Tô Châu, vùng đất trù phú, vùng đất của cá và lúa. Trước kia vào dịp năm mới, trong thành hẳn là đèn lồng treo cao, pháo nổ không ngớt, trên đường phố người đi như dệt gấm, xe ngựa nối đuôi nhau như rồng, hội chùa hết đợt này đến đợt khác, cả tòa thành thị đều đắm chìm trong niềm vui của năm mới. Cái gọi là “nguyệt hạ đa du kỵ, đăng tiền nhiêu khán nhân. Hoan nhạc vô cùng dĩ, ca vũ đạt minh thần”. (Cưỡi ngựa du ngoạn dưới ánh trăng, trước đèn lắm người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.