Tân Lãng lập tức giải thích: “Đây là phong tục ở quê anh. Vào đêm giao thừa và rạng sáng mùng 1 tết phải đi thăm hỏi những người thân xung quanh để chúc tết. Trước kia là trong thôn, nay đã đổi thành chung cư nhưng hàng xóm vẫn là láng giềng quen thuộc nên tập tục này vẫn được thực hiện.
"Buổi tối hôm nay là đàn ông và con trai ra ngoài đi lại, sáng mai là thanh niên như em và anh sẽ ra ngoài nên tối nay em ở với mẹ ở nhà chờ một lát. Bởi vì lát nữa sẽ có người tới nhà của chúng ta đó nha”
Tô Thi Hàm gật đầu, khéo léo nói: "Em hiểu rồi! Anh và cha đi đi, em và mẹ sẽ ở nhà chờ mọi người đến chúc Tết!"
Ba đứa nhỏ vẫn còn nhỏ, bên ngoài có chút lạnh nên Tân Lãng và ông Tần vốn định không đưa bọn trẻ đi chơi nhưng khi biết bọn họ đi ra ngoài thì Huyên Huyện lập tức bật khóc, nhất quyết muốn Tân Lãng ôm lấy mình theo.
Vì vậy Tần Lãng đưa con trai theo ông Tân ra ngoài cửa, Vũ Đồng và Khả Hinh thì hoàn toàn không muốn động đậy một chút nào. Ở trong nhà có máy điều hòa nên rất ấm nên chúng càng muốn ở nhà chơi đồ chơi.
Sau khi đám người Tân Lãng đi ra ngoài, bà Tân và Tô Thi Hàm đưa hai cô cháu gái đi xem tiết mục cuối năm. Lúc này tiết mục cuối năm đã phát sóng từ lâu nhưng không có vấn đề gì. Các tiết mục của chương trình đều rải rác từng cái một, hàng năm họ cũng không xem hết từ đầu đến cuối.
Điều mà ai cũng mong muốn là không khí cùng nhau xem tiết mục cuối năm trong dịp Tết Nguyên Đán.
Hai người vừa ngồi xuống được một lúc thì có. giọng nói từ dưới lầu truyền đến.
Bà Tân quay đầu lại nói với Tô Thi Hàm: “Hình như là hàng xóm tới, nghe âm thanh thì có khá là nhiều người đấy!”
Hai người lập tức đứng dậy, vừa bước đến cửa nhà thì một nhóm người lớn đã tới.
Tô Thi Hàm thấy khá là nhiều người quen.
Kỳ nghỉ hè cô ở đây hơn một tháng, kỳ nghỉ đông mới về được mười ngày, hàng xóm quanh đây thường xuyên lui tới thăm hỏi nên hầu như Tô Thi Hàm đều biết bọn họ.
Hôm nay còn có Chu Hướng Bằng và Lý Nguyên Phát, hai người họ thì không cần nói, APP trực tuyến của công ty là do Chu Hướng Bẵng làm. Trong thời gian đó Chu Hướng Bằng đã đến công ty cô rất nhiều.
Lý Nguyên Pháp thì càng không cần nói, cậu ta là bạn thân của Tần Lãng. Hiện tại đang phụ trách bán đầu gội đầu trực tuyến, Tô Thi Hàm đã gặp cậu ta rất nhiều lần.
“Chị dâu, dì Tần, chúc mừng năm mới!”
“Di Tần, vợ Lãng Lãng, chúc mừng năm mới!”
Bà Tần vui vẻ đáp lại tất cả mọi người: "Mọi người cũng vậy!”
Tô Thi Hàm lấy bình nước ra và rót nước nóng cho mọi người. Một nhóm người ngồi vào bàn ăn, ăn hạt hướng dương và trò chuyện.
"Em vừa nhìn thấy anh Lãng. Anh ấy và chú Tần vừa đi ra ngoài một lát. Chúng em định đợi một chút nữa rồi cùng nhau đi nên đã để chú Tân và mọi người đến nhà em trước rồi lát nữa ra ngoài gặp lại” Lý Nguyên Phát nói.
"Chị dâu, năm nay chị ở đây ăn Tết có thấy quen không? Ở quê hương chúng em có rất nhiều phong tục, cảm thấy thật là náo nhiệt đúng không?.”
Tô Thi Hàm cười gật đầu nói: " Ở đây rất vui. Thực sự khác so với Quảng Châu của bọn chị nhưng cũng rất náo nhiệt hơn, chị rất thích ở đây.”
Trong nhóm có một số người vừa công tác trở về từ bên ngoài thành phố cách đây hai ngày, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Tô Thi Hàm.
"Chị Tần, đây có phải là con dâu của chị không? Thật sự không thế tin được Lãng Lãng của chị kết hôn sớm như vậy, bọn họ lại còn sinh ba. Lúc em ra ngoài nghỉ hè, khi nghe người trong nhà kể lại thì thấy thật là khó tin. Lãng Lãng nhà chị thật có bản lĩnh, tìm được một cô con dâu xinh đẹp như vậy cho chị. Năm nay gia đình nhà chị rất định rất vui vẻ nha”
"Đúng vậy! Vợ của Lãng Lãng quá đẹp! Hai ngày rước khi tôi về, vợ tôi ngày nào cũng thì thầm vào tai tôi, nói rằng trong khu chúng ta hiếm có người phụ nữ nào mà xinh đẹp như vậy, cuối cùng thì hôm nay tôi cũng được nhìn thấy rồi”
Tô Thi Hàm đứng bên cạnh bà Tần nghe được những lời này thì ngượng ngùng cười.
Bà Tần miệng cười toe toét, nhà có cô con dâu xinh đẹp như vậy quả thật là chuyện rất có mặt mũi
Đầu năm mùng một, bảy giờ sáng, bên ngoài đã lục tục vang lên tiếng pháo điện tử.
Năm mới, không khí mới!
Việc đầu tiên mà Tân Lãng làm khi tỉnh dậy chính là hôn người vợ bên cạnh.
Tô Thi Hàm còn hơi mơ màng ngủ. Cô cảm nhận được nụ hôn ngọt ngào này, cô vẫn nhắm mắt nhưng khóe miệng lại nhếch lên.
"Chúc mừng năm mới vợ yêu! Đây là cái Tết đầu tiên chúng ta ở bên nhau. Sau này mỗi năm, anh đều mong có thể hôn lên đôi môi ngọt ngào của em vào sáng mùng 1 Tết như thế này."
Lúc này Tô Thi Hàm mới mở to đôi mắt sáng ngời của mình rồi nói: "Năm mới vui vẻ, chồng yêu!”
Ngày đầu năm phải mặc quần áo mới, Tô Thi Hàm đưa đôi tất đỏ bảo Tần Lãng đi vào, cô cũng đi một đôi.
Sau khi hai người mặc quần áo xong, Tô Thi Hàm và Tần Lãng đi đánh thức bọn nhỏ.
Tần Lãng phụ trách thay tã cho bọn nhỏ, Tô Thi Hàm cho ba đứa nhỏ bú sữa buổi sáng. Sau đó đi vào tủ lấy ra ba cái áo hoa.
“Các bé yêu hôm nay cũng muốn mặc quần áo mới nha”
Cuối cùng cũng có thể mặc ba bộ quần áo này, chúng thật đáng yêu. Khi bọn nhỏ mặc bộ quần áo hoa này nhất định là sẽ rất đáng yêu!
"Nào, chúng ta hãy mặc vào cho bọn nhỏ đi!”
Tần Lãng nhìn quần áo xanh xanh đỏ đỏ thì cười bất lực.
Cũng may, hiện giờ ba đứa nhỏ vẫn chưa biết những bộ quần áo mặc trên người chúng có đẹp hay không.
Chỉ cần được mặc quần áo mới thì bọn nhỏ đã cảm thấy rất vui rồi.
Thay xong quần áo mới và đôi giày hổ nhỏ do bà Tân làm cho bọn nhỏ, thế rồi chúng vui vẻ chạy trên mặt đất.
Tô Thi Hàm nhìn ba đứa trẻ, ánh mắt tràn đầy nụ cười dịu dàng.
Danh Sách Chương: