Mục lục
Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em chỉ đang làm nũng thôi mà, sao có thể nuốt lời được chứ. Chuyện lần này thật sự phải cảm ơn anh đấy”

Thấy điệu bộ trêu ngươi này của Lâm Hàn Tình, Thẩm Quân chỉ cảm thấy máu toàn thân đều dồn hết xuống dưới, hắn ta dứt khoát đè người dưới thân...

Vẻ mặt Lâm Hàn Tình e thẹn, thực ra cô ta là người rất biết trêu ghẹo người khác, nhưng bình thường hoàn toàn không có cơ hội thể hiện bản thân, bây giờ tâm trạng tốt nên cô ta cũng ra sức đôi chút, khiến Thẩm Quân thỏa mãn, lần này thật sự rất đáng!

Lúc hai người đều đang vô cùng hưởng thụ thì đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa rầm rầm rầm.

Lúc đầu Lâm Hàn Tình tưởng mình nghe nhầm, sau đó hình như có người đạp cổng biệt thự của cô ta. Lâm Hàn Tình sửng sốt, lập tức đẩy Thẩm Quân trên người ra, Thẩm Quân mặt đầy hoang mang, hắn ta vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì. Lâm Hàn Tình đã nhanh chóng mặc quần áo vào, đưa quần áo của Thẩm Quân cho hắn ta: “Không ổn rồi, chắc chắn là anh trai em đến, anh mau mặc quần áo rồi nhảy xuống lầu đi, em xuống dưới ngăn anh ấy lại!”

Thẩm Quân bị Lâm Hàn Tình đẩy ra ban công, hắn ta không khỏi mắng thầm, cái đồ chết tiệt Lâm Thế Kiệt này, sao lại đến nhanh vậy chứ.

Nhưng hẳn ta biết mình không chọc nổi Lâm Thế Kiệt, chỉ có thể vừa qua quýt mặc quần áo vừa nói với Lâm Hàn

Tình: “Hàn Tình, lần này e là anh phải đi nước ngoài trốn, đợi anh về!”

Lâm Hàn Tình chẳng thèm quan tâm đến hẳn ta, với cô ta mà nói, họ cùng lắm chỉ là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau, duyên phận ngắn ngủi mà thôi. Cô ta sửa soạn xong thì lại soi gương, lúc này mới mở cửa ra ngoài, chỉ là vừa ra thì thấy Lâm Thế Kiệt đã lên tận đây rồi.

“Anh Thế Kiệt, sao anh đến đây?”

“Tránh ra”

Lâm Hàn Tình đi tới nhưng bị Lâm Thế Kiệt đẩy ra, anh không hề thương hoa tiếc ngọc, thậm chí chỉ cảm thấy cực kỳ chán ghét Lâm Hàn Tình làm duyên làm dáng với mình.

Anh sải bước đi vào phòng ngủ, Lâm Hàn Tình hoàn toàn không dám ngăn lại. Lâm Thế Kiệt vào phòng, ngửi thấy mùi vị dâm đãng.

“Người đâu?”

Anh hỏi Lâm Hàn Tình, nhưng ngoài sự thờ ơ ra thì trong giọng điệu còn có thêm chút khinh bỉ. Anh biết tâm tư của Lâm Hàn Tình dành cho anh, nhưng không ngờ đời sống riêng tư của cô ta lại bẩn thỉu đến thế này.

Nụ cười trên mặt Lâm Hàn Tình hơi gượng gạo: “Anh Thế Kiệt, anh đang nói gì thế? Trong nhà chỉ có mình em thôi, anh muốn tìm người sao? Muốn tìm ai vậy?”

Còn giả vờ.

Lâm Thế Kiệt nhìn Lâm Hàn Tình với vẻ cực kỳ lạnh lùng khiến Lâm Hàn Tình nơm nớp lo sợ. Anh không nói gì nhiều, chỉ vòng qua Lâm Hàn Tình đi xuống lầu.

Lâm Hàn Tình đi ra theo, vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì nhìn thấy Thẩm Quân còn chưa mặc quần áo xong bị người ta đưa quay lại! Chu Loan bắt được Thẩm Quân ở vườn hoa nhỏ dưới lầu, không ngờ tên này lại muốn chạy trốn, may mà tổng giám đốc đã đoán trước, bảo anh ta canh dưới lầu.

Đấy, đã bắt được con thỏ này lại rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK