Tô Vĩnh Thắng chớp mắt, mặt không đỏ tim không đập nói: “Chắc đã làm rồi! Hiện tại trẻ con mới sinh ra, làm giấy khai sinh và hộ khẩu chỉ trong vòng một tháng”
Phương Nhã Nhàn nói ra: “Đúng vậy, ngày đó con đến bệnh viện Thượng Hải gặp được Tân Lãng, đúng lúc nhìn thấy giấy khai sinh của ba đứa nhỏ, chắc chắn đã sớm làm xong hộ khẩu cho nên mới đưa ba đứa
Hai vợ chồng không muốn dây dưa vào chuyện nên mang họ của ai này.
Hai người cũng không có để ý là đứa bé theo họ mẹ hay là họ cha.
Chỉ cần Tần Lãng đối xử tốt với con gái mình và ba đứa bé, Tăn Lãng chỉ cần có năng lực nuôi bốn mẹ con là đủ rồi.
Mà giống như bà cụ Tô nói, nếu ba đứa nhỏ không giống họ nhau. Đến lúc đó ba đứa bé đi học thì người khác lại đồn bậy bạ, ba đứa nhỏ lại chạy về hỏi cha mẹ, có phải mình là con ruột hay không thì sao?. Bạ𝐧 đa𝐧g đọc 𝘵𝐫u𝐲ệ𝐧 𝘵ại ⩶ TRu𝗠TRUY𝒆 𝑵﹒v𝐧 ⩶
Tâm hồn bé nhỏ sẽ bị tổn thương mất.
Ông cụ Tô là người từng trải, không dễ dàng bị lừa như vậy. Ông cụ hút một hơi thuốc nhìn về phía xa, sau đó trầm giọng nói ra: "Vĩnh Thẳng! Cha chỉ có một đứa con trai, lúc trước con và Nhã Nhàn chỉ sinh Hàm Hàm, bởi vì kế hoạch hoá gia đình cho nên cha cũng không nói nhiều.”
“Bây giờ Hàm Hàm đã sinh ba, dù sao cũng phải có một đứa mang họ Tô, cũng phải đưa tên ba đứa nhỏ vào hộ khẩu của hai đứa để viết tên lên gia phả nhà họ Tô. Nếu không thì con và Nhã Nhàn sinh thêm một đứa, hiện tại chính sách đã cho phép sinh ba con, Nhã Nhàn cũng còn trẻ”
“Huyết thống của nhà họ Tô chúng ta phải được. duy trì.”
“Hai đứa cũng đừng nghĩ có thể lừa gạt cha, nhìn hai đứa như vậy là cha cũng biết ba đứa nhỏ của Hàm Hàm đã có hộ khẩu hay chưa. Hàm Hàm và Tần Lãng chưa kết hôn, ba đứa bé sẽ theo hộ khẩu của mẹ. Hàm Hàm đi học ở Thượng Hải nên chưa tách riêng hộ khẩu, vẫn còn ở Quảng Châu. Nếu như viết tên ba đứa bé vào hộ khẩu thì phải ở Quảng Châu, nếu lần này mấy đứa nó quay về Quảng Châu làm hộ khẩu cho ba đứa nhỏ, hai đứa có thể nói qua loa cho qua như vậy sao?"
Cha mẹ Tô Thi Hàm liếc nhau, không có giải thích thêm gì nữa. Bởi vì có nói thêm cũng sẽ cãi nhau mà thôi
Bà cụ Tô phá vỡ cục diện bế tắc, để cho cha mẹ Tô Thi Hàm về phòng nghỉ ngơi
Tô Vĩnh Thẳng và Phương Nhã Nhàn vào phòng, sau đó trò chuyện.
Tô Vĩnh Thẳng nhíu mày: “Không ngờ ông cụ vẫn bướng bỉnh như vậy, đã thời đại nào rồi mà tư tưởng vẫn rất cứng nhắc”
Phương Nhã Nhàn nói ra: "Tôi gửi tin nhắn cho Thi Hàm, nói con bé nhanh làm hộ khẩu cho ba bé cưng. Mặc dù Thi Hàm và Tân Lãng chưa kết hôn, nhưng ba đứa nhỏ có thể vào hộ khẩu của Tăn Lãng đúng không?”
“Để tôi kiểm tra” Tô Vĩnh Thắng lấy điện thoại di động ra tìm kiếm.
Sau đó ông nói: “Có thể! Đúng lúc Tần Lãng về nhà, hộ khẩu của Tân Lãng vẫn còn ở quê nhà. Đến lúc đó chỉ cần đưa kết quả xét nghiệm ADN của Tần Lãng và ba đứa nhỏ thì có thể thêm vào hộ khẩu của Tần Lãng”
“Được rồi” Phương Nhã Nhàn gật đầu, bởi vì nghĩ mấy người Tô Thi Hàm đang nghỉ ngơi, cho nên Phương Nhã Nhàn không gọi điện thoại cho Tô Thi Hàm mà chỉ nhẳn tin.
Bà chỉ nói chuyện hộ khẩu và thủ tục thêm ba đứa nhỏ vào hộ khẩu nhà Tân Lãng cho Tô Thi Hàm, không hề nhắc đến chuyện ông nội Tô Thi Hàm muốn một đứa bé mang họ Tô.
Bởi vì chuyện này sẽ làm cho con gái mình và Tân Lãng cãi nhau, cho nên không căn phải nhắc tới
Bà và Tô Vĩnh Thẳng giải quyết chuyện này là được.
Cha mẹ Tô Thi Hàm gửi tin nhắn cho Tô Thi Hàm xong thì thương lượng làm thế nào để thuyết phục ông cụ Tô thay đổi suy nghĩ.
Một lúc sau bà cụ Tô tới.
Bà cụ Tô và hai người trò chuyện, Thi Hàm đang học đại học lại đột nhiên sinh con nên ông cụ Tô đã rất tức giận. Cộng thêm chuyện nhà gái bọn họ không chuẩn bị lễ đính hôn cho Thi Hàm mà do bên nhà Tần Lãng sắp xếp nên lại tức giận.
Cộng thêm ba đứa nhỏ không có đứa nào mang họ Tô nên càng tức giận hơn...
Bà nội Tô nói hai người ở lại ba ngày, đừng chọc giận ông cụ Tô, cứ đi câu cá và chơi cờ tướng với ông cụ là được.
Ba ngày nay, bà cụ sẽ làm công tác tư tưởng cho ông nội Tô Thi Hàm.
Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn liếc nhau một cái, đành phải gật đầu.
Bà cụ Tô rời đi, Phương Nhã Nhàn lặng lẽ mở điện thoại tìm kiếm [ Độ tuổi sinh con trễ nhất ] và [Bốn mươi bốn tuổi chưa mãn kinh, còn có thể sinh con không ]
Mười hai giờ đêm, các bé cưng khóc làm Tô Thi Hàm và Tãn Lãng tỉnh lại, hai người cho các con bú và thay tã ướt.
Sau khi ba đứa nhỏ được uống sữa và thay tã thì vô cùng hào hứng, không hề muốn đi ngủ.
Hai người ngồi ở trên giường chơi với bọn nhỏ.
Tô Thi Hàm nhìn xuống điện thoại, phát hiện có tin nhắn của mẹ mình, cô đọc xong thì nói chuyện hộ khẩu của các con với Tân Lãng.
Sau đó đưa tin nhẳn của Phương Nhã Nhàn cho Tần Lãng xem
Tần Lãng nhìn xong thì hỏi: “Hai chúng ta vẫn chưa đăng ký kết hôn, cũng có thể thêm ba đứa nhỏ vào hộ khẩu sao?”
Trong suy nghĩ của hẳn, nếu như chưa kết hôn đã sinh con thì không được thêm vào hộ khẩu, cho nên hắn không nghĩ tới chuyện này.
Hắn định chờ đến khi đủ tuổi theo quy định của pháp luật sẽ kéo Tô Thi Hàm đi đăng ký kết hôn, lại thêm ba đứa nhỏ vào hộ khẩu.
Hiện tại sau khi Phương Nhã Nhàn nhắc nhở, hai người mới bàn bạc chuyện hộ khẩu của các con.
Tần Lãng lên mạng tìm hiểu, sau đó nói: “Hiện tại chính sách đã thay đổi, chưa đăng ký kết hôn cũng có thể cho con của mình vào hộ khẩu!”
“Hơn nữa còn có thể thêm vào hộ khẩu ở nơi khác!”
“Chẳng qua phải làm trong vòng một tháng, vượt quá thời gian thì phải thêm vào hộ khẩu gốc của cha mẹ.
“Đúng lúc lần này chúng ta về quê, có thể thêm các con vào hộ khẩu của anh ở đây.”
“Anh sẽ tìm hiểu thêm cần các hồ sơ nào”
“Trên mạng nói giống như mẹ em, đến lúc đó chỉ cần giấy khai sinh của các con và thẻ căn cước của anh, sổ hộ khẩu và giấy kết quả xét nghiệm ADN của anh và các con, chứng minh anh là cha ruột của các con là được”
Tần Lãng nói xong thì đưa cho Tô Thi Hàm xem.
Tô Thi Hàm nghiêng đầu qua nhìn thông tin trên màn hình điện thoại di động.
Cô gật đầu, sau đó hỏi Tần Lãng có mang theo. giấy khai sinh của các con không?
Tần Lãng nói ra: "Không có Anh chỉ mang giấy chứng nhận tiêm vắc xin của các con, chẳng qua không sao. Anh đặt giấy khai sinh trong ngăn kéo ở tủ tivi phòng khách, đến lúc đó nói dì Vương hoặc là Lâm Tiêu qua đó lấy rồi gửi cho chúng ta là được”
Tô Thi Hàm gật đầu: “Ừm, vậy ngày mai em gọi cho dì Vương xem Dì ấy có ở khu nhà hay không, nói Dì Vương gửi cho ta, công ty của Lâm Tiêu cách nhà chúng ta có hơi xa”
“Cũng được.”
Tô Thi Hàm nói ra: “Vậy chúng ta tìm hiểu thêm đi, cần làm gì cho các con, lăn này làm ở nhà anh luôn, đừng kéo dài."
“Được! Vậy em tìm hiểu đi, anh qua chơi với các con” Ba bé cưng thấy cha mẹ không chơi với mình thì bắt đầu nhỏ giọng Hừ hừ hừ.
Tần Lãng cưng chiều nhìn về phía bọn nhỏ: “Nào, cha đến chơi với các con đây”
“Chúng ta luyện tập ngẩng đầu nhé?” Bởi vì hôm nay luôn ở trên xe, vẫn chưa luyện tập cho các con.
Mỗi ngày chỉ cần luyện tập ngẩng đầu ba bốn lần, một lăn ba bốn phút là được.
Ba đứa bé sắp ba tháng, ngẩng đầu ngày càng thuần thục. Vừa rồi bọn nhỏ nằm sấp, cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía cha.
Tân Lãng lại đặt tay của bọn nhỏ lên phía trước, muốn bọn nhỏ ngẩng đầu cao hơn một chút.
Hắn ngồi xổm ở trước mặt bọn nhỏ, dùng đồ chơi đùa giỡn với các con.
Huyện Huyên làm không tệ, Vũ Đồng làm hơi thấp một chút, Khả Hinh chưa làm được một phút đã bắt đầu mếu máo. Hai mắt to của bé cũng rưng rưng nước mất, dường như đang nói: Cha lại muốn con luyện tập ngẩng đầu, hu hu hu, khó quá, khó quá.
Tần Lãng bật cười, dịu dàng luyện tập ngẩng đầu với các con.
Tô Thi Hàm cũng tìm hiểu được các thủ tục liên quan: “Tân Lãng! Lần này chúng ta làm hộ khẩu cho các con thì cũng làm luôn thẻ căn cước, thẻ an sinh xã hội luôn nhé.”
“Thẻ căn cước rất có ích cho các con, đi máy bay hay tàu cao tốc gì đó thì chỉ căn đưa thẻ căn cước. Không cần hộ khẩu hoặc là giấy khai sinh, có thể tránh mất hộ khẩu cả nhà hoặc là mất đi giấy khai sinh”
“Mặt khác hiện tại làm thẻ căn cước cần lấy vân tay và nhận diện khuôn mặt, nếu các con đi lạc hoặc bị bắt cóc thì sẽ dễ dàng tìm ra hơn”
Mặc dù Tô Thi Hàm không muốn nghĩ tới chuyện này, nhưng hiện tại bắt cóc trẻ con thường xuyên xảy ra. Nhất là nhà cô có đến ba đứa nhỏ, cho nên phải suy nghĩ cẩn thận.
Đương nhiên cô và Tần Lãng sẽ trông coi kỹ các con.
Tân Lãng gật đầu: “Được, sau khi làm hộ khẩu thì có thể làm thẻ căn cước sao?”
"Ừm, đúng vậy! Còn có thẻ an sinh xã hội, có thẻ an sinh xã hội thì chúng tôi có thể làm bảo hiểm y tế cho các con, em thấy trong vòng ba tháng làm bảo hiểm y tế cho các con thì tiền khám chữa bệnh trước đó cũng được hoàn lại. Chỉ cần thuộc về trẻ sơ sinh, vậy là từ ngày các con ra đời đã bắt đầu hưởng thụ đãi ngộ của bảo hiểm.”
“Sau ba tháng mới làm, nên cần chờ đến ngày làm bảo hiểm y tế tập trung. Vào ngày một tháng chín đến ba mươi tháng mười một, chúng ta sẽ làm bảo hiểm y tế cho các con, vậy thì ngày một tháng một năm sau mới có thể hưởng thụ đãi ngộ của bảo hiểm y tế."
Tần Lãng gật đầu hỏi: “Làm thẻ an sinh xã hội phải có thẻ căn cước sao?”
“Không cần, chỉ cần giấy khai sinh và hộ khẩu thôi”
“Em tìm hiểu xem thủ tục làm thẻ căn cước cho các con? Các con vẫn chưa thể ngồi được” Tần Lãng nghĩ tới chuyện này.
“Đúng vậy, em tìm hiểu một chút”
Tô Thi Hàm nói: “Tân Lãng, các con cần phải tự ngồi chụp ảnh mới có thể làm thẻ căn cước, em thấy. các con không thể tự ngồi được vậy chúng ta không cần vội vàng làm thẻ căn cước. Chờ các con năm đến sáu tháng tuổi ngồi được thì chúng ta lại đưa các con đi làm sau, có thể làm ở bất kỳ chỗ nào nên rất tiện”
Tần Lãng gật đầu: “Được, lần này về nhà làm hộ khẩu và thẻ an sinh xã hội cho các con trước.”
“Ừm! Hôm nay là ngày mười bốn, các con ra đời vào ngày mười bảy. Ngày mai chúng ta về nhà anh xong rồi đi làm xét nghiệm ADN cho anh và các con, chẳng qua không biết bao lâu mới có kết quả”
Danh Sách Chương: