Mục lục
Chú À! Đừng Nên Thế!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit:

Bùi tiên sinh quả thật không phản đối, mà còn tựa hồ cực kỳ đồng ý cho Tô Thi Thi tới công ty xây dựng Minh Đỉnh.

Mãi đến Tô Thi Thi ngồi lên xe đến công ty xây dựng Minh Đỉnh, vẫn lại là không suy nghĩ thông suốt được.

"Anh ấy rốt cuộc là có chủ ý gì đây?" Tô Thi Thi buồn bực gõ gõ đầu mình, nghĩ không ra.

"Thôi đi, dù sao anh ấy có phản đối, thì mình cũng vẫn đi." Tô Thi Thi lắc lắc đầu, quyết định không suy nghĩ nữa.

Nếu đã đồng ý đi tham gia cạnh tranh đấu thầu, thì cô sẽ làm tốt nhất có thể, đây là nguyên tắc làm việc của cô.Tạm gác những chuyện khác lại, việc công chính là việc công.

Chỉ là cô không biết, đợi đến lúc cô đi rồi, Bùi Dịch liền buông công việc trong tay xuống.

Văn kiện bày ra trên bàn vẫn dừng lại ở trang đầu như cũ, Bùi tiên sinh một chữ nhìn cũng không vào.

Anh nhìn thoáng qua cánh cửa làm việc đang đóng chặt, khép văn kiện lại để sang một bên, mở máy tính ra, ngón tay thon dài bắt đầu gõ rất nhanh trên bàn phím.

Ngoài cửa truyền đến một chuỗi tiếng động, Tần Phong đẩy cửa ra tiến vào, nhìn thấy Bùi Dịch dù bận mà vẫn ung dung ngồi tại chỗ làm việc, thì đầu mày nhíu lại.

Đi tới cười nói: "Thi Thi đã đến công ty xây dựng Minh Đỉnh rồi, sao cậu vẫn ngồi yên như vậy được... Tôi đi!"

Khi Tần Phong nhìn thấy nội dung Bùi Dịch đang gõ, khóe miệng nhịn không được giật giật: "Tôi còn tưởng rằng cậu thực sự ngồi im được nha!"

Lúc này, trên màn hình máy tính tràn ngập số liệu nhìn không hiểu, theo ngón tay Bùi Dịch ấn xuống, các con số kia hiện càng ngày càng nhiều, hiện ra các loại ký hiệu kỳ lạ hiếm thấy.

Dù Tần Phong xem cũng không hiểu, nhưng anh biết Bùi Dịch đang làm cái gì.

"Cậu nghiên cứu ra phương pháp mới rồi hả?" Tần Phong tò mò tới gần, "Không phải nói chỉ có thể trong bán kính cách tòa nhà bọn họ 100 mét mới có tác dụng sao?"

Trước đó, Bùi Dịch xâm nhập vào hệ thống phòng ngự của công ty xây dựng Minh Đỉnh đòi hỏi cự ly trong vòng 100 mét mới có thể phá được. Bây giờ cách xa như vậy, hiển nhiên là phải dùng biện pháp khác.

Bùi Dịch khẽ mím môi, vẻ mặt ngưng trọng, dường như không nghe thấy anh nói.

Tần Phong thấy thế cũng không dám tới quấy rầy, kéo một cái ghế tới, ngồi một bên lẳng lặng nhìn.

Vài phút sau, màn hình máy tính đột nhiên lóe lên một cái. Ngay sau đó liền xuất hiện hình ảnh theo dõi.

Chỉ thấy chính giữa hình ảnh, một cô gái đang mặc bộ đồ Chanel tinh tế màu xanh lam mang theo một chiếc cặp công văn xinh xắn, chính đang được một nhân viên của công ty xây dựng Minh Đỉnh dẫn đường đi về phía thang máy.

Cô gái này không phải Tô Thi Thi thì là ai!

"Cậu thật đúng là như vậy cũng hack vào được sao?" Tần Phong xem thế là đủ rồi, vẫn rất tò mò kỹ thuật máy tính của Bùi Dịch rốt cuộc cao siêu thế nào.

Dù sao công phá hệ thống phòng ngự của người khác, đối với Bùi Dịch mà nói thì dễ như trở bàn tay.

"Nếu để Thi Thi biết cậu không đi cùng cô ấy, lại ở trong này nhìn trộm mình, thì có tức giận hay không?" Tần Phong chế nhạo nói.

Lúc này, Bùi Dịch mới quay đầu lại nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh: "Nếu để cho người thứ ba biết biết chuyện này, thì cậu xác định là sẽ độc thân cả đời đi."

"Cậu... Quá tàn nhẫn mà!" Tần Phong cắn răng.

Cho nên sau này có tìm bạn gái thì tuyệt đối không thể tìm bạn thân của vợ người anh em thân thiết này rồi, nếu không tử huyệt nằm ở đâu sẽ bị người này nắm hết!

Anh ta liền buồn bực, Tô Thi Thi với Ôn Ngọc quen biết cũng mới chỉ được vài tháng, sao cảm tình có thể tốt đến mức này. Mà anh cũng quen Ôn Ngọc được mấy tháng, mà cách đối xử quả thực là một trời một vực!

Bên này, Tô Thi Thi được nhân viên dẫn ra khỏi thang máy, lập tức vào bên trong văn phòng thiết kế của bọn họ.

Hội nghị cạnh tranh đấu thầu hôm nay được tiến hành trong phòng họp của bộ phận thiết kế nội thất, chủ trì hội nghị là giám đốc thiết kế nội thất của bọn họ.

Tô Thi Thi không biết Hỗ Sĩ Minh có xuất hiện hay không. Tinh thần cô căng thẳng, không chút nào dám lơ là.

Tên điên kia, ai mà biết anh ta sẽ làm ra chuyện gì.

"Tiểu thư." Tô Thi Thi ra khỏi thang máy đang muốn đi về phía văn phòng của bộ phận thiết kế nội thất, phía trước đột nhiên truyền đến một chuỗi giọng nói nhàn nhạt.

Tô Thi Thi dừng bước, chân mày mau chóng nhíu lại: "Hỗ Minh Phỉ?"

Cô không có nghe lầm, thật sự là Hỗ Minh Phỉ.

Phía trước, Hỗ Minh Phỉ mặc một chiếc áo khoác ngoài màu chàm, bên trong mặc một bộ quần áo liền thân màu vàng rực, cả người quyết đoán mà lại không mất đi tao nhã, tinh tế mà quyến rũ, hoàn toàn toát lên khí thế vốn có.

Chỉ liếc mắt một cái đã khiến cho người khác không tự chủ mà muốn cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

"Tô Thi Thi, mày sợ cái gì chứ!" Tô Thi Thi âm thầm nắm chặt tay, sống lưng cố gắng thẳng tắp.

Cô mới không bị khí thế của cô ta áp chế!

Có vài người đã từng trải qua huấn luyện. Cô biết đi đường thế nào, ăn mặc thế nào, cảm giác thấy người có tài trí hơn người ra sao. Mà Hỗ Minh Phỉ hiển nhiên là một thiên kim tiểu thư được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Tô Thi Thi rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng cho tốt, nở một nụ cười chuyên nghiệp với Hỗ Minh Phỉ: "Hỗ tiểu thư."

"Tô tiểu thư, hi vọng sau này hạ thủ lưu tình." Hỗ Minh Phỉ đột nhiên thay đổi cách nói chuyện với Tô Thi Thi làm cô trong lòng hơi có chút kinh ngạc. Nhưng chỉ một chớp mắt, cô ta liền khôi phục bình thường, vươn tay cười nhạt nhìn Tô Thi Thi.

Hạ thủ lưu tình ư? Trong đầu Tô Thi Thi bỗng nhiên như là bị điện giật vậy, có cái gì đó sáng tỏ thông suốt.

Thì ra là thế!

Có một luồng khí toát lên từ đáy lòng Tô Thi Thi, đồng thời trong lòng cười lạnh không ngừng.

Khó trách Hỗ Sĩ Minh lại hao tâm tổn sức muốn cô đồng ý đi đấu thầu, thì ra là vì em gái anh ta!

Rất hiển nhiên, Hỗ Minh Phỉ nói cho cô, cô ta chính là đối thủ cạnh tranh của cô, mà cô cũng cần phải tham gia cái thương trường cạnh tranh đấu thầu kia.

"Không ngờ Hỗ tiểu thư cũng là nhà thiết kế." Tô Thi Thi thu lại cảm xúc, bắt tay với cô ta, cười nhạt nói.

"Vào đi, cô sẽ phải bắt đầu ngay thôi." Biểu hiện của Hỗ Minh Phỉ đối với Tô Thi Thi thật sự là có chút kinh ngạc. Cô ta không ngờ Tô Thi Thi lại có thể bình thản như vậy.

Cô ta nói xong liền cao ngạo xoay người, tựa như không biết Tô Thi Thi vậy, xoay người đi về phía phòng họp, Tô Thi Thi xấu hổ đứng ngay tại chỗ.

Con ngươi Tô Thi Thi co rút, âm thầm hít vào một hơi, mang theo túi xách theo sau.

Tại địa bàn của người ta, vẫn là kiềm chế thì tốt hơn!

Mà cô không biết một màn này đều bị Bùi Dịch đang ở trong văn phòng cao ốc Ngôi Sao nhìn trộm thấy được, thấy hoàn toàn rõ ràng.

Tần Phong ngồi ở bên cạnh anh, chậc chậc thở dài: "Vị đại tiểu thư của Hỗ gia này đúng là thiên tài mà, thiết kế sư là một trong những sở trường của cô ta đó. Nghe nói cô ta có ý với cậu hả?"

Mắt Bùi Dịch tối lại: "Đừng để tôi nghe thấy những điều như vậy lần nữa, cậu biết hậu quả rồi đấy."

"Chậc chậc, để ý như vậy, xem ra là cảm nhận thấy áp lực thay nha đầu Thi Thi rồi." Tần Phong cười nhạt nói.

Nội tâm Tô Thi Thi cũng cực kỳ cao ngạo, mà khiến Bùi Dịch khẩn trương như vậy, rất hiển nhiên là sự xuất hiện của Hỗ Minh Phỉ với Tô Thi Thi, cảm giác được nguy hiểm. Hỗ Minh Phỉ khiến Tô Thi Thi không được dễ chịu rồi.

Thế nhưng anh ta nhìn một chút, đồng tử chợt co rút, giống như thấy quỷ nhìn Bùi Dịch: "Cậu điên rồi à? Có biết bản thân đang làm cái gì không?"

Tay Tần Phong chỉ vào màn hình máy tính. Tuy anh ta không hiểu về máy tính lắm, nhưng một chút cơ bản thông thường thì vẫn phải biết chứ.

Lúc này, Bùi Dịch còn đang xâm nhập vào hệ thống phòng ngự của công ty xây dựng Minh Đỉnh, mà hiện tại anh xâm nhập đã không còn đơn giản là hệ thống theo dõi nữa!

"Bùi Dịch à, cậu bình tĩnh một chút! Bọn họ hiện tại lại không làm cái gì nguy hiểm với Thi Thi, vừa rồi cũng chẳng qua là phụ nữ đấu đá lẫn nhau thôi." Tần Phong khẩn trương khuyên nhủ.

Ánh mắt Bùi Dịch lạnh như băng, giọng nói càng thêm lạnh lẽo: "Từ lúc bắt đầu bọn họ ép Thi Thi đi đấu thầu, cũng đã giẫm lên giới hạn cuối cùng của tôi rồi."

Người phụ nữ của anh, ai cũng không được bắt nạt!

Tần Phong nhìn ngón tay đang gõ rất nhanh trên bàn phím của Bùi Dịch, không nhịn được mà thoáng run rẩy.

Đều là kẻ điên mà!

Nhưng mà trong lòng anh ta cũng có chút mong chờ.

Anh ta lặng lẽ dựa sát vào Bùi Dịch, nhỏ giọng nói: "Cậu nói cho tôi biết trước đây sao cậu lại không làm vậy?"

"Cút!" Trong văn phòng phát ra một tiếng quát khẽ, "Tần Phong, cậu còn dám dính vào người tôi nữa thử xem!"

Off 7 ngày nên hôm nay đăng 7c.

Giờ bạn Ryeo off thêm 7 ngày nữa, rồi đăng tiếp được ko ta 🤔🤔🤔🤔🤔🤔🤔🤔.

Đang đuối như trái chúi rồi 😖😖😖😖😖😖😖😖😖

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK