Bùi Dịch lột xong một quả nho, thuận tay chuyển tới. Tô Thi Thi hé miệng nuốt vào, cảm thấy mỹ mãn ăn ăn, nheo mắt lại thấy ánh mặt trời bên ngoài rực rỡ, không có gì lo lắng kháng nghị: "Em nếu còn phơi nắng nữa thật sự muốn rám đen rồi."
"Thi Thi, cô đen một chút ánh mắt càng thêm thần, Bùi tổng sẽ càng thích cô, không sao đâu." Ôn Ngọc cầm một tuýp kem che khuyết điểm, ngẩng đầu siêu cấp thật sự nhìn Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi:...
Tần Phong:...
Ôn tiểu thư nói đúng ý, Bùi Dịch nhìn Tô Thi Thi ánh mắt ngọt được có thể ngán chết người, anh cảm thấy được Ôn Ngọc nhát gan này vẫn lại là có phần tác dụng.
"Các người thật sự một chút cũng không lo lắng?" Tống Trọng Hạo thật sự nhìn không được rồi.
Nếu không phải Bùi Dịch cùng Tần Phong quá khủng bố, anh hiện tại đều đã tiến lên đem nhóm người này kéo qua tới ngồi trước mặt máy tính rồi!
Vẫn như cũ không ai phản ứng, coi như công ty mới này bị người ta thu mua không có liên quan gì với bọn họ một dạng.
"Được, các người tiếp tục ngoạn chơi. Tôi cũng ngoạn chơi!" Tống Trọng Hạo bình nứt không sợ bể, ngồi vào ghế dựa trước mặt, hướng Đức An hào khí vung tay lên: "Bán!"
Đức An nhíu mày, thì thầm một tiếng: "Đã sớm bán cho anh rồi, không có việc gì tìm việc."
Tống Trọng Hạo nghẹn họng.
Nơi xa, Tô Thi Thi nằm được mệt mỏi, chuyển người lại nằm đến trên đùi Bùi Dịch, tầm mắt lườm qua hai vị suất ca chính đang ở trước máy tính vội vàng đến đầu đầy mồ hôi, không khỏi lắc lắc đầu.
"Nơi này lại không có theo dõi, sư huynh đây là diễn trò cho ai xem chứ?"
Ôn Ngọc ngẩng đầu, thật sự nghĩ nghĩ, đoán rằng nói: "Có thể là nhập vai diễn trò quá sâu rồi. Trọng Hạo trước nói anh ấy ở nước ngoài vẫn luôn có bộ dạng này, có đôi khi đều trở thành ác mộng."
"Thật khó cho anh ấyrồi." Tô Thi Thi cảm thán.
Nghe hai người phụ nữ trước mặt không coi ai ra gì thảo luận về người đàn ông khác như vậy, hai vị tiên sinh nghe không nổi nữa.
Tần Phong lập tức túm lấy tuýp kem che khuyết điểm trên tay Ôn Ngọc: "Trọng Hạo, Trọng Hạo, kêu được cũng thật thân thiết. Em như thế nào luôn gọi anh cả tên cả họ?"
"Tên anh chỉ có hai chữ thôi?" Ôn Ngọc kỳ quái nhìn anh, thấy anh cầm kem che khuyết điểm muốn hướng trên mặt mình lau xuống, sợ tới mức lui về sau.
Tần Phong lập tức bắt được cô, ngữ khí nghiêm túc: "Không nên lộn xộn. Một người đã ớn như vậy, đến trang điểm cũng không xong. Cần em có ích lợi gì?"
"Hừ, anh có phải ghét bỏ em so ra kém những cái yêu tinh kia rồi hay không?" Ôn Ngọc mặt lập tức suy sụp xuống, lã chã chực khóc.
Xong rồi, đá trúng thiết bản rồi.
Tần Phong lập tức xin khoan dung giải thích, vừa dỗ lại lừa giúp cô đem vết thương trên trán xoa xoa.
Tô Thi Thi ở bên cạnh nghe được lòng có chút khong yên rồi, lặng lẽ đứng thẳng, muốn bỏ chạy.
"Muốn làm cái gì?" Đỉnh đầu truyền đến một giọng nói lành lạnh, Bùi tiên sinh chính đang mặt không chút thay đổi nhìn cô.
Tô Thi Thi ha ha cười khan một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác làm như không thấy được.
Bùi Dịch tay to duỗi ra, liền đem cả khuôn mặt cô cho bao lại, để cho cô đối mặt chính mình: "Em cũng là gọi anh cả tên lẫn họ."
Bùi tiên sinh cực kỳ thụ thương.
Tô Thi Thi trên mặt tươi cười cứng đờ, buồn bực cực kỳ.
Cô liền biết!
"Ha ha, tên chỉ có hai chữ, gọi như vậy không phải cực kỳ bình thường sao?" Tô Thi Thi giải thích.
Bùi Dịch hiển nhiên ý bất mãn, ánh mắt sáng quắc nhìn cô: "Em đã thích hai chữ như vậy, về sau liền kêu chồng yêu."
Tô Thi Thi mắt trợn trắng há mồm thở dốc: "Anh không cảm thấy rấ buồn nôn sao?"
Bùi Dịch mặt trầm xuống, như vậy liền muốn tức giận rồi.
Tô Thi Thi không nói gì, cực kỳ khẩn trương lấy lòng.
Ngay lúc bọn họ đang liếc mắt đưa tình thời điểm, Tống Trọng Hạo cùng Đức An hai người nhưng là vội vàng được đầu đầy mồ hôi. Cùng lúc đó, tập đoàn Phi Tầm bên kia lại càng khí thế ngất trời, không khí khẩn trương tới cực điểm.
Trong văn phòng tổng giám đốc chi nhánh của Tập đoàn Phi Tầm, trợ lý Mike đang bận rộn cho người ta thu mua cổ phần công ty mới của Sunshine, chợt phát hiện dị trạng.
"Phu nhân, Sunshine bọn họ đang trắng trợn bán tháo cổ phần công ty." Mike nhìn chằm chằm màn hình máy tính, quả thực không thể tin được vào mắt của mình.
"Cái gì?" Dace cũng kinh ngạc nhảy dựng, khẩn trương đi tới vừa thấy, sắc mặt trầm trọng vài phần, "Bọn họ đang muốn làm cái quỷ gì?"
Mike phân tích một phen tình thế, nói: "Có thể là cảm thấy được chống cự cũng vô dụng, cho nên muốn bán tháo cổ phần công ty kiếm một tiền sau cùng đi. Dù sao lần trước bọn họ không kịp dời đi toàn bộ tài chính, hẳn là tổn thất không ít."
"Đúng, bọn họ đã bị dồn đến bước đường cùng, hiện tại muốn bù lại một chút tổn thất." Vẫn đứng ở bên cạnh không dám nói lời nào Trạm Dẫn Lan nghe đến đó, khẩn trương cầu Dace nói, "Mẹ, người có thể lại cho Bùi Dịch một một cơ hội hay không? Anh ấy là nngười rất có tài!"
"Con ngậm miệng!" Dace tức giận nhìn thoáng qua Trạm Dẫn Lan, "Nếu không con tự cho là thông minh, hiện tại chúng ta cũng sớm đã cùng Bùi Dịch tại hợp tác rồi. Công trình thôn Thành Trung cũng sẽ không xuất hiện nhiều biến cố như vậy!"
Dace suy nghĩ đến công trình thôn Thành Trung, trong lòng liền hận nghiến răng nghiến lợi, cái gì phong độ cái gì tao nhã đều đã không cần giữ nữa.
Đó là chấp niệm trong lòng bà ta, từ lúc bà ta biết đến văn hóa từ xưa của Đông Phương, liền vẫn mê luyến đến nay. Vì ngày này, bà ta đã chuẩn bị rất nhiều rất năm, hiện giờ mắt thấy liền muốn thực hiện, vậy mà không được người dân quốc gia này chấp nhận.
"Nếu không phải con vẫn nghĩ muốn thay Bùi Dịch cầu tình, để cho ta cùng cậu ta hợp tác, chúng ta liền đều sẽ không có tình trạng như ngày hôm nay!" Dace tức giận trừng mắt nhìn Trạm Dẫn Lan liếc mắt một cái.
Nơi này mọi người là tâm phúc của bà ta, đều biết tính tình bà ta là như thế nào, cho nên bà ta từ đầu không có điều cố kỵ.
Lúc trước Bùi Dịch tại Âu châu muốn tìm người hợp tác, thông qua đối phương ra mặt chính mình ẩn ở sau lưng che mắt Tứ Đại Gia Tộc, sau cùng thắng vì đánh bất ngờ.
Trạm Dẫn Lan biết rõ tin tức, liền để cho Dace hợp tác với Bùi Dịch. Bởi vậy, Bùi Dịch phái Đức An đến tập đoàn phi Tầm, làm đại biểu đấu thầu thôn Thành Trung.
Trạm Dẫn Lan nghĩ đến toàn bộ những chuyện lúc trước, nhịn không được nói: "Mẹ, một cái công trình quan trọng như vậy, Phi Tầm vốn là không ít nhiều hi vọng lấy được thắng lợi..."
"Chát!" Dace tức giận đến một cái tát ném đi, ngắt lời của cô ta, "Cô là cái thứ ngu xuẩn! Nếu không phải cô nói Bùi Dịch đối với cô từng có giao hảo nhất định nghe lời cô, chúng ta sớm là có thể dụng biện pháp khác. Cái thời điểm tốt như vậy, có cơ hội sao phải sợ cậu ta không đồng ý?"
Trạm Dẫn Lan trên mặt thoắt xanh thoắt trắng, lại xấu hổ. Nhưng cô ta không thể nào cãi lại.
Nói đến cùng, quả thật là cô ta đánh giá cao địa vị của chính mình ở trong lòng Bùi Dịch. Hoặc là, xem nhẹ địa vị của Tô Thi Thi ở trong lòng Bùi Dịch.
"Phu nhân, chúng ta thành công rồi!" Mike đột nhiên hô, hóa giải nguy cơ của Trạm Dẫn Lan.
Mike hưng phấn nói: "Chúng ta đã thành công thu mua công ty mới của bọn họ!"
"Tốt lắm." Dace trên mặt lúc này mới có nở nụ cười, "Chú ý động tĩnh tiếp theo của bọn họ, không cần cho bọn họ một chút cơ hội!"
Mike gật đầu, lập tức để cho người ta bắt đầu đi điều tra.
Nhưng mấy phút đồng hồ sau, lại đạt được một cái tin tức động trời như sét đánh giữa trời quang.
"Cậu nói cái gì?" Dace nghe Mike nói xong, cả người đều đã ngây ra, giống như bão táp sắp sửa tiến đến.
"Bọn họ... Bọn họ còn có công ty mới... Khác... Mặt khác, bọn họ từ đầu liền không có đem đơn đặt hàng đưa tới trong công ty mới." Mike sợ tới mức còn kém quỳ xuống, nơm nớp lo sợ nói, "Phu nhân, là do tôi lơ là, tôi nên là trước điều tra rõ ràng..."
"Chuyện này không phải lỗi của cậu. Bọn họ hẳn là đã sớm đoán chắc chúng ta không có thời gian đi điều tra rõ ràng." Dace hít một hơi thật sâu, nghiến răng nghiến lợi nói, "Khẩn trương đi thăm dò! Tôi ngược lại muốn nhìn thử, bọn họ tới cùng có bao nhiêu cái công ty!"
Một lúc sau, Dace gần như là điên rồi.
Bà ta cảm thấy được bản thân xem qua truyện cười lớn nhất trong cuộc đời, chính là giờ phút này lại xảy ra chính trên thân mình!