"Uh"m." Hồng Hưng Nhiên gật gật đầu, tầm mắt thẳng tắp địa hướng tới máy theo dõi nhìn qua.
"Tổng giám đốc, cái này..." Hồng Kỳ Ngôn không biết nên giải thích như thế nào.
Đây là Hồng Tinh Huy đặc biệt phân phó mở ra một phòng làm việc, một dạng chỉ có người của Hồng Tinh Huy đến. Tuy mấy vị lãnh đạo cao cấp của công ty đều biết đây là Hồng Tinh Huy dùng để giám thị những người phụ nữ của hắn, nhưng mọi người cũng là hiểu trong lòng mà không nói.
Không nghĩ tới hôm nay Hồng Hưng Nhiên lại muốn tới nơi này.
"Cậu đều đã nghe được cái gì?" Ngay tại Hồng Kỳ Ngôn không biết nên tìm cái cớ gì để chuồn đi thông báo cho Hồng Tinh Huy thời điểm, Hồng Hưng Nhiên bỗng nhiên lên tiếng rồi.
Hồng Kỳ Ngôn trong lòng lại là hồi hộp, làm bộ nghe không hiểu lời của anh ta nói: "Không biết tổng giám đốc chỉ cái gì?"
Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt nhìn hắn, bình tĩnh phun ra một cái tên: "Ôn Ngọc."
Hồng Kỳ Ngôn mặt liền trắng vài phần, cường chống giả bộ hồ đồ: "Tổng giám đốc như thế nào đột nhiên nhắc tới Ôn tiểu thư rồi hả?"
Hồng Hưng Nhiên hướng hai người khác trong phòng liếc mắt ra hiệu.
Hai người kia lập tức lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
"Bọn họ là người của tôi." Hồng Hưng Nhiên bình tĩnh nói.
"Cái gì?" Hồng Kỳ Ngôn lần này mặt thật sự trắng.
"Kỳ Ngôn." Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Hồng Kỳ Ngôn, "Cậu là cô nhi, là Hồng gia cho cậu cái họ, nuôi dạy cậu lớn lên. Từ nhỏ liền đi theo Tinh Huy, tôi biết cậu đối với Hồng gia trung thành."
"Đại thiếu gia, tôi đối với Hồng gia tuyệt đối không có hai lòng." Hồng Kỳ Ngôn xoa mồ hôi lạnh nói.
Hồng Hưng Nhiên càng là bình tĩnh như thế này, hắn lại càng thấy được sợ hãi. Nếu hai người kia là người của Hồng Hưng Nhiên, vậy hắn nghe lén được chuyện của Ôn Ngọc kia hơn nữa muốn đi nói cho Hồng Tinh Huy, Hồng Hưng Nhiên nhất định đã biết rõ.
"Hồng gia đã không còn là Hồng gia trước đây. Hiện tại Hồng gia, muốn sạch sẽ." Hồng Hưng Nhiên sắc mặt nghiêm túc như vậy, nhìn chằm chằm vào mắt Hồng Kỳ Ngôn nói, "Nhị thiếu gia có thể nháo loạn, nhưng mà tất phải tuân thủ một chút nguyên tắc."
"Thứ nhất, không vi phạm pháp luật. Thứ hai, không cùng Tần Phong Bùi Dịch những người đó đối địch. Cái khác, tôi có thể mở một con mắt nhắm một con mắt." Hồng Tinh Huy nhìn thoáng qua máy nghe lén, ánh mắt tối sầm lại.
"Đem chuyện cậu biết lập tức giữ kính ở trong lòng, coi như là cậu giúp Tinh Huy một lần, Hồng gia sẽ nhớ kỹ việc tốt của cậu."
Hồng Hưng Nhiên nói xong liền hướng tới cửa đi đến, tới cửa thời điểm, quay đầu nhìn Hồng Kỳ Ngôn, lộ ra một cái ấm áp tươi cười: "Chuyện hôm nay, cũng chỉ có cậu và tôi tôi biết, nhớ kỹ?"
Hồng Kỳ Ngôn cứng ngắc gật gật đầu: "Nhớ kỹ."
Hồng Hưng Nhiên lúc này mới bình tĩnh đi ra ngoài.
Khi cửa khép lại một khắc kia, Hồng Kỳ Ngôn mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ cảm thấy chính mình vừa rồi giống như trải qua đại chiến một dạng.
"Đại thiếu gia đây là lựa chọn cùng Tần Phong bọn họ hợp tác rồi." Hồng Kỳ Ngôn xoa xoa trán đổ đầy mồ hôi lạnh, trong lòng rất loạn.
Hắn không dám phản bội Hồng Tinh Huy, nhưng mà Hồng Hưng Nhiên đã nói như vậy hắn cũng không dám không nghe.
"Coi như giúp Tinh Huy một lần." Trong đầu hắn nhớ tới Hồng Hưng Nhiên đã nói như vậy, cắn răng một cái, quyết định tạm thời đem chuyện này dấu diếm rồi.
Hắn biết, Hồng Tinh Huy lần này là chơi với lửa.
"Nhưng mà đại thiếu gia, liền tính cậu để cho tôi gạt cũng không có tác dụng a, nhị thiếu đã sớm bắt đầu, sợ là lập tức sẽ có hành động mới rồi." Hồng Kỳ Ngôn thở dài một tiếng, làm cấp dưới hắn cũng không cách nào thay đổi quyết định của Hồng Tinh Huy.
Hồng Tinh Huy cướp đoạt Lý Hinh Nhi chỉ là bước đầu tiên, tiếp tục, mới chính thức bắt đầu.
Hồng Kỳ Ngôn đoán không lầm, Hồng Tinh Huy đã bắt đầu chống đối Tần Phong, tính toán tìm cách ép ra Ôn Ngọc xuất hiện. Hắn cùng ngày liền ra cho Hồng Kỳ Ngôn một số mệnh lệnh, để cho hắn đi điều tra hành trình của Tần Phong mấy ngày này tới.
Hồng Kỳ Ngôn hiện tại lo lắng nhất ngược lại là Lý Hinh Nhi, sợ cô ta chạy đi tìm Hồng Tinh Huy cáo mật.
Nhưng ngày hôm sau xảy ra một chuyện, để cho hắn đối với Tần Phong lại nhìn bằng cặp mắt khác xưa.
"Xem ra Tần tổng bọn họ sớm đã có chuẩn bị rồi." Hồng Kỳ Ngôn nhìn tin tức giải trí mới nhất, thì thào nói.
Trong tin tức, đúng là về Lý Hinh Nhi.
Tại một studio chụp ảnh, Lý Hinh Nhi mới vừa kết thúc một cái hoạt động chụp ảnh đang ngồi xuống nghỉ ngơi, chị Vương liền hưng phấn chạy tới.
"Hinh Nhi, bây giờ thật sự bận rộn, chúng ta vừa nhận được mười cái show diễn, mặt khác còn có lời mời đóng phim điện ảnh mà em hi vọng nhất, ngoài ra còn có hai cái chụp ảnh quảng cáo, cùng với một cái làm người phát ngôn."
"Cái gì?" Lý Hinh Nhi ngẩn ngơ, không thể tin được lỗ tai chính mình.
Liền tính trước đây thời điểm cô ta đang được hâm một nhất, cũng không có lập tức nhận được quá nhiều hợp đồng như vậy.
"Em muốn một bước lên minh tinh hạng A rồi, sau này đều là con đương thăng tiến trải thảm đỏ thôi!" Chị Vương hưng phấn mà ôm lấy cô ta, hung hăng hôn một cái, "Em có biết là bộ phim điện ảnh kia là gì không? Là bộ phim đang rất được mong chờ, lập tức muốn tiến hành quay Tần Hán truyền kỳ đó, em diễn nữ chính! Chị đã giúp em đồng ý, buổi chiều bọn họ sẽ tới đây ký hợp đồng!"
"Chị Vương chị mau nhéo em một cái, em có phải đang nằm mơ hay không?" Lý Hinh Nhi kích động đều đã không thể tin được rồi.
Đóng phim chính là điều cô ta tha thiết mơ ước, không nghĩ tới nhanh như vậy đã tới rồi.
"Còn một tin tức tốt nói cho em biết, đây là Tần tổng âm thầm sắp xếp. Chị đã nói anh ta đối với em là thật tâm mà?" Chị Vương hưng phấn nói.
Cô ta nói chuyện âm thanh không nhỏ, studio rất nhiều người đều đã nghe được, lập tức đi đến cùng Lý Hinh Nhi nói chúc mừng.
Lý Hinh Nhi đối với ánh mắt của bọn họ không hề xa lạ. Trước kia cô nghe nói một vị diễn viên nào đó nhận được hợp đồng đóng phim thời điểm, cũng có rất nhiều người hâm mộ chạy đến chúc mừng như vậy.
Phong thủy luân chuyển, không nghĩ tới hiện giờ chuyển tới nhà cô ta.
"Khẩn trương dọn dẹp một phen, muốn đến giờ chụp ảnh kế tiếp rồi." Chị Vương thúc giục nói.
"Uh"m!" Lý Hinh Nhi chỉ cảm thấy nháy mắt thân tràn ngập nhiệt tình.
Trong văn phòng CEO tập đoàn Hợp Hán Kiến Nghiệp trụ sở Bắc Kinh, Ôn Ngọc ngồi ở khu làm việc Tần Phong chuyên môn vì cô sắp xếp, chính đang xem tin tức về Lý Hinh Nhi.
Sáng sớm, mỗi đầu đề trên các tạp chí lớn đều là vị nữ ca sĩ chợt đột nhiên đụng phải đại vận đỏ này. Hơn nữa có truyền thông vụng trộm suy đoán nói, toàn bộ chuyện này đều là Tần Phong ban cho, ám chỉ hai người chuyện tốt đến gần!
"Hừ!" Ôn Ngọc càng xem càng tức giận, âm thầm xé toác liếc mắt nhìn Tần Phong nơi xa đang làm việc một cái.
Nếu không phải người này đối với công việc tình tính tình đặc biệt táo bạo, cô đã sớm chạy tới cùng anh lý luận rồi!
Lại vẫn lừa gạt cô nói cùng Lý Hinh Nhi kia không có gì, vậy bây giờ là chuyện gì xảy ra?
Cô còn không có tức giận xong, tin nhắc trong máy tín liền bùng nổ rồi.
"Ngọc, Tần tổng nhà cô thực cùng hồ ly tinh kia gian díu rồi hả?" Một người bạn chuyên làm tin tức giải trí gửi đến hỏi.
Ôn Ngọc vừa thấy vị này chính là ký giả chuyên viết những tin tức thật trong giới giải trí cũng nói như vậy, tâm nhất thời trầm trầm, vô cùng chán nản gửi qua mấy cái icon khóc lớn tan nát cõi lòng.
Ở trước mặt những người bạn này của mình, cô vẫn đều đã cực kỳ ngay thẳng, có cái gì thì nói cái đó, làm nũng khóc lóc kể lể châm chọc đều là không giấu giếm.
Đối phương lập tức gửi tới một cái icon an ủi.
"Ngoan, Tần tổng khẳng định đối với cô ta là không thật tâm, liền là chơi đùa, cô không cần quá để ý."
Lúc này, một phóng viên khác gửi đến một tin tức.
"Tôi đã xác định, chính là Tần tổng sắp xếp. Nhưng mà cô ta cho tới bây giờ đóng phim qua, chỉ là cái bình bông di động, mặt đơ như khúc cây quay cái MV cũng không xong, nghe bảo đạo diễn bộ phim kia tính tình rất khủng bố, khẳng định cô ta sẽ cực kỳ thảm. Cho nên cô an tâm đi, cũng không phải đóng phim thì sẽ càng nổi tiếng. Cô ta nói không chừng sẽ trở thành nữ chính bị mắng thảm nhất trong lịch sử điện ảnh."
Ôn Ngọc vừa nghe liền vui vẻ, khẩn trương hỏi: "Thật sao? Cô không gạt tôi chứ?"
Đối phương thấy đánh chữ phiền toái, trực tiếp gửi qua một tin nhắn âm thanh ghi lại giọng nói.
"Tôi lừa cô để làm chi? Người phụ nữ kia muốn có kỹ năng diễn xuất không có kỹ năng, muốn nhan sắc không có nhan sắc, có ca hát còn có thể. Cô nói xem cô ta hảo hảo làm ca sĩ không thì tốt rồi, lòng tham không đáy rắn nuốt voi, cũng không sợ no chết."
"Tôi cảm thấy được cô ta rất xinh đẹp mà." Ôn Ngọc gửi qua đi một đoạn văn tự.
Đối phương lập tức sẽ tới một đoạn giọng nói.
"Cô ta phẫu thuật thẩm mỹ cả khuôn mặt, chỗ nào giả mà cô cũng trầm trồ khen ngợi xem sao? Tôi nói cho cô nghe, chúng ta không được chịu thua kém cô ta, người giống như cô mỹ nữ đẹp tự nhiên vậy mà tranh khômg lại một tiểu yêu tinh sao, có bẽ mặt hay không! Bất quá nói thật, Tần tổng có phải ánh mắt có vấn đề hay không, vậy mà sẽ nhìn tới cái loại người phụ nữ thích làm ra vẻ kia."
Ôn Ngọc cực kỳ thật sự gửi qua đi một đoạn văn tự: "Tôi cũng thấy được ánh mắt anh ấy không tốt lắm."
"Hô hô, cô cũng thấy được Tần tổng nhà cô ánh mắt không tốt lắm đúng hay không? Anh ta nếu là ánh mắt tốt, lúc trước cũng sẽ không chia tay với cô rồi."
Ôn Ngọc nghĩ nghĩ, cực kỳ ngạo kiều trả lời nói: "Lúc trước, hình như là tôi đá anh ấy."
Đối phương gửi lại một đoạn tiếng thét chói tai.
"Thực ra là cô đá Tần tổng sao? Ôn Ngọc, có phải chị em tốt hay không, tin tức lớn như vậy, cô vậy mà không nói cho tôi biết! Liền tính tôi không viết ra, để cho tôi đã nghiền cũng được mà? Cô quá không nghĩa khí rồi. Bất quá đá tốt lắm, loại người trăng hoa thích gieo tình khắp nơi này...."
Ôn Ngọc chính đang nghe, bỗng nhiên cảm giác đỉnh đầu bao phủ một mảnh bóng đen.
Cô ngẩng đầu vừa thấy, sợ tới mức nhanh đem di động giấu đi.
Nhưng giọng nói còn đang truyền phát.
"Ngọc, nghe tôi, Tần tổng người như vậy hoặc là cô triệt để hàng phục anh ta. Nếu là cô hàng phục anh ta không được, liền sớm đá anh ta biến đi. Cô nói xem cô đều đã dõi theo anh ta năm năm, cũng đủ rồi, khẩn trương đổi người yêu mới đi."