Cả ba người mang theo bọn nhỏ trở về Thượng Hải.
Tô Thi Hàm trở lại công ty tiếp tục công việc trước đó. Hiện tại đã hoàn thành hoạt cảnh của hai tập đầu tiên, sau khi nhận được tập tin video, cô mang về nhà và đưa cho Tân Lãng xem đầu tiên.
Tô Thi Hàm phát nó trên máy tính xách tay trong phòng làm việc, Tân Lãng cùng cô xem.
Sau khi xem xong, Tân Lãng dơ ngón tay cái của mình lên, nói: “Thi Hàm, hiệu quả này thật sự rất tuyệt.”
“So với anh tưởng tượng thì còn tốt hơn một chút.”
Tô Thi Hàm vui vẻ cười nói: "Hehe! Em cũng cảm thấy rất hài lòng. Khi hai tập đầu tiên của phim hoạt hình ra mắt thì tất cả mọi người đều sẽ khá bất ngờ.”
"Tất cả các nhân vật và cảnh quay đều do chính chúng ta thiết kế, không ngờ là khi kết hợp các hiệu ứng đặc biệt lại thì có hiệu quả tuyệt vời như vậy."
"Nhưng nói thật thì làm phim hoạt hình thực sự quá tốn kém. Không phải lúc trước anh đã phân bổ cho công ty 4 triệu sao? Lúc đầu chỉ có hai tập phim ngắn ngủi, cộng lại chưa được 40 phút, số tiền 4 triệu này đều được ném vào hết rồi."
“Hơn nữa trước đây dự định làm hai phân cảnh hoành tráng nhưng cũng đã rút lại còn một, chờ đến tập 5 thì lại có một phân đoạn cao trào nhỏ. Chỉ phí chế tác sợ là phải tăng thêm mấy triệu tệ.”
Khi Tô Thi Hàm nói về những điều này, cô không khỏi có chút nhíu mày.
"Trước đây em thực sự rất tự phụ và chưa từng nghĩ đến chuyện này. Em không biết rằng khởi nghiệp lại khó khăn đến vậy, nếu em biết làm một bộ phim hoạt hình hay thì cần số vốn đầu tư lớn như vậy thì trong thời gian đầu em đã làm một việc nào đó đơn giản hơn rồi."
“Dù sao khởi nghiệp cũng cần phải thực hiện từng bước một”.
Vẻ mặt của cô có chút rối rằm và do dự, rõ ràng cô đã bị chuyện này đả kích.
Tô Thi Hàm là là tuýp người luôn cố gắng để trở nên tốt nhất, vì vậy về hiệu ứng đặc biệt, cô cũng chọn những công ty hàng đầu trong ngành. Tuy nhiên, công nghệ tốt và hiệu ứng tốt thì cần nhiều sự hỗ trợ về tài chính, hiệu ứng của hai tập phim hoạt hình này rất tốt nhưng cũng tốn rất nhiều chỉ phí.
Sau khi tiêu nhiều tiền như vậy, Tô Thi Hàm chắc chắn là có chút đau lòng.
Tần Lãng ôm vợ vào lòng, xoa xoa vai cô nói: "Vợ à, chúng ta còn cần lo lắng chuyện tiền bạc sao? Có phải em đã quên mất chúng ta vừa mới kiếm được 200 triệu rồi không?”
"Dầu gội đầu đã kiếm được 200 triệu tệ, nhưng đó là lợi nhuận từ nhà máy. Công ty của em lại chưa bắt đầu hái ra tiền, mà em đã tiêu nhiều tiền như vậy rồi..." Tô Thi Hàm bĩu môi nói.
“Tiêu thì cứ tiêu thôi, không phải chồng kiếm tiền là để cho vợ tiêu tiền hay sao? Hơn nữa, anh nghĩ bộ phim hoạt hình này rất đáng để đầu tư nhiều tiền như vậy. Mặc dù đây không phải là bộ phim hoạt hình 3D đầu tiên ở Trung Quốc, thế nhưng thiết lập mô hình 3D thì được chau chuốt rất tốt, em và tất cả đồng nghiệp thực sự đã bỏ rất nhiều công sức vào nó.”
"Những tác phẩm lớn thì cần phải tiêu nhiều tiền, nhưng những tác phẩm hay thì vẫn xứng đáng. Anh sẽ gửi tiền cho em ngay bây giờ."
Tân Lãng nói xong thì trực tiếp gửi vào tài khoản công ty.
Tô Thi Hàm nhận được tin nhắn thông báo. Cô đếm số không trên đó, không khỏi kinh ngạc nhìn Tân Lãng.
"Chồng à, sao anh lại trực tiếp gửi cho em 100 triệu?”
“Anh nghĩ em đã tiêu hết tiền rồi nên gửi số tiền này vào tài khoản công ty. Em muốn tiêu bao nhiêu thì cứ tiêu bấy nhiêu.” Tân Lãng cười nói.
Tô Thi Hàm cảm động, hai tay ôm lấy cánh tay của Tần Lãng: “Đây cũng quá nhiều rồi! Hay là anh nhận lại một một chút đi?”
"Không sao, vợ à! Anh tin tưởng vào khả năng của em. Mặc dù chúng ta đã đầu tư rất nhiều tiền cho giai đoạn đầu của phim hoạt hình, nhưng anh tin rằng sau khi phim hoạt hình được phát sóng, chúng ta có thể nhanh chóng thu hồi vốn và kiếm được nhiều tiền hơn."
Tô Thi Hàm nghe Tần Lãng nói xong, đột nhiên đứng lên, hai tay nắm chặt, thề thốt: "Chồng đừng lo lắng, em nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của anh."
"Em nhất định sẽ dùng số tiền này để tạo thêm thu nhập cho gia đình của chúng tai”
Sau khi nhận được tiền, Tô Thi Hàm bắt đầu tham công tiếc việc, ngoại trừ thời gian trên lớp như bình thường thì hầu như cô dành toàn bộ thời gian cho công ty.
Mỗi ngày chưa đến tám giờ sáng thì cô đã ra khỏi cửa. Nếu không phải cô còn phải chuẩn bị sữa cho bọn nhỏ thì cô đã đi sớm hơn rồi.
Trong một hoặc hai ngày đầu tiên, cô còn có thể cố gắng về nhà lúc bảy hoặc tám giờ tối để cho bọn nhỏ bú một lần. Sau đó, dứt khoát chỉ về nhà lúc mười một, mười hai giờ tối mới trở về. Sáng sớm thì đem sữa buổi tối đã vắt ra đặt ở trong tủ lạnh.
Tân Lãng không ngờ rằng mình gửi cho Tô Thi Hàm 100 triệu, cuối cùng lại nhận được kết quả như vậy.
Bây giờ, hầu như ngày nào bọn nhỏ cũng không thể nhìn thấy Tô Thi Hàm. Chúng chỉ có thể nhìn thấy mẹ khi uống sữa vào buổi sáng. Ban ngày chúng thường đi tìm mẹ khắp nơi, buổi tối trước khi đi ngủ Tô Thi Hàm vẫn chưa trở về nên chúng chỉ có thể gọi điện thoại cho mẹ.
Tân Lãng không còn cách nào khác nên đành phải dành nhiều thời gian hơn cho bọn trẻ, nhưng đây không phải là giải pháp, chẳng lẽ mỗi ngày cô đều đi sớm về muộn sao? Không chỉ bọn trẻ đau khổ, mệt mỏi mà hắn cũng rất khó chịu....
Mỗi đêm đợi vợ về nhà đều phải đợi đến mười một giờ mười hai giờ, trước đây đồng hồ sinh học của bọn họ cơ bản đều đi ngủ trước mười giờ ba mươi. Bây giờ Tân Lãng nhất định ngày nào cũng đòi vợ về nhà nhưng sau khi về thì cô đều vô cùng mệt mỏi nên thường nằm xuống và đi ngủ ngay.
Chỉ qua mấy ngày, Tần Lãng đã cảm thấy không chịu nổi nữa.
Trên tâm lý nhẫn nhịn không được, trên thân thể lại càng không nhẫn nhịn được!