừa, súp vương vãi khắp nơi. Hắn ta khua tay múa chân làm túi tài liệu bị canh và thức ăn dấy bẩn. Tôi hét lên một tiếng, Lưu Hổ cầm lấy túi tài liệu, không may đụng trúng ngọn đèn cầy đang cháy dưới nồi bắp cải, trong chốc lát túi tài liệu bị bốc cháy.

Tôi vội vàng cướp lại nhưng lửa cháy quá lớn, rất nhanh đã cháy hết hơn một nửa, Lưu Hổ đau quá bỏ tay ra.

Lúc này, những người khác mới kịp phản ứng, nhanh chóng kéo tôi ra khỏi Lưu Hổ.

Nhìn đống tài bị đốt thành tro bụi, mắt tôi đỏ ngầu lên, đầu tôi vang lên một tiếng như bị mất đi ý thức. Cả người tôi hoàn toàn mất kiểm soát, điên cuồng lao vào Lưu Hổ.

Ị”

“ Mẹ mày, tao sẽ giết mày Tôi như tên điên, bảy tám người đều không giữ được tôi lại. Bọn họ giữ lấy người tôi, tôi bèn giơ chân lên đá, sau đó những người này không có cách nào khác chỉ đành đè tôi lên bàn ăn.

Lưu Hổ lúc này mới dám đá vào lưng tôi vài cái để trút giận, nỗi đau trên cơ thể hoàn toàn không bằng nỗi hận trong trái †im tôi! “ Mẹ mày, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt à. Được, không dập đầu chứ gì, tao lấy một ngón tay của mày, món nợ này con như xong.” Anh Kim cũng bị giày vò đủ rồi, hồi nãy khi tôi vật lộn với chúng, hắn cũng bị đánh không ít.

Tay tôi bị chúng tách ra từng ngón, trải tay trên bàn ăn. Anh Kim rút ra một con dao của quân đội Thụy Sĩ rồi đặt trên ngón tay của tôi.

“ Mẹ mày, mày dám” Tôi cắn răng nói từng chữ từng chữ một.

“Ở thành phố Thông này không có chuyện gì mà tao không dám làm, sau này mà ra ngoài nghe ngóng thử xem.

Nghe thấy tên anh Kim này thì tránh hoàn toàn không bằng nỗi hận trong trái tim tôi! “ Mẹ mày, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt à. Được, không dập đầu chứ gì, tao lấy một ngón tay của mày, món nợ này con như xong.” Anh Kim cũng bị giày vò đủ rồi, hồi nãy khi tôi vật lộn với chúng, hắn cũng bị đánh không ít.

Tay tôi bị chúng tách ra từng ngón, trải †ay trên bàn ăn. Anh Kim rút ra một con dao của quân đội Thụy Sĩ rồi đặt trên ngón tay của tôi.

“ Mẹ mày, mày dám” Tôi cắn răng nói từng chữ từng chữ một.

“Ở thành phố Thông này không có chuyện gì mà tao không dám làm, sau này mà ra ngoài nghe ngóng thử xem.

Nghe thấy tên anh Kim này thì tránh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK