Các công nhân phía sau họ bắt đầu xì xào bàn tán.
Vừa rồi khi nghe thấy Tân Quyên vừa khóc lóc vừa kể lể, bọn họ thực sự cảm thấy thương hại cho Tần Quyên. Tân Viễn là ông chủ của họ mà lại mở một nhà máy lớn như vậy. Đã có tiền thì giúp đỡ chị gái một chút cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng hiện tại Tân Quyên vừa mở miệng đã là 5 triệu tệ. Đây đã không phải là vấn đề hỗ trợ tài chính nữa. Tiền lương một tháng của bọn họ chỉ có mấy nghìn tệ, quản lý cũng chỉ có 10 nghìn tệ! Kết quả người ta vừa mở miệng đã đòi vay 5 triệu tệ. Việc này thật là quá quắt!
Con người chính là như vậy. Khi xem náo nhiệt đều sẵn sàng thông cảm với kẻ yếu nhưng một khi phát hiện đối phương cũng không phải là kẻ yếu mà thậm chí so với chính mình còn lợi hại hơn thì trong lòng sẽ rất khó chịu. Không chỉ không đồng tình mà còn sẽ vì vừa bị mắc mưu, bị lửa mà sinh ra bực bội với đối phương.
Ánh mắt của mọi người nhìn Tân Quyên đều thay đổi.
Tân Quyên cũng nhận ra chuyện này, cảm thấy như vậy không tốt lắm. Hôm nay bà ta chính là muốn dựa vào dư luận của đám công nhân mà chèn ép Tân Viễn, khiến cho ông ấy không thể không cho mình vay tiền. Nếu như đám công nhân đều không đứng về phía mình thì chuyện vay tiền kia lại càng thêm xa vời.
Vì thế Tân Quyên tiếp tục khóc sướt mướt tỏ vẻ đáng thương
"Em dâu à! Chị biết 5 triệu là nhiều lắm nhưng mà chị cũng là bất đắc dĩ thôi. Dù sao thì cuộc hôn nhân của Thao Thao và chị nó cũng là do các em làm hỏng Vốn dĩ hai đứa nhỏ đều phải kết hôn nên lần trước chị cũng muốn vay tiền các em để làm sính lễ nhưng mà các em không đồng ý. Lần này hai đứa nhỏ đến cả đối tượng cũng không có nên chị chỉ có thể vì bọn trẻ mà chuẩn bị nhiều tiền hơn một chút. Nếu không thì chị có thể làm sao bây giờ?”
Bà Tần vừa nghe lời này đã lập tức hiểu ra.
Tần Quyên muốn dựa vào việc mọi người không biết rõ sự tình khiến cho tất cả hiểu lam là nhà Tân Viễn làm hỏng cuộc hôn nhân của Tân Thao và chị gái của nó. Muốn đẩy nhà Tần Viễn thành loại người không có đạo đức, khiến cho bà Tần và ông Tân phải thoả hiệp!
Đáng tiếc là bọn họ không làm gì trái với lương tâm nên tất nhiên không sợ ma gõ cửa!
La Tĩnh tiến lên phía trước một bước, đứng ở trong đám người cao giọng nói: "Chị hai à! Em không hiểu chị nói gì hết”
“Thao Thao và cuộc hôn nhân của chị gái nó. không phải là do chị gây loạn mà làm hỏng hay sao? Liên quan gì đến gia đình chúng em chứ?"
"Tất cả mọi người đều là người trong quận chúng ta, cũng không ở xa. Ở nơi nhỏ như vậy, tôi tin rằng tin tức truyền đi cũng rất nhanh. Một thời gian trước, chắc mọi người đều biết về hôn lễ của Dương Nguyệt Đình ở thôn bên cạnh, đúng không?”
Thành phố Thiệu vốn dĩ không phải là lớn, thậm chí thị trấn của họ còn nhỏ hơn. Tổng cộng chỉ có khoảng mười mấy thôn. Những việc nhỏ nhặt bình thường khác trong thôn có thể mọi người có khả năng không biết nhưng mà chuyện của Dương Nguyệt Đình náo loạn rất lớn. Dĩ nhiên mọi người đều có nghe qua một ít.
Bà Tần nhìn thấy vẻ mặt của mọi người hầu như đều đã nghe qua cái tên này, tiếp tục nói: "Thao Thao nhà chị hai của tôi chính là nhìn trúng Dương Nguyệt Đình, nhưng mà Dương Nguyệt Đình có vẻ không thích Thao Thao lắm nên mới nói gia đình cô ấy muốn sính lễ 500.000 tệ. Nói như vậy để Thao Thao biết khó mà lui nhưng mà Thao Thao lại không muốn vậy, không chỉ không từ bỏ mà còn cố gắng kiếm tiền từ việc kết hôn của chị gái mình!"
Con gái lớn của chị hai nhà tôi vốn dĩ đã có nhà đính hôn. Sính lễ cũng đã bàn bạc tốt. Đưa cũng không hề ít, quyết định là 100.000 tệ. Kết quả thì sao? Chị hai này của tôi chỉ thương con trai, cho nên lễ kết hôn còn chưa làm thì đã nghĩ để cho cháu gái lớn của tôi làm quỷ hút máu, nhất thời lên giá sính lễ. Chị ấy muốn sinh lễ tăng thêm lên thành 400.000 tệ. Đương nhiên nhà trai bên kia nhất định là không thuận theo rồi”
"Cây sống vì một mảnh vỏ cây, con người sống vì sĩ diện. Tên nhóc này cũng tính là có cốt khí, hắn lập tức về nhà lấy 500.000 tệ đi phía nhà họ Dương cầu hôn. Nếu để tôi nói thì có phải là hai người này đều có duyên phận với nhau đúng không? Cuộc hôn nhân này rất nhanh đã thành rồi. Tuy rằng tôi không đi nhưng mà cũng có nghe nói. Bởi vì sinh lễ 500.000 tệ này mà hôn lễ làm rất náo nhiệt, không biết trong số những người ở đây có ai có may mắn được thấy không."
Loại chuyện phiếm này chính là càng nói càng say sưa. Cho nên La Tĩnh vừa nói mọi người đã lập tức liên hệ đến những thông tin mà chính mình biết được.
Trong số công nhân ở đó có người kích động nói: "Tôi đã đi đám cưới nhà họ Dương, đúng là tổ chức rất náo nhiệt. Lúc ấy 500.000 tệ sính lễ là dùng giấy đỏ gói lại mang đến, khiến cho không ít người ngạc nhiên.
Không ngờ rằng 500.000 tệ sinh lễ này còn có một câu chuyện phía sau như vậy."
"Thì ra là như vậy! Tôi còn nghĩ rằng làng trên xóm dưới chúng ta không ai muốn sính lễ cao như.
"Chậc chậc chậc, đúng là lòng tham không đáy, 100.000 tệ sính lễ cũng không ít nha. Vậy mà còn nhất thời tăng giá, thực sự là khó coi. Nhà tôi cũng có một đứa con trai, nếu về sau con trai tôi cũng tìm cho tôi một nhà thông gia như vậy thì nhất định tôi sẽ trở mặt
"Đúng thế, tôi ghét nhất chính là loại người thích hút máu này. Nhà tôi cũng có con gái và con trai, nhất định tôi sẽ không để con gái mình phải chịu uỷ khuất”
Ngay khi bà Tân vừa nói chuyện này xong, hầu hết sắc mặt của mọi người nhìn Tân Quyên đều thay đổi. Ở đây cũng có công nhân trẻ tuổi nhưng phần lớn là những người bốn, năm chục tuổi. Trong nhà cũng đều có con trai, con gái. Cho nên vừa nghe xong việc này, đều khịt mũi coi thường Tân Quyên. Người trẻ tuổi lại càng không cần phải nói, họ xem thường nhất chính là loại người này.
Chính vì loại người này mà hôn nhân mới trở nên trắc trở!
"Tần Quyên! Chuyện tôi đã nói rất rõ ràng, chuyện của gia đình chị không liên quan gì đến chúng tôi, về phần tiền bạc, tôi sẽ không cho chị mượn dù chỉ là một xu. Trước lễ đính hôn của con trai và con dâu của tôi, chị ở sau lưng nói xấu những gì, từng câu từng chữ tôi đều nhớ rõ. Cho nên chị cũng đừng đề cập đến vấn đề Tình thân nữa!”
"La Tĩnh! Cô tính là thứ gì chứ? Chuyện của nhà họ Tăn chúng tôi liên quan gì đến cô sao? Tại sao phải mạnh miệng ở đây?" Tân Quyên thấy mọi người đều đang mắng mình, trong lòng tức giận hồi lâu. Hiện tại La Tĩnh kiêu ngạo như vậy, làm sao bà ta có thể chịu được?
Cùng lầm thì xé rách mặt. Dù sao bà ta cũng sẽ không để bọn họ sống tốt!
Ông Tân vốn dĩ đang im lặng không nói nhưng nghe thấy Tân Quyên nói bà Tần như vậy, trong lòng chợt nổi nóng, tức giận nói: "Câm miệng! Tần Quyên! La Tĩnh là vợ tôi. Mấy năm nay người chăm sóc cho tôi là bà ấy chứ không phải là chị, tôi nói cho chị biết. Chuyện nhà họ Tần chúng tôi không có quan hệ gì với chị. Chị mau cút khỏi đây đi!"
Số công nhân ở đây hôm nay có 70-80% đều là phụ nữ. Tần Quyên vừa mới nói vậy đã khiến cho rất nhiều người tức giận.
Ai cũng mồm năm miệng mười nói: "Trên đời loại người nào cũng đều có. Nhìn thấy người ta giàu là xán tới xin tiền. Vừa mở miệng đã đòi ngay 5 triệu tệ. Thật là bái phục!"
"Nhưng mà tiền của người ta là do họ tự kiếm ra. Có quan hệ gì với bà chứ? Cho vay là tình cảm, không cho vay là do ăn ở. Còn dám chạy đến đây gây sự, thật đúng là phiền toái”
"Mau chóng đi ra khỏi đây đi, đừng ở đây ảnh hưởng đến việc khai trương nhà máy của chúng tôi!”
"Đi đi đi!"
Tất cả mọi người lòng đều tràn ngập phẫn nộ. Các nhân viên bảo vệ cũng trở nên mạnh mẽ. Đẩy Tần Quyên và Tần Thao ra ngoài.
Ông bà Tần dứt khoát quay đầu sang chỗ khác không thèm nhìn lại. Nhóm bà con họ hàng nhà họ Tần cũng đều xoay người sang chỗ khác, không ai muốn ngăn cản.
Tân Quyên cảm thấy lợi thế của mình đã mất, trong lòng đột nhiên cảm thấy oán hận.
Nếu không thể vay được tiền vậy thì bà ta cũng không cần thiết cho bọn họ mặt mũi tử tế.
Tân Quyên mắng chửi tại chỗ: "Tân Viễn! mày đúng là một con sói mắt trắng!"
“Đừng tưởng rắng gia đình của mày bây giờ đã phát đạt hơn một chút liền tỏ vẻ ghê gớm. Để tao nói cho mày biết. Ba mươi năm Hà Đông lại ba mươi năm Hà Tây! Hôm nay chúng mày khinh thường Tần Quyên tao, khinh thường Thao Thao của nhà chúng tao, về sau chúng tao giàu có rồi bọn mày trèo cao không nổi đâu!"
"Không phải chỉ là một cái nhà máy nát sao, còn làm đầu gội chống rụng tóc. Để tao xem cái nhà máy nát này mở cửa được mấy ngày. Tao nhổ vào!”
“Lôi bà ta ra ngoài cho tôi ngay!" Tân Viễn rống lên, bảo vệ lập tức đem Tân Quyên và Tân Thao đuổi ra ngoài.
Danh Sách Chương: