“Lộ Lộ, anh biết hiện giờ em không vui, anh cũng tức giận chứ, nhưng mà anh thấy mình không cần thiết phải mua khối gỗ này. Anh làm điêu khắc, không giống với Tân Lãng, anh ta cần khối gỗ sưa này, nhưng anh chỉ điêu khắc phần rễ thôi, không cần phải mua cả một khối lớn như vậy!"
“Sao lại không dùng được chứ? Thiên Dật, anh đừng quên mình là con nhà giàu đấy! Mặc dù bình
thường cha anh quản lý tiền bạc nghiêm ngặt, nhưng nhà anh thật sự giàu hơn nhà Tần Lãng rất nhiều. Mục tiêu của Tân Lãng là mua một khúc gỗ tốt như vậy để điêu khắc, chẳng lẽ mục tiêu của anh chỉ là mua một khúc gỗ có 100-200 ngàn tệ thôi sao?”
Lời này đã khiến Lưu Thiên Dật do dự.
Đúng vậy, hân ta là con nhà giàu mà!
Đừng nhìn những khoản chỉ tiêu tiết kiệm của Lưu Thiên Dật ở đây mà nhầm, nhà hẳn ta thật ra cũng có tài sản ước tính gần trăm triệu. Chẳng qua là cha hắn ta thấy con trai mình không có thành tựu gì nên không muốn cho tiền thôi.
“Thiên Dật, cha anh hay nói anh không làm được trò trống gì, vậy bây giờ anh có thể chứng minh cho ông ấy thấy rồi đó!"
"Mấy khối gỗ rách mấy trăm ngàn thì có thể làm ra được thành tích gì cơ chứ? Những tác phẩm điêu khắc nổi tiếng đều được làm từ gỗ quý đấy!"
Triệu Lộ Lộ giải thích vô cùng hợp lí,, rất nhanh đã thuyết phục được Lưu Thiên Dật.
Lưu Thiên Dật gật đầu nói: "Lộ Lộ, em nói không. sai! Trước nay anh không hề có lấy một tác phẩm tốt là do không có nguyên liệu tốt”
“Lộ Lộ, em yên tâm đi. Lần này anh chắc chân sẽ khiến cho Tân Lãng phải khuất phục, anh chắc chắn phải mua được khối gỗ sưa này!"
Lúc bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm của khối gỗ này là 500 ngàn, mỗi lần sẽ tăng lên 100 ngàn.
Tân Lãng ra giá 600 ngàn.
Lưu Thiên Dật lập tức vung tay, hét giá 700 ngàn.
Thấy có người cạnh tranh, Tô Thi Hàm quay lại nhìn thì thấy đó là Triệu Lộ Lộ và Lưu Thiên Dật. Sau đó cô ghé vào tai Tân Lãng nói: "Tân Lãng, Triệu Lộ Lộ và Lưu Thiên Dật muốn giành khối gỗ này đó”
Tần Lãng nghe vậy siết nhẹ lòng bàn tay Tô Thi Hàm rồi nói: "Không sao đâu, anh tự có tính toán.”
Tân Lãng biết rõ giá trị thật sự của khối gỗ này thế nên hẳn không sợ người khác tranh, hơn nữa ở phần sau của chương trình đấu giá này còn có mấy khối gỗ khác, hắn chỉ cần chọn một cái thích hợp là được tồi.
Nghe thấy Lưu Thiên Dật hét giá, thầy giáo ở bên cạnh nghỉ ngờ nhìn hắn ta, hỏi: "Lưu Thiên Dật, em mua gỗ sưa này về làm gì vậy?”
Lưu Thiên Dật hơi quá chừng mực nói: “Đương nhiên là mua về để điêu khắc rễ rồi”
Thầy hướng dẫn khẽ nhíu mày nói: “Khối gỗ này chỉ có một phần rễ nhỏ là dùng để điêu khắc được, hơn nữa em không nhất thiết phải dùng loại gỗ này để làm đồ án tốt nghiệp đâu."
“Nếu em muốn tìm một khối gỗ để làm đồ án tốt nghiệp thì không cần phải vội, phía sau còn có rất nhiều loại thích hợp”
Bây giờ Lưu Thiên Dật làm gì nghe lọt tai mấy lời này nữa, nghĩ tới mấy hôm nay vì đồ án tốt nghiệp không có chút tiến triển nào, còn phải chịu sự thờ ơ của thầy hướng dẫn, hắn ta nói: “Thưa thầy, em đủ khả năng để mua nó"
“Chẳng phải là một khối gỗ sưa thôi sao? Gỗ tốt thì mới có thể khắc ra được tác phẩm tỉnh xảo chứ ạ!”
Thầy hướng dẫn khẽ nhíu mày nói: “Đồ án tốt nghiệp chủ yếu là để xem kỹ thuật và sự sáng tạo, không liên quan gì đến việc gỗ quý hay không. Thay vì tiêu nhiều tiền như vậy để mua khối gỗ này thì em nên luyện tập nâng cao trình độ của bản thân có lẽ sẽ tốt hơn!"
Lời này như càng k1ch thích Lưu Thiên Dật, hẳn ta lập tức giơ bảng lên tăng giá lần nữa, thầy hướng dẫn thấy vậy thì lắc đầu không nói gì nữa.
Sau khi Tân Lãng ra giá 1 triệu thì Lưu Thiên Dật trực tiếp ra giá 1 triệu 200 ngàn.
Tần Lãng liếc mắt nhìn ra phía sau, tiếp đó lựa chọn hạ bảng xuống.
Số tiền 1 triệu 200 ngàn đã vượt quá giá trị của khối gỗ sưa này rồi.
Phía sau còn nhiều loại gỗ tốt, hãn không cần phải làm ăn lỗ vốn như vậy làm gì.
“Xin chúc mừng vị khách ở ghế số 7 hàng thứ 8 đã giành được khối gỗ sưa này!"
Người MC vừa dứt lời, Lưu Thiên Dật lập tức kiêu ngạo đứng lên, mỉm cười cầm lấy khối gỗ sưa trước mặt mọi người
Triệu Lộ Lộ ở bên cạnh cực kỳ vui vẻ. Lúc này vừa hay đến giờ nghỉ, cô ta ôm cánh tay Lưu Thiên Dật rồi đi về phía trước.
“Thật ngại quá, Tân Lãng, tôi lấy được khối gỗ này mất rồi” Lưu Thiên Dật ra vẻ phách lối
Thấy Tân Lãng không lên tiếng, Triệu Lộ Lộ kiêu căng nói: "Tăn Lãng, sao anh không tiếp tục tranh giành với Thiên Dật nhà tôi? Chúng tôi vốn định ra giá 2 triệu, kết quả vừa mới qua 1 triệu anh đã không dám tranh tiếp rồi sao?”
“Mấy cái chương trình đấu giá kiểu này đúng thật là phải dựa vào thực lực. Một số người dù có đủ tư cách vào hội trường nhưng lại chẳng có tiền mà tham gia, đúng là nực cười mài”
“Thiên Dậu Khối gỗ này tốt thật đấy. Mặc dù em không biết điêu khắc nhưng vẫn nhìn ra được chất lượng của khối gỗ này. Đồ án tốt nghiệp làm từ khối gỗ 1 triệu 200 ngàn chắc chắn sẽ vô cùng kinh diễm!”
Lưu Thiên Dật và cô ta kẻ xướng người họa, một người đóng vai người tốt, một người đóng vai kẻ xấu nói: “Tần Lãng, tôi biết cậu cũng làm điêu khắc, thực ra mình tôi không dùng hết khối gỗ này được. Nếu như cậu thực sự muốn nó thì tôi có thể chia cho cậu một phần, dù sao thì tôi cũng chỉ cần phần gốc của nó mà thôi”
“Như vậy đi, Tăn Lãng! Nếu hôm nay cậu quỳ xuống xin lỗi tôi và Lộ Lộ trước mặt mọi người thì tôi sẽ để lại cho cậu một phần của khối gỗ này với giá rẻ."
“Tôi biết cậu không có nhiều tiền như vậy, cậu yên tâm đi. Chỉ căn cậu chân thành quỳ xuống thì tôi sẽ bán cho cậu giá hữu nghị thôi”
Triệu Lộ Lộ cười một tiếng rồi nói: "Thiên Dật, anh thực sự quá hào phóng. Nhưng em cũng đồng ý, Tần Lãng, có thể lấy được khối gỗ này hay không phụ thuộc vào biểu hiện của anh rồi đấy!
Tần Lãng cười một tiếng rồi lắc đầu, vẻ mặt không quan tâm đ ến bon ho.