Trước đây mẹ luôn rất bảo thủ, luôn dặn dò cô không được yêu đương trong trường. Lúc mua quần áo cho cô thì phần lớn đều là những loại rất kín đáo, cho dù là váy thì độ dài cũng phải qua đầu gối.
Hiện giờ mẹ lại cổ vũ cô mặc bikini!
Tô Thi Hàm quả thực không dám tin.
Cô ngại ngùng lắc đầu đáp: “Mẹ à! Bikini thì hở nhiều quá, bộ đồ bơi này cũng đủ gợi cảm rồi, vốn dĩ con không có ý định mua đâu, là Lâm Tiêu bắt con mang đi đấy chứ”
Phương Nhã Nhàn mỉm cười nhìn con gái, bà thấp giọng trêu chọc: “Con bé này, đã là mẹ người ta rồi mà vẫn còn ngại ngùng gì nữa chứ”
“Ở trước mặt mẹ thì có gì phải xấu hổ đâu? Mà ở trước mặt Tần Lãng thì càng không cần phải xấu hổ! Phần phía trước của bộ đồ bơi này quá là kín đáo, chẳng phải bảo thủ thì còn là gì nữa?”
“Hai đứa con mới có 20 tuổi, vóc dáng con đẹp như thế này, lúc ở cạnh nhau thì nên mặc gợi cảm một chút, tăng thêm thú vị cho cuộc sống!”
Tô Thi Hàm quả thực không thể tiếp tục chủ đề này được nữa, cô vội vàng lật đẳng sau của bộ đồ ra cho mẹ xem: “Mẹ nhìn này, bộ đồ này không bảo thủ chút nào đâu, nó hở phần sau lưng mà."
Phương Nhã Nhàn nhìn toàn bộ phần sau lưng rồi gật gật đầu: "Thiết kế kiểu này cũng không tồi, nhưng mà vẫn không bằng bikini được”
Sau khi Phương Nhã Nhàn nói xong đột nhiên ý thức được điều gì đó, bà quay đầu nhìn con gái của mình, ánh mắt rơi trên bụng của cô.
“Thi Hàm, con mặc bộ đồ bơi này có phải là vì vết rạn trên bụng vẫn còn không?”
Phần phía sau lưng hoàn toàn trống không, nhưng phần phía trước lại vô cùng kín đáo, khả năng duy nhất đó chính là con gái muốn giấu đi vết rạn trên bụng.
Phụ nữ đều rất để ý tới vết rạn trên bụng, dù sao thì chẳng ai hi vọng cơ thể mình trắng tỉnh không tì vết.
Tô Thi Hàm vội lắc đầu đáp: “Không đâu mẹ, vết rạn trên bụng của con đã hết rồi, trên bụng không còn dấu vết gì nữa."
“Chỉ là con thấy bộ này đã đủ gợi cảm rồi, không nhất thiết phải mặc bikini mới được coi là gợi cảm. Mà kiểu phía trước kín đáo phía sau lại hở thế này, không phải cũng rất gợi cảm và dụ hoặc đúng không ạ!?"
Nói xong những lời này mặt Tô Thi Hàm đã đỏ tới tận mang tai.
Phương Nhã Nhàn rất hài lòng với suy nghĩ của con gái, mỉm cười nói: "Con có suy nghĩ này là được rồi, bất kế là mặc quần áo thế nào, con và Tân Lãng thích mới là điều quan trọng nhất”
"Vết rạn trên bụng của con hết thật rồi sao?” Phương Nhã Nhàn hỏi.
Tô Thi Hàm gật gật đầu, nhìn quanh thấy không có người, cô mới khẽ lật áo lên làm lộ ra chiếc bụng rằng tỉnh của mình.
Phương Nhã Nhàn nhìn bụng con gái, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.
“Đúng là biến mất không còn gì cả!”
“Cái này cũng quá thần kì rồi, không ngờ tới vết rạn đã được hình thành còn có thể biến mất hết như vậy!"
“Cho dù là thẩm mỹ hiện đại cũng sẽ lưu lại một chút dấu vết, nhưng mà bụng con hoàn toàn không có bất cứ một dấu vết nào cả”
“Mẹ còn nhớ lần trước tới Thượng Hải, vết rạn trên bụng của con chỉ nhạt đi một chút nhưng mà vẫn còn rất rõ. Ở phía trên vẫn có một vài vết nhàn nhạt, không ngờ tới lần này đã hoàn toàn không thấy nữa rồi”
Nói đến cái này Tô Thi Hàm cúi đầu cười, sờ sờ vào bụng mình nói: “Tân Lãng vẫn luôn giúp con mát xa, còn cách một ngày chườm nóng một lần, chưa từng thiếu một ngày nào. Từ nửa tháng trước mấy vết rạn đã hoàn toàn biến mất rồi ạ”
Phương Nhã Nhàn nghe con gái nói vậy gật đầu nói: “Tần Lãng đúng là không còn gì để nói."
“Không những có năng lực này mà còn rất kiên nhẫn, nếu là con thì không nói làm gì, nhưng có thể kiên trì mát xa, chườm nóng cho con cả mấy tháng. Người đàn ông bình thường nhất định không thể làm được, Thi Hàm à! Con phải ghi nhớ những chuyện này ở trong lòng, phải đối xử tốt hơn với Tân Lãng đó nha.”
Tô Thi Hàm nói: “Vâng! Con biết rồi mẹ, con và “Tần Lãng luôn đối xử với nhau rất tốt. Nhưng mà anh ấy thì giỏi hơn, thế nên trong cuộc sống vẫn là anh ấy chăm sóc cho con và mấy đứa nhỏ kỹ càng hơn một chút.”
Phương Nhã Nhàn nói: “Có thể gặp được một người đàn ông tốt như Tần Lãng, giao con cho thắng bé quả thực mẹ rất vui.”
“Nói như vậy trình độ trong lĩnh vực Đông y của Tần Lãng rất cao, vết rạn khiến chị em phụ nữ đau đầu thế này. Đến cả minh tỉnh điện ảnh cũng phải bất lực với nó, nếu như họ biết được tay nghề này của Tân Lãng nhà chúng ta tốt như vậy. Mẹ đoán không ít người sẽ tới nhờ Tân Lãng chữa giúp đấy nha!”
Tô Thi Hàm nghe xong thì có chút kiều ngạo nói: “Con mới không để người khác biết được ấy!"
Trong tức khắc Phương Nhã Nhàn hiểu ra, con gái mình ghen rồi.
Dù sao thì vết rạn tồn tại ở trên bụng trong thời gian dài, phải phối hợp mát xa và chườm nóng. Hơn nữa đối tượng còn là nữ, Tô Thi Hàm không muốn món nghề này của Tần Lãng bị người khác biết được là chuyện bình thường thôi.
Phương Nhã Nhàn cười nói: “Vậy thì đợi sau khi mẹ sinh em xong, con bảo Tần Lãng dạy cho cha con. Mẹ bảo cha con mát xa rồi chườm nóng cho mẹ, cái này không có vấn đề gì chứ hả?”
Tâm tư của Tô Thi Hàm bị mẹ đoán được, cô đỏ mặt nói: "Mẹ, mẹ nói cái gì đấy! Chuyện của mẹ đương nhiên con và Tân Lãng sẽ dốc sức để giúp rồi
Lúc 8:30, ba người Tân Lãng về tới biệt thự, trong tay cầm hộp đựng cần câu cá. Tân Lãng còn cầm theo một hộp đồ chơi câu cá siêu lớn nữa.
Trong nhà, Tô Thi Hàm và hai bà mẹ đã chuẩn bị xong đồ ăn và đồ cần dùng cho mấy đứa nhỏ, sau đó trực tiếp lên xe để đi tới du thuyền ở bến cảng.
Chiếc du thuyền Vương Thế Duy tặng cho Tần Lãng luôn được đặt trong nhà kho chuyên dụng, ở trước mặt nhà kho kết nối với mặt biển. Chỉ cần mở cửa nhà kho kéo xuống biển, giương buồm là có thể lái đi. Bình thường để trong nhà kho là để tránh bị phơi nắng phơi mưa làm tổn hai.
Danh Sách Chương: