Giản Nghệ Hân nhìn tình hình như vậy, nhất thời có chút hoảng loạn.
“Mợ Lâm, xin hỏi cô giải thích chuyện mình bị đưa đi như thế nào? Có phải cô đã bị quấy rối không? Nhà họ Lâm có thể chấp nhập một người phụ nữ không sạch sẽ như cô không?”
ô đang cầm gì trên tay vậy? Là thuốc tránh thai sao?
Chẳng lẽ cô đã mang thai đứa bé của kẻ bắt cóc?”
“Mợ Lâm, xin cô hãy trực tiếp trả lời câu hỏi của chúng tôi, xin hỏi lần trước cô tỏ vẻ yêu thương trong buổi họp. báo có phải chỉ làm màu thôi không, thật ra quan hệ giữa cô và Lâm Thế Kiệt không hề tốt đẹp!”
Phóng viên sắc bén hỏi từng câu một, Giản Nghệ Hân muốn giấu thuốc tránh thai trên tay đi, nhưng hoàn toàn không có cách nào, micro của bọn họ đã chữa thẳng vào mặt cô rồi, cô chỉ có thể Lâm gắng khiến bản thân duy trì bình tĩnh.
Giản Nghệ Hân gần như đã sắp cắn rách lưỡi, cô mới có thể bình tĩnh, không để lộ vẻ hoảng loạn ra ngoài.
Cô sợ hãi, nhưng cô không thể yếu đuối vào lúc này.
“Mợ Lâm, mong cô trực tiếp trả lời câu hỏi của chúng tôi!” Một phóng viên lại chĩa micro vào mặt Giản Nghệ Hân, Giản Nghệ Hân bình tĩnh, cô chỉ vào phóng viên kia nói: “Anh đừng qua đây nữa, nếu anh còn tiến thêm một bước, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối”
Phóng viên thấy Giản Nghệ Hân không để lộ ra vẻ hoảng loạn, thất thố thì có chút thất vọng.
Bọn họ giơ cao máy ảnh lên đầy mong chờ, chỉ cần cô để lộ vẻ hoảng loạn, máy ảnh của bọn họ sẽ lập tức điên cuồng chụp lại, đến lúc đó thêm mắm dặm muối cho câu chuyện, nhất định sẽ thu hút được rất nhiều sự chú ý.
Hơn nữa, Giản Nghệ Hân đã bị bắt cóc rồi, nói không chừng còn có gì đó với tên bắt cóc, Lâm Thế Kiệt sao có thể cần cô nữa chứ.
Lúc bọn họ đang dây dưa không dứt, Giản Nghệ Hân chỉ cảm thấy choáng váng đầu óc, hai chân mềm nhữn. Có lẽ là do tối qua thật sự mệt quá, hơn nữa hôm nay cô lại bị kích thích, mọi thứ trước mắt đều lắc lư, sau đó cô ngã về phía trước.
Cơn đau như trong tưởng tượng không hề xuất hiện, chỉ ngửi thấy một hương thơm bạc hà quen thuộc, ngay sau đó Giản Nghệ Hân đã mất đi tri giác.
“Mấy người, hỏi đủ chưa?”
Lâm Thế Kiệt ôm Giản Nghệ Hân trong lòng, sắc mặt u ám nhìn đám người xung quanh. Ban nấy Giản Nghệ Hân mãi vẫn không trở về, anh đợi một lúc, không kiên nhẫn nữa nên qua đây xem xem sao, không ngờ lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy. Đám người này lại dám bao vây cô
“Tổng, tổng giám đốc Lâm...”
“Tổng giám đốc Lâm, mong anh hãy trả lời câu hỏi của chúng tôi! Xin hỏi mợ Lâm có phải đã bị quấy rối không?” Có một kẻ không sợ chết hỏi thẳng, ngay lập tức nhận lấy ánh mắt lạnh lẽo như muốn giết người của Lâm Thế Kiệt. Tập đoàn Đế Quốc của anh từ lúc nào thì đến lượt những người này bàn luận, cuộc sống riêng của anh từ lúc nào đến lượt những người này chất vấn?
Nhưng nhìn Giản Nghệ Hân trong lòng, anh lại bất ngờ trả lời bọn họ: “Nhìn thấy chưa? Bây giờ cô ấy đang trong lòng ai, là người phụ nữ của ai”