• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xem kìa, đó là Tần Loạn Định Phong quán!” Mọi người đưa mắt tập trung vào Tống Dĩnh đang tức giận, rốt cuộc có người phát hiện Tần Loạn, nghe giọng điều, Tần Loạn còn là tên có chút danh tiếng.

Về phần Giang Ly, bình thường không có gì, vừa thấy là không phải là nhân vật gì lợi hại, bỏ qua.

“Nghe nói người này được Quán chủ Định Phong quán nhặt được, tám tuổi thí nghiệm thiên phú không ngờ là Đơn linh căn hệ Lôi, lập tức các đại môn phái đều vươn cành oliu, nhưng đều bị từ chối.”

“Mọi người đều cho rằng dù hắn thiên phú thượng giai, nhưng không có đại tông môn giúp đỡ thì chỉ hoang phế thiên phú, ai ngờ hắn lại dựa vào ngộ tính và kỳ ngộ, đè bẹp đạo tử các đại tông môn!”

Linh căn cũng chia ưu khuyết, đứng đầu đương nhiên là hai loại linh căn Thiên, Địa. Tiếp đó là Đơn linh căn, kém nhất thì là Ngũ Hành linh căn.

Trong Đơn linh căn thì năm loại Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ là thường thấy nhất, Biến dị linh căn Phong, Lôi khá hiếm, Biến dị Đơn linh căn tốt hơn linh căn bình thường nửa bậc, tuy không bằng Thiên, Địa linh căn, nhưng cũng là đứng đầu trong Đơn linh căn.

“Tại sao làm bộ như không nhìn thấy ta!” Tống Dĩnh chống nạnh, tức giận trừng Tần Loạn.

“Nếu ta không phát hiện ngươi, sao có thể giới thiệu ngươi cho Khổng huynh được.” Tần Loạn lẽ thẳng khí hùng. “Ta chỉ là không muốn nói chuyện với ngươi.”

Thấy hai người có vẻ sắp cãi nhau tiếp, Giang Ly hỏi: “Tần huynh, ngươi biết người kia là ai không?”

Tần Loạn suy nghĩ một lúc, tỏ vẻ không nhớ ra, Tống Dĩnh thấy quan hệ Giang Ly và Tần Loạn không tệ, có thể là bằng hữu, liền nể mặt Tần Loạn trả lời.

“Người đó là đệ tử chân truyền của Thạch Long môn Lý Lực thông, nghe nói trước kia tư chất, ngộ tính đều rất bình thường, từ sau khi rơi xuống vách núi thì cứ như mở khiếu vậy, tu vi tăng nhanh như gió, chỉ nửa năm ngắn ngủi liền từ Trúc Cơ Tiền kì luyện đến Hậu kỳ, ta đã giao thủ với hắn, tuy thoải mái thủ thắng, nhưng ta cảm giác hắn đang giấu diếm, cũng không phải trình độ thật sự.”

Giang Ly gật đầu, sau đó ý bảo hai người có thể cãi tiếp.

Trong lúc hai người ồn ào, bí cảnh Huyền Diệu rốt cuộc mở ra.

Người có thể đi vào bí cảnh Huyền Diệu là cố định, chỉ có tám trăm suất, khi tám trăm đệ tử các môn phái cùng vào bí cảnh Huyền Diệu hết, Giang Ly làm kẻ thứ tám trăm lẻ một, không nhanh không chậm đi vào cửa bí cảnh.

Có người cho rằng đây là tán tu từ đâu đến muốn vào đục nước béo cò, thì phát hiện người này đi vào bí cảnh Huyền Diệu được thật, không bị bí cảnh đẩy ra ngoài.

Chẳng lẽ đếm sai rồi?

Vừa vào bí cảnh Giang Ly liền cảm nhận được lực đẩy, sức mạnh này giống như là đứa trẻ ba tuổi muốn đẩy một con voi, dùng hết sức bình sinh cũng không đẩy nổi.

Lập tức, bí cảnh hình như cũng biết mình không được vị khách không mời mà đến này, liền từ bỏ không làm chuyện vô ích nữa, tập trung sức mạnh tiến hành khảo nghiệm.

Xuất hiện trước mắt Giang Ly là linh thủy do linh khí ngưng tụ mà thành, linh thủy tập trung thành dòng suối nhỏ, uống vào một hớp liền tương đương Trúc Cơ kỳ tu hành ba tháng, cách đó không xa có mộc cầm đang tự đàn, tiên hạc theo tiếng đàn uyển chuyển nhảy múa, xa xa có tiên sơn lơ lửng, cảnh sắc ngập tràn tiên gia, làm người không muốn rời đi.

Giang Ly bị này cảnh đẹp hấp dẫn, không tự chủ được đến chỗ mộc cầm, chặt gãy mộc cầm, nhìn tiên hạc.

Tiên hạc nhận thấy nguy hiểm đang muốn bay đi thì bị Giang Ly bắt lại.

Rất nhanh, bên dòng suối có khói bếp bay lên, mùi thịt bay xa xa.

Cách đó không xa có tiếng kêu cứu yếu ớt, chỉ nghe tiếng là có thể tưởng tượng ra chủ nhân giọng nói nhất định là nữ tử xinh đẹp nhu mì.

Giang Ly mắt điếc tai ngơ, tiếp tục tập trung nướng thịt.

m thanh đó từ xa tới gần, cuối cùng đến trước mặt Giang Ly.

“Hiệp sĩ, cứu ta với!”

Tiếu nữ tuyệt mỹ áo không che thân, chắc là trong lúc chạy trốn làm rách vạt áo, cho nên cảnh xuân tứ lộ, nàng điềm đạm đáng yêu, có thể làm nam nhân dâng lên ý muốn bảo vệ.

Giang Ly là người đứng đắn, cho nên hắn vẫn ngồi đó nướng thịt.

Thiếu nữ nọ bị tư thái dùng đàn làm củi, nấu hạc để ăn (1) của Giang Ly chấn động một lúc, hình như chưa từng thấy cảnh thế này, nhưng nàng nghĩ đến phía sau có kẻ xấu đuổi theo nàng liền vội vàng cầu cứu Giang Ly.

(1) Phá hoại phong cảnh, chà đạp cái đẹp.

“Xin hiệp sĩ cứu mạng, có cường đạo muốn phi lễ ta, nếu ngài có thể cứu Thuần Nhi, Thuần Nhi nguyện lấy thân báo đáp, còn có gia sản bạc triệu đều thuộc về hiệp sĩ!”

Thiếu nữ tên là Thuần Nhi cúi gập người, lộ ra vùng ngực trắng bóng hơn hẳn người bằng tuổi.

Dùng cách này khảo nghiệm tu sĩ, tu sĩ nào chịu được?

Giang Ly chịu được.

Hắn liếc mắt liền nhìn ra thiếu nữ vừa mới đôi tám, thực lực đại khái chỉ có Luyện Khí tầng một, hai, đặt ở Cửu Châu thiên phú này coi như là tàn phế.

Có thể làm người như vậy chạy thoát, thực lực kẻ đuổi theo nàng cũng không mạnh lắm.

Quả nhiên, Thuần Nhi còn chưa kịp mở miệng nói gì, kẻ truy kích liền đuổi từ dưới núi tới, cười hung ác bao vây Thuần Nhi và Giang Ly.

Thực lực mấy kẻ này mạnh hơn Thuần Nhi một chút, khoảng Luyện Khí tầng hai rưỡi.

Vốn Luyện Khí kỳ chỉ phân biệt tầng một đến tầng chín, không có chuyện tầng rưỡi. Nhưng hôm nay Giang Ly thấy tu vi đáng thương của nhóm người này, đặc biệt tăng thêm chút cảnh giới cho bọn họ.

Luyện Khí tầng hai rưỡi, Nhân Hoàng thương hại.

“Chạy à! Lão tử xem ngươi chạy đi đâu được!” Kẻ cầm đầu mặt cười đầy dâm đãng, không cần nhìn cũng biết gã nghĩ cái gì. “Hôm nay cùng chết với bạn trai ngươi đi!”

“K- không phải bạn trai đâu!” Thuần Nhi bỗng mặt đỏ bừng cả lên.

Đám người đó nào quan tâm phản ứng của Thuần Nhi, lão đại vừa ra lệnh một tiếng đã bị Giang Ly quăng xuống núi hết.

Còn chưa tới kịp vây công.

“ n công, cảm tạ ơn cứu mạng của ân công ân, tiểu nữ tử không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp!” Thuần Nhi mắt lấp lánh, trong mắt chan chứa tình yêu.

Giang Ly đương nhiên sẽ không từ chối ý tốt của Thuần Nhi, dịu dàng nói: “Kiếp sau đi.”

Thuần Nhi: “... n công thật biết nói giỡn, mời ân công tới thôn trang Thuần Nhi chơi để cảm tạ ơn cứu mạng.”

Linh khí bí cảnh nồng hơn Cửu Châu gấp mấy lần, trên đường tới thôn trang, Giang Ly nhìn thấy quả hoang ven đường đều là thiên tài địa bảo, có trợ giúp cho Kim Đan thậm chí Nguyên Anh kỳ.

Nếu là Trúc Cơ tu sĩ đến nơi này, sợ là muốn ở lại trong bí cảnh.

Cũng thật sự là làm khó Thuần Nhi, có nhiều thiên tài địa bảo như vậy còn kiên trì được Luyện Khí tầng một rưỡi.

Thôn trang Thuần Nhi rất hấp dẫn người, theo Thuần Nhi nói, nam tử trong thôn trang đều bị quốc gia ép đi nhập ngũ, bắt lên chiến trường, mười năm qua, không một người trở về, nên trong thôn trang chỉ còn những mỹ phụ góa chồng và thiếu nữ trẻ trung.

Những mỹ phụ thiếu nữ dung mạo mê người, Giang Ly vừa đến nơi này còn tưởng là tới Hồng Trần Tịnh Thổ.

Thuần Nhi còn nói hiện giờ quốc gia chia năm xẻ bảy, chiến loạn phân tranh, đàn ông ít ỏi, để lại rất nhiều quả phụ và thiếu nữ, hơn nữa diện mạo đều không kém thôn này. Giang Ly có tu vi kinh thiên động địa, nếu dấn thân vào chiến trường nhất định có thể nhất thống thiên hạ, xưng vương xưng bá.

Lúc nói chuyện với Thuần Nhi, Giang Ly lý đã hiểu người trong bí cảnh không thể tu tiên, chỉ có thể rèn luyện gân cốt tăng cường võ nghệ, mấy thiên tài địa bảo vô dụng với bọn họ.

Thuần Nhi được coi như là thiên phú tốt, tuổi còn trẻ đã là Hậu Thiên Cao thủ, trên Hậu Thiên là Tiên Thiên Cao thủ, trên Tiên Thiên chính là kia Tông Sư hiếm thấy!

Cảnh giới Tông Sư, chỉ có trong truyền thuyết!

Mà theo Thuần Nhi miêu tả, Tông Sư cùng cấp với Luyện Khí tầng bảy đến tầng chín!

Giang Ly nghe xong hít một hơi lạnh, cả bí cảnh giảm xuống mấy độ.

Thế giới bí cảnh yếu quá đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK