Sau khi chụp hình xong ở cánh đồng hoa cải đầu thì cả hai đi ngắm hoa sen. Ở bên cạnh hồ sen có người đặc biệt dựng một cái lều nhỏ đế bán mồi câu cá và câu tôm hùm đất.
Tân Lãng mua hai cái căn câu cùng một ít mồi và hai cái ghế xếp nhỏ rồi dẫn Tô Thi Hàm đi câu tôm hùm đất.
Cả hai chọn một nơi yên tĩnh, ngồi trên ghế, bắt đầu câu tôm hùm đất
Tô Thi Hàm chơi rất vui vẻ. Nhưng mà kinh nghiệm câu tôm hùm đất của cô không bằng Tân Lãng, rất nhanh Tân Lãng đã câu được rất nhiều tôm hùm đất.
Tô Thi Hàm cầm điện thoại ra chụp hình, không nhịn được phấn khích gọi video cho mẹ Tần.
Muốn cho bọn nhỏ nhìn cha của bọn nó câu được tôm hùm đất.
Video vừa kết nối lập tức thấy ba bé cưng nhỏ nhắn dễ thương, lòng Tô Thi Hàm như nhũn ra.
Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh" Tô Thi Hàm. gọi tên ba bé cưng.
"Ê a~" Ba bé đang nằm trên nệm, nhìn điện thoại di động thấy Tô Thi Hàm trong điện thoại lập tức hưng phấn kêu lên.
Hai cái tay nhỏ cũng vui vẻ vỗ quờ trên nệm.
"Hôm nay ba đứa các con có ngoan hay không. Mama và baba các con đang câu tôm hùm đất, tối nay mang về cho các con chơi có được hay không?”
Nói xong, Tô Thi Hàm đổi ống kính, đem điện thoại di động hướng về phía tôm hùm đất trong thùng.
Để cho bọn nhỏ nhìn.
Ba bé con nhìn thấy tôm hùm đất màu đỏ, ngẩn ra một chút. Sau đó Tăn Huyên đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra hưng phấn muốn bất lấy.
Tô Thi Hàm cười nói: "Huyên Huyên! Con không thể bắt tôm hùm đất, nó sẽ kẹp con đó.”
“Chờ Huyên Huyên của chúng ta hơn một tuổi là có thể ăn thịt tôm hùm đất rồi, thịt tôm hùm đất ăn ngon lắm đó nha”
Sau khi tán gẫu cùng ba bé cưng xong, bà Tân cười nói với Tô Thi Hàm, bảo cô và Tân Lãng ở bên ngoài chơi cho thật đã, việc trong nhà cứ giao cho bà và ông Tần.
Hôm nay ba bé cưng rất ngoan, chỉ chăm chú ngắm cá cũng không hề ầm ĩ.
Không cho bọn nhỏ nhìn cá thì bọn nhỏ sẽ làm ầm ĩ lên.
Lúc nói đến chuyện chuyển hồ cá, bà Tân nói hồ cá này nhìn qua có vẻ rất nhẹ nhưng không nghĩ tới chuyển đi lại nặng như thế, thiếu chút nữa bà không thể chuyển được.
Cũng may là gọi dì Hạ đến cùng nhau đem hồ cá dời xuống.
Sau khi hồ cá được chuyển xuống, có thể thả ba đứa nhỏ nằm trên nệm, để cho bọn nhỏ chỉ cần nằm trên nệm là có thể thấy được cá ở trong hồ. Thế là bọn nhỏ vô cùng ngoan ngoãn.
Gọi video xong, Tô Thi Hàm và Tân Lãng nói trọng lượng của hồ cá, Tân Lãng nói hồ cá là dùng xi măng đổ bê tông, thật sự là rất nặng.
Tô Thi Hàm nói lúc đó nhìn hẳn đem hồ cá từ trong cốp sau bưng ra, nhìn trông có vẻ rất nhẹ.
Tân Lãng cười nói: " Đó là bởi vì chồng em rất mạnh mẽ.”
Nói xong, Tần Lãng biểu diễn gồng cơ cánh tay lên cho Tô Thi Hàm xem một chút cơ bắp tay của mình.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thi Hàm đỏ lên, vội vàng đem cánh tay hẳn kéo xuống, nói: "Được rồi, em biết anh rất mạnh!"
Nửa tiếng sau, nhóm Lý Nguyên Phát bên kia tới cái bóng của con tôm hùm đất còn chưa câu được còn Tân Lãng thì đã câu được đầy một thùng tôm hùm đất, bên trong có ba con tôm hùm đất là do Tô Thi Hàm câu.
Hai người thắng lợi trở về, dự định đi xem chim công, xem chim công xong rồi thì chuẩn bị về nhà xem bọn nhỏ.
Sau cuộc gọi video vừa rồi, cô đã nhớ các con.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Mắt Mù
3. Phu Quân Của Ta Có Hai Sợi Dây Duyên Phận
4. Kết Hôn 8 Năm, Trên Đầu Tôi Là "Thảo Nguyên Xanh Mướt"
=====================================
Mặc dù hai người đi chơi riêng, lúc này không cần dẫn theo bọn nhỏ quả thật rất thoải mái, cảm thấy hải lòng. Nhưng mà chơi được một lúc lại nghĩ đến các bé con đáng yêu ở nhà.
Lúc xem chim công, Tô Thi Hàm nói trước khi trở về Thượng Hải bọn họ phải mang các bé con đi xem chim công một lần. Lúc đó trời đang dần bước vào mùa thu nên thời tiết đã mát mẻ, hơn nữa các bé con cũng đã hơn bốn tháng, sức đề kháng của cơ thể đang tăng cường. Cho nên dẫn ra ngoài chơi một chút sẽ không dễ dàng bị bệnh.
Bởi vì lúc chim công xòe đuôi ra vô cùng đẹp mắt.
Tân Lãng đáp không thành vấn đề.
Tô Thi Hàm quay video lại, dự định sau khi trở về sẽ cho các bé con nhìn.
Xem xong chim công, Tô Thi Hàm lập tức muốn trở về.
Tần Lăng gọi điện thoại cho Lý Nguyên Phát, nói hắn và Tô Thi Hàm chuẩn bị về nhà, hỏi Lý Nguyên Phát có muốn về cùng bọn họ hay không.
Lý Nguyên Phát vẫn còn muốn chơi một chút nữa, bởi vì cho đến bây giờ cậu ta vẫn chưa câu được một con tôm hùm đất nào để cạnh tranh cả.
Tần Lãng cười nói: "Được, vậy tôi và chị dâu cậu đi về trước”
Cúp điện thoại, Tân Lãng đang chuẩn bị gọi điện cho lớp trưởng Hồ Siêu nói một tiếng thì thấy Hồ Siêu đang mang các bạn học nữ tới xem chim công.
Tân Lãng nói với Hồ Siêu trong nhà có chút chuyện phải cùng Tô Thi Hàm về trước, nghỉ đông sẽ lại tụ họp. Đến lúc đó phí liên hoan cứ tính cho hắn.
Hồ Siêu nói không thành vấn đề.
Tần Lãng dẫn Tô Thi Hàm rời đi trở lại nông trường, đem cần câu và một thùng tôm hùm đất đặt trong cốp sau rồi khóa xe lại, hai người đi nhà vệ sinh rửa tay.
Sau khi đi nhà vệ sinh rửa tay xong, cả hai đi đến bên cạnh xe vừa đúng lúc gặp Quản Văn Tường và Dương Bối Bối
Dương Bối Bối cảm thấy trời hôm nay quá nắng, sợ bị đen, cộng thêm việc hôm nay so cái gì cũng không bằng Tân Lãng khiến cho hứng thú của cô ta giảm đi nhiều. Thế là cùng Hồ Siêu chào hỏi một tiếng rồi cũng chuẩn bị trở về.
Quản Văn Tường chào hỏi Tăn Lãng: "Chuẩn bị trở Về sao?"
Từ góc độ này của anh ta chỉ có thể nhìn thấy. được một nửa chiếc xe của Tân Lãng, không thấy được đầu xe.
“Ừ” Tân Lãng nhàn nhạt gật đầu một cái, mở cửa xe.
Tô Thi Hàm đã ngồi vào ghế bên cạnh người lái.
Sau khi Tân Lãng mở cửa xe thì ngồi xuống, đóng cửa xe, nổ máy.
Cửa sổ vẫn đang mở để thông gió.
Bởi vì trước đó xe đã bị đóng kín tới mấy tiếng bây giờ không mở cửa sổ thông gió một chút mà trực tiếp ngồi vào thì không tốt cho thân thể.
Hắn đem xe từ chỗ đỗ xe lái ra.
Quản Văn Tường vừa mới móc chìa khóa xe Audi A4 của mình ra, định khoe xe lần nữa nhưng lập tức thấy logo chiếc xe do Tăn Lãng lái
Đây là...
BMW!!!
Mẹ nó!
Hơn nữa còn rất đắt!
Tần Lãng lái xe qua trước mặt bọn họ, anh ta xoay người nhìn về phía đuôi xe, thị lực 2.0 trực tiếp cho anh ta thấy đuôi chiếc xe kia hiện ra là BMW 540i!
Đối với xe, nhất là với dòng xe hạng sang, anh ta vô cùng quen thuộc.
Bởi vì khoảng thời gian trước lúc cha anh ta mua xe cho anh ta, Quản Văn Tường vốn nhìn trúng chiếc xe sedan BMW 5 Series. Nhưng mà cha anh ta nói quá mắc, dù hạ giá xuống cũng phải năm sáu trăm ngàn.
Cuối cùng chỉ chấp nhận mua cho anh ta một chiếc Audi A4.
Anh ta rất nóng mắt!
BMW 540i dù hạ giá cũng hơn sáu trăm nghìn!!! Tân Lãng vậy mà lại lái nó!
Dương Bối Bối dường như cũng rất kinh ngạc.
Nhìn xe Tân Lãng đi xa, Dương Bối Bối vẫn chưa hoàn hồn, trong lòng như có một nhát dao đâm vào.
Tân Lãng bên này, đang trên đường lái xe đi về nhà thì Tô Thi Hàm thu hồi tầm mắt từ trong kính chiếu hậu, sau đó hỏi Tần Lãng: "Chồng à! Dương Bối Bối trong lớp các anh ngoại hình thật đẹp mắt”
"Phải không? Nhìn không bằng một phần mười em” Vẻ mặt Tân Lãng đầy "Phải không?"
Lúc này, tuyệt đối không thể nói cô gái khác đẹp.
Cứ một mực đi tâng bốc vợ là được.
Bất quá cũng không phải thổi phồng, hắn đang nói sự thật.
Tô Thi Hàm che miệng cười một tiếng: "Tân Lãng! Không nghĩ đến anh còn rất biết nói chuyện. Nể tình anh biết nói chuyện như vậy, em cũng không so đo với anh chuyện trước kia anh thích Dương Bối Bối
Danh Sách Chương: