Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thắng cũng quyết định ngày 27 sẽ quay về Quảng Châu.
Như vậy vừa có thể chơi với cháu ngoại nhiều hơn thỉnh thoảng lại có thể ăn được đõ Tân Lãng nấu.
Ngày 24 Tô Vĩnh Thẳng gọi ông Tân và Tân Lãng đi câu cá.
Bọn họ câu được rất nhiều, cuối cùng thì Tô Vĩnh Thắng cũng có thế được ăn một bữa toàn là cá do Tân Lãng nấu, mấy món ăn đó ngon đến muốn khóc thét luôn.
Còn mấy con cá sống chưa chế biến Tần Lãng mim cười, nói sẽ ướp gia vị vào để ngày mai bà Tần làm cá xông khói, đợi khi nào thịt cá khô lại thì sẽ gửi qua cho Tô Vĩnh Thắng.
Bởi vì sau khi ướp gia vị xong còn cần phải phơi khô cá, mà sau khi phơi xong Tân Lãng đã quay về Thượng Hải rồi thế nên việc xông khói sẽ để cho bà Tân làm.
Nhưng mà hắn đã nêm nếm tẩm ướp cá xong rồi, cho nên sau đó chỉ cần làm theo các quy trình bình thường thì vị của cá sẽ rất ngon.
Điều này khiến Tô Vĩnh Thẳng vô cùng vui vẻ.
Sáng ngày hôm sau ông đã gọi ông Tân đi ra siêu thị mua thêm 30kg cá trằm cỏ để Tần Lãng ướp chung.
Điều này làm Tân Lãng buồn cười.
Ông Tần nói, sau khi 30kg cá khô lại thì sẽ gửi cho nhà ông thông gia 10kg, cho Tân Lãng và Tô Thi Hàm 10kg. Bọn họ sẽ giữ lại 10kg để dành ăn, vừa đủ cũng không quá nhiều.
Tô Vĩnh Thắng vô cùng mong chờ cá xông khói của Tân Lãng,
Ngày 26 Tân Lãng và Tô Thi Hàm thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay về Thượng Hải, đồ của bọn họ không nhiều thế nhưng đồ của mấy đứa nhỏ lại rất nhiều.
Bà Tân và Phương Nhã Nhàn cùng giúp bọn họ thu dọn đồ đạc, bọn họ cứ thu dọn đồ như vậy rồi nhìn mấy đứa trẻ đáng yêu ở trong nôi vành mắt lại đỏ bừng.
Thật không nỡ rời xa mấy bé con mà!
Lần này Tân Lãng, Tô Thi Hàm và ba đứa nhóc trở về Thượng Hải thì phải tới tận cuối năm bọn họ mới có thể gặp lại
Phía Phương Nhã Nhàn còn đỡ bởi vì trung thu Tần Lãng sẽ đưa Tô Thi Hàm tới nhà Phương Nhã Nhàn đón tết.
Thực ra bà Tân cũng muốn đi theo Tân Lãng để chăm sóc Tô Thi Hàm và ba đứa nhỏ, nhưng mà tay của ông Tân vẫn còn chưa khỏi thế nên bà không yên tâm để ông ở nhà một mình.
Nếu như để ông Tần cùng đi theo thì bà và ông Tần lại không muốn.
Vì có thể năm sau con trai mua nhà rồi bà cũng muốn giúp con trai kiếm thêm chút tiền.
Mặc dù lần này con trai nhận được đơn hàng 20 triệu, thế nhưng khi nhận được chỉ còn 19 triệu thôi, không biết tới năm sau còn có thể nhận được đơn hàng lớn như vậy không nữa.
Nếu muốn mua một cắn nhà lớn gần trường ở Thượng Hải thì ít nhất cũng phải hơn 20 triệu, thế nên bà cũng muốn mình có thể giúp con trai được một phần.
Bởi vì Tân Lãng chuẩn bị mở xưởng sản xuất dầu gội đầu ở nhà.
Vốn dĩ bên thành phố Thiệu đã có một xưởng sản xuất đầu gội đầu rồi, nhưng vì chất lượng sản phẩm không tốt lắm dẫn tới lượng tiêu thụ không cao. Thế nên quy mô cũng dần thu hẹp lại, rất nhiều công nhân đã nghỉ việc đi tìm việc khác.
Nếu như hẳn mở xưởng ở đây thì có thể tuyển được tất nhiều công nhân lành nghề, hơn nữa cha mẹ anh cũng đã kinh doanh ở đây được 5 năm, mà ở đây. lại còn có nhiều họ hàng thân thích nữa.
Mở xưởng sản xuất dầu gội đầu ở đây là một lựa chọn rất tốt.
Ví dụ như làm các thủ tục cũng đơn giản hơn nhiều.
Ngoài ra tỉnh Hồ Nam có chính sách hỗ trợ đối với xưởng sản xuất dầu gội đầu.
Cộng thêm thành phố Thiệu là quê hương của anh, nếu như muốn mở nhà máy riêng thì cũng nên đầu tư mở ở quê hương mình. Như vậy không chỉ tạo công ăn việc làm ở quê mà còn giúp tăng thu nhập từ thuế ở quê mình, thế thì có cảm giác vô cùng kiêu ngạo cùng tự hào.
Sau khi đồ đạc đã thu xếp ổn thỏa, Tân Lãng gọi điện thoại cho Lý Nguyên Phát nói với cậu ấy ngày mai mình sẽ về Thượng Hải, thế nên hẳn muốn hẹn cậu ta ra ngoài nói chuyện.
Sau khi gặp nhau, Lý Nguyên Phát đưa cho Tân Lãng một sổ ghi chép về công hiệu của đầu gội đầu và đầu mọc tóc mà cậu ta đã tổng kết lại được từ kết quả sử dụng của cha mẹ mình, cùng với ghi chép việc sử. dụng đầu gội mỗi ngày.
Lý Nguyên Phát cười nói: “Anh Lãng! Anh biết không, mẹ tôi khen anh ở trên vòng bạn bè nức nở, gần đây bà ấy nhận được rất nhiều điện thoại của bạn bè hỏi về chuyện đầu gội đầu và đầu mọc tóc mua ở đâu, bọn họ cũng muốn mua”
“Mẹ tôi bảo bọn họ chờ”
“Tóc của mẹ tôi cũng mọc ra gần hết rồi, hơn nữa còn mọc ra tóc non nữa. Cha tôi cũng vậy, trước đây chẳng phải ông ấy đều phải đi cấy tóc sao? Nhưng mà cấy xong thì lại rụng hết, từ khi sử dụng đầu gội và đầu mọc tóc của cậu sáng dậy ông ra ngoài còn sờ đầu mình mà thốt lên, ông ấy nói chỗ hói đầu của ông ấy mọc tóc trở lại rồi!”
“Tôi cũng đi qua xem thử đúng thật là đã mọc tóc rồi, nhưng mà vì là lứa tóc đầu tiên thế nên không cứng lắm khá là mềm”
“Nhưng mà mọc được như vậy đã khiến ông ấy vui lầm rồi.”
“Ông ấy còn bảo tôi không được lười biếng, phải làm cùng với cậu, còn bảo tôi phải cảm ơn cậu đã cứu vớt cái đầu hói của ông ấy."
“Còn có.."
Lý Nguyên Phát cứ nói không ngừng mấy chuyện này, bởi vì cậu có quá nhiều điều muốn nói với Tần Lãng.
Vì trước đây cậu biết được Tần Lãng nhận được đơn hàng lớn phải ở nhà điêu khắc cậu không dám làm phiền thế nên vẫn chưa tìm được cơ hội nói chuyện với Tân Lãng.
Cuối cùng thì hôm nay Tân Lãng cũng gọi điện thoại tới hẹn gặp mặt, vừa mới gặp thì cái miệng của cậu ta như thế được mở khóa mà nói không ngừng
Trong số những chuyện cậu ta nói, còn có cả chuyện mấy ngày trước thầy Đường dạy vật lí hồi cấp 3 của bọn họ gọi điện thoại tới hỏi cậu có biết số điện thoại của Tăn Lãng hay không, thầy ấy muốn liên lạc với Tân Lãng.
Cậu đã gửi số của Tân Lãng cho thầy Đường rồi, thế nên cậu hỏi Tân Lãng mấy ngày này có nhận được điện thoại của thầy Đường hay không.
“Ting tỉng ting..” Nhắc tào tháo tào tháo lập tức tới, thầy Đường gọi điện thoại tới rồi.
Hai ngày trước Tân Lãng không hề nhận được điện thoại của thầy Đường.
“Đây là số của thầy Đường đấy” Lý Nguyên Phát nhìn số điện thoại trên màn hình sau đó nói.
Bởi vì cậu ta có thói quen nhớ số điện thoại, mỗi ngày cậu sẽ đọc số điện thoại trong danh sách liên lạc một lần, thế nên cậu đã ghi nhớ hết tất cả số điện thoại trong danh bạ của mình.
Mỗi ngày đọc một lần.
Để tránh việc đột nhiên có một ngày nào đó bị mất điện thoại, trừ số điện thoại của bản thân thì cậu ta không thế nhớ bất kỳ số của người thân bạn bè.
Tần Lãng nhận điện thoại.
Sau khi điện thoại được kết nối, đầu bên kia truyền tới giọng nói ôn hòa của thầy Đường: "Chào em Tần Lãng! Thầy là thầy Đường dạy vật lý cấp ba của em đây, em có còn nhớ thầy không?”
“Em chào thầy! Thầy Đường, em vẫn còn nhớ ạ”
“Tân Lãng à! Khoảng thời gian trước Lý Nguyên Phát có tặng thầy một chai đầu gội đầu và một chai đầu mọc tóc, thầy nghe Lý Nguyên Phát nói đó là do em làm đúng không?”
"Vâng ạ”
Thầy Đường cười khà khà nói: "Tân Lãng! Em thật giỏi, không tồi, không tồi, em mới tốt nghiệp có mấy năm mà đã có thể làm ra được đầu gội đầu và đầu mọc tóc rồi. Nhưng mà, tôi nhớ hình như em học Học viện kỹ thuật ứng dụng Thượng Hải, chứ không phải Đại học công nghệ hóa học đúng chứ?”
Sau khi hàn huyên xong, thầy Đường cảm ơn đầu gội và đầu mọc tóc của Tân Lãng đúng là cứu vớt nỗi phiền muộn bao năm nay của ông, dạo gần đây ông bắt đầu sử dụng dầu gội đầu này rồi.
Ông còn hỏi có phải Tân Lãng định mở xưởng sản xuất đầu gội đầu và dầu mọc tóc không, ông cảm thấy một sản phẩm tốt như vậy nhất định sẽ được nhiều người yêu thích.
Danh Sách Chương: